Home Đăng kí Yêu cầu Forum
Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]

Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]


Thanh Trung 4209 0

Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]

Thiết nghĩ phần lớn các bác đều trải qua thời sinh viên, đã kinh qua những ngày tháng ở trọ,làm thêm,nợ môn,cúp cua,game và hơn cả là tình yêu thời vụng dại được cộp cái mác “tình sinh viên” với đủ loại cảm xúc tuổi mới lớn…! Và như bao cậu chàng sinh viên khác, mình cũng ở trọ, cũng cúp cua lê la hàng quán chém gió cùng chúng bạn… cũng nợ môn, dĩ nhiên-mình cũng yêu… kiểu tình yêu nhiều màu sắc lẫn lộn chồng chéo lên nhau như đã nói ở trên.

 

Dạo ấy, cứ mỗi cuối tuần mình lại rong ruổi trên con ngựa sắt từ Gò Vấp lên Q9 thăm nhỏ, mặc kệ nắng mưa, bỏ qua khói bụi & hàng tá lô cốt được mọc lên mỗi ngày trên cung đường quen thuộc. Tình yêu quả là có sức mạnh ghê gớm, lúc đó mình từng nghĩ – từng hứa với bản thân rằng sẽ không bao giờ để nhỏ tuột khỏi tay mình. Và mình đã từng… làm đúng như những gì mình nghĩ, cho đến một ngày…!

– Anh, chiều lên nghen! mẹ với chị hai ghé!

 

+ Ừa,lên liền!có phải mua gì k?

 

-Thôi khỏi đâu a, e đi chợ rồi!

 

Cúp máy, tắm gội tút lại cái bản mặt đang ngáo ngơ sau một đêm chiến game với mấy ông trời con cùng phòng, mình lên xe trực chỉ Q9.

+ con chào cô, em chào chị hai!

 

– Vô đi con, chạy xe hay đi máy bay mà nhanh dữ mạy!

 

Mình cười trừ: dạ cũng gần mà cô!

 

Bà chị đốp chát: gần quá ha, tưởng chị không biết bển qua đây bao xa hả?

 

Nhỏ Nghi đỡ lời: thôi mà, ngta còn chưa kịp vô nhà, chưa gì hai đã vặn vẹo!!

 

Bà chị trợn tròn mắt: trời đất, mẹ coi kìa, chưa gì nó binh thằng Nguyên thấy ớn chưa, vầy mai mốt gả nó về bên đó chắc hết đường cứu chữa.

 

Mẹ nhỏ cười: thì con gái gả đi là thành con người ta rồi, nó binh chồng nó xíu xiu mắc gì đâu!

 

Mặt nhỏ đỏ như trái gấc lí nhí: mẹ kỳ, tụi con còn nhỏ mà, với lại….!

 

Nhỏ bỏ lửng câu nói, nhìn mình với ánh mắt khó hiểu!

 

Mãi sau này, khi chia tay, mình mới biết ánh mắt nhỏ lúc đó mang ý nghĩa gì…! Chỉ tiếc là, khi nhận ra điều đó, mình và nhỏ đã cách nhau một khoảng quá xa-mãi chẳng thể vượt qua. Làm cha mẹ, ai chẳng mong con mình được hạnh phúc, bà ưng cái bụng nên hết lòng vun vén cho mình và nhỏ! Mặc dù thời điểm đó gia đình mình cũng lao đao lận đận, phần nữa ba mình lại bỏ xứ bặt tăm, miệng người nói ra nói vào không ít chuyện..! ấy vậy mà, bà chấp nhận giao phó con gái bà cho mình-mọi thứ như đã được lên khuôn sẵn vậy, chỉ chờ 2 đứa học xong là tác hợp cho đôi trẻ về chung một nhà, chung một mâm cơm…!

 

Chỉ là mình-khi ấy-còn quá non dại, chưa thấm hết được tâm tư của mẹ nhỏ…! Bây giờ nghĩ lại, thấy mình sao tệ hại, bất lực & khốn nạn không thể chấp nhận nổi…!

 

Nếu như…. đời không có chữ nếu..!

 

 

Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]

Tỉnh dậy sau trận ăn nhậu tơi bời nhân ngày tụ họp phòng sau time nghỉ hè, ngó qua ngó lại vẫn thấy mấy thằng ôn dịch còn đang lăn lóc chồng chéo lên nhau ngủ như chó con say sữa! Vớ cái dt-chả có gì ngoài cái màn hình chờ “press * to unlock” & cái đồng hồ hiện 9:30. Chậc, giờ mà dậy cũng chẳng biết làm cái khỉ gì… gấu thì đi học từ sáng, vả lại đang dỗi vì hqua nt mình mải uống quên rep! Ném cái dt vào góc, ngủ đến trưa cho đỡ tốn bữa sáng vậy. Vừa thiu thiu được tý thì dt rung lên,mình rủa thầm :mả mịa đứa mất dạy nào phá bố!
– Alo

 

Im lặng…..

 

– Alo, ai vậy ạ?

 

Tiếp tục im lặng!

 

– Ko nói tui cúp máy nha!

 

Im lặng tập 3

 

Mình cúp máy rồi chửi đổng: thứ điên!

 

3 phút sau, dt lại rung như ếch toi… vẫn cái số chết dẫm lúc nãy! Mình bắt máy & xả nguyên tràng: *ụ má,sáng rảnh k có chuyện gì làm gọi phá hoài nha! đứa nào nói lẹ, tao *éo rảnh nha!

 

Đầu dây bên kia vẫn im lặng như tờ!

 

Mình điên tiết, gào lên: có lên tiếng k!

 

Đầu dây bên kia có tiếng cười khúc khích-giọng nữ: dạ phải số anh Ng k?

– phải,đứa nào đó?

 

+ a khỏe ko?

 

– không khỏe lắm,mà ai vậy?

 

+ a đang làm gì đó?

 

– đang ngủ, mà ai vậy? không nói tui cúp máy ngủ nha!!

 

Đầu dây bên kia ngập ngừng giây lát:.. người quen, vậy a ngủ tiếp đi!

 

Tút…tút…tút!

 

Con nhỏ cúp máy sau tiếng thở dài, mình kệ-chả quan tâm lắm-thả máy xuống & nhắm mắt, không quên rủa thầm: con dở hơi.

 

Bíp…tin nhắn gửi từ số khi nãy!

“Anh vẫn như ngày trước, vẫn lạnh lùng & dễ nổi nóng nhỉ??!”

Mình đọc tin trong trạng thái ức chế tột độ… kết quả là tl bằng một chữ cụt lủn: uhm!

“Anh phí phạm quá, một tn 250d, anh k gõ được thêm gì sao?”

Mình sôi máu: “quen biết gì đâu mà nhắn, có lộn người k vậy?”

“Chị Ngh vẫn khỏe hả a? dạo này a có hay lên thăm k?”

 

Mình tỉnh hẳn ngủ,đầu óc bắt đầu quay cuồng với hàng tá câu hỏi:” con bé này là ai vậy trời? sao nó biết tên mình, biết cả Ngh luôn mới ác…” Trong mớ bạn bè nữ, chỉ có vài đứa biết số dt của mình, trong số đó lại càng không đứa nào xưng hô kiểu anh-em với mình… Bạn bè bên ngoài lại càng ít đứa biết tên gấu, chỉ có con bé phục vụ ở SN & con bé hồi trước ở chung với gấu thôi…!

Mình tl thận trọng: Ngh là ai?

 

Bíp…tn đến rất nhanh: e là người quen cũ, a k cần phải lảng chi cho mệt.

 

Mình tiếp tục thăm dò: Dung hả? phải Dung SN ko?

 

+ Không, nếu a muốn đoán… vậy a tiếp tục đoán đi! Con nhỏ cù nhây.

 

– vậy chắc e là Ngân, đúng k?

 

+ sai tiếp…! còn nữa k a?

 

– hay là my ú, phải mày k my?

 

+ tiếc quá, a lại sai ^^!

 

Mình chả buồn nhắn nữa, rep qua loa: vậy thôi, ko nói thì thôi!

+a quên e thật rồi…!

 

Mình ko tl, cố gắng xâu chuỗi các dữ kiện từ nãy giờ hòng tìm ra con bé là ai…! Khổ nỗi cái đầu mình cứ ong ong do dư chấn từ trận chiến đêm qua, càng nghĩ càng mệt, mình quyết định… ngủ tiếp! :))

 

Thôi kệ nó, chắc đứa nào rảnh rỗi giả điên quậy mình cho đỡ điên đây mà! Nói là làm, mình tắt nguồn dt & tiếp tục công cuộc nhịn ăn sáng bằng việc ngủ.

 

 

Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]

Sài gòn nắng vội tắt bởi cơn mưa bất chợt, có một thằng cận lọt thỏm trong góc quen phòng không thuốc, nó đang đợi ai đó…!

 

+ Hi anh!l âu quá k thấy a ghé quán..! Nhỏ phục vụ cười tươi đặt ly trà đá & quyển menu trước mặt nó…

 

– hi D, có duyên quá ta, a tưởng e làm ca sáng chứ!

 

+ chắc là có duyên rồi, tiếc là ko có nợ!

 

– h..a…hả??? em nói sao, a nhớ a đâu có nợ bill quán đâu.

 

+ a giả ngơ hay lắm, nay đi 1 mình hả a?

 

– bây giờ thì 1, lát nữa thì chưa biết! Thằng nhóc tiếp tục trả treo với con bé…!

 

Con bé phục vụ cười tươi: a đùa vui quá! a đợi chút, e vô kêu pha chế làm nước cho a!

 

– a vẫn chưa gọi gì mà??!

 

+ em biết a uống gì rồi! Con bé chắc nịch.

– nếu sai thì sao?

 

+ sai em mời a ly sai, tính luôn ly tiếp theo a gọi, vậy chịu chưa?

 

Thằng nhóc lắc đầu ngán ngẩm…1-0 cho con bé phục vụ!

 

10p sau, con bé quay lại với ly cacao nóng & 1 cái flan…!

 

+mời anh!

 

-cảm ơn e, nhưng dư rồi!

 

+em mời ,a cứ tự nhiên! rất ngon & yên tâm là k có bùa hay độc dược gì đâu! Con bé trả lời & quay vào trong,ko quên nháy mắt tinh nghịch!

Thằng nhóc đơ tập 2… thua trắng 2 bàn không gỡ trên sân khách. Nó ngồi đó… nhấm nháp từng ngụm cacao nóng & thả mình vào tiếng nhạc…5phút, 10phút… 20phút trôi qua…! Người nó đợi vẫn chưa có mặt, nó thấy sốt ruột-nó muốn gọi-à không, nó phải gọi cho người ta! Từng hồi chuông khô khốc vang lên…ngta không nghe máy…! Nó thấy bực, rất ít khi nó phải chờ đợi… có chăng cũng chỉ dăm ba phút ngắn ngủi… vậy nên thời điểm hiện tại-20 phút là quá dài!

 

Nó tự nhủ: quái quỷ thật, chẳng lẽ lại về…!thôi, rửa mặt cho tỉnh người rồi về chưa muộn! Trở ra từ wc, nó sững người khi nhìn thấy bàn nó đã có ai đó ngồi-nó tiến về phía người lạ từ phía sau thận trọng dò xét…! Mái tóc màu hạt dẻ uốn nhẹ, mùi hương rất đặc biệt không lẫn vào đâu được… tim nó đập thình thịch:” nào nào…không phải “ấy” đâu,không phải đâu”. Nó đứng lại, toan mở miệng thì con bé đã lên tiếng: chỗ của a ko phải là đứng sau lưng em…!

 

Nó giật thót mình, bước vòng qua ghế con bé & thở dài: a ko nghĩ là e…! Con bé cười-nụ cười tỏa nắng khoe má lúm đồng tiền xúng xính: tại sao ko là em, a k muốn gặp e sao?

 

Nó cười trừ: anh..ý a k phải vậy! ý a là sao e lại xuống đây??

 

+ e đã bao giờ đi khỏi đây đâu!

 

Nó đổ mồ hôi hột: nghĩa là sau hôm đó e k về dưới,mà chỉ dọn đi nơi khác, đổi số phone & xoá fb??

 

+ chuẩn thông minh! ngoại trừ việc a dạo này nc thấy ghét ra thì mọi thứ xung quanh a vẫn như xưa!

 

Nó im lặng…nhấp ngụm trà đá & nhìn xa xăm, tránh ánh mắt đối diện như đang xoáy vào tâm can nó…!

 

+ từ khi nào a lại ăn bánh flan vậy? Con bé lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt

 

– à… không!cái này… ko phải a gọi! Nó lúng túng trả lời, mắt ngó nghiêng tìm nhỏ phục vụ!

 

Con bé cười khúc khích: em nói cái này a đừng giận, cái này là e dặn D mang ra cho a! đừng kiếm D chi cho mệt.

 

Nó sửng sốt: e biết D sao?

 

Nhỏ lại cười: lâu hơn a nghĩ nhiều đó!

 

Mặt nó thộn ra, hàng loạt câu hỏi thi nhau nhảy múa trong đầu “sao lại biết nhau được nhỉ? trước đây 2 đứa này đâu có liên quan gì đến nhau đâu?? còn bao nhiêu chuyện mà nó chưa biết nữa đây…?” Thêm một lần nữa,con bé lên tiếng lôi nó về thực tại: từ từ a sẽ biết, đừng nghĩ nữa, mặt a ngơ ra rồi kìa!

 

– em khác nhiều quá…!

 

+ hi, em thay đổi bản thân, em phải trưởng thành như a mong muốn-theo cách của e!

 

– để làm gì?

 

+ để a k còn xem e là con nít-như ngày trước!

 

– rồi sao nữa?

 

+ từ từ a sẽ biết! nhanh thôi…!

 

– vậy e chài lưới a đến đây có chuyện gì k?

 

Con bé liếc nhìn đồng hồ & trả lời gọn: nếu nói ko thì ko đúng, nói có thì cũng k phải!chỉ là….

 

Câu trả lời bỏ dở… con bé đưa tay chống cằm, mắt nhìn lơ đãng xung quanh & cười mỉm: em có việc về trước! hẹn a lần khác mình tiếp tục nhé!

 

Nó sửng sốt: ơ, nói về là về thiệt sao??

 

+ dĩ nhiên, em bận, e về trước nhé! con bé trả lời gọn & đứng dậy.

 

Nó hỏi dồn: khi khác là khi nào? hiện tại e ở đâu vậy?

 

+ sớm thôi, chỗ e ở xa hay gần có quan trọng lắm k a?

 

Nó bào chữa: ơ..không! ý a là nếu e ở xa a đưa e về!

 

+ hi, cảm ơn a! nhưng e tự đi được! e về trước nghen..!

 

Con bé quay lưng rảo bước, tay cầm dt bấm nhanh!

 

Bíp…! “Em quên, a ăn thử bánh đi, ngon & ngọt lắm! chúc a cuối tuần vui vẻ”.

 

Nó thở dài ngao ngán, nhìn con bé khuất sau hàng phong lan trước hiên-nhỏ bé, nhưng thay đổi nhiều quá, khiến nó choáng ngợp..! Nó lại một mình, bên ly cacao đã vơi quá 2 phần…bất giác nó lấy một muỗng nhỏ “flan”…đưa lên miệng…! Cảm giác ngọt nhẹ pha lẫn chút đắng hòa cùng nhau trong vòm họng, bất chợt nó nhớ đến chuyện xưa – ngày gặp con bé trên chuyến xe đường dài, kéo theo vô vàn những cung bậc cảm xúc còn quay quắt mãi đến tận hôm nay…!

 

Ly ơi… sao lại tìm đến nó vào lúc này…?!!

 

 

Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]

Chap tiếp theo đang được tác giả viết.

 

 

Theo tác giả sari1121, cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện hấp dẫn này.

  Xác nhận miễn phí và không có mã độc - Thanh Trung.
  Trang blog chia sẻ mọi thông tin miễn phí đến người dùng.
  Nếu vào link bị giới hạn 24 giờ thì các bạn chỉ việc đăng nhập tài khoản Google Drive là có thể tải bình thường. Thấy link tải lỗi (404), báo ngay dưới bình luận để được sửa link nhanh nhất. Cảm ơn!
  Trình duyệt của bạn: claudebot
Bình luận
Nội quy: Hãy bình luận có văn hoá, không dùng ngôn ngữ teen. Những bình luận vi phạm sẽ bị xoá và cấm bình luận vĩnh viễn. Cám ơn!

Bạn phải đăng nhập hoặc đăng kí để gửi bình luận.
Bạn cũng có thể tham gia diễn đàn YA4R.NET để được hỗ trợ nhanh hơn!

Không có bình luận nào!






Có thể bạn thích?
[Chuyện có thật] Bạn gái trao thân cho người khác và cái kết

[Chuyện có thật] Bạn gái trao thân cho người khác và cái kết

Thanh Trung 9033 0 00:37 12/12/2017
Tâm sự
[Tâm sự] Chuyện tình qua game online và cái kết bất ngờ…

[Tâm sự] Chuyện tình qua game online và cái kết bất ngờ…

Thanh Trung 5804 0 23:04 15/03/2019
Tâm sự
[Tâm sự] Vợ của thằng bạn thân thích mình

[Tâm sự] Vợ của thằng bạn thân thích mình

Thanh Trung 7346 0 21:43 11/09/2019
Tâm sự
[Happy Ending] Trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố

[Happy Ending] Trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố

Thanh Trung 5030 0 17:39 20/12/2017
Tâm sự
[Đầu năm buồn] Rước vợ gen xấu về là có lỗi với tổ tiên

[Đầu năm buồn] Rước vợ gen xấu về là có lỗi với tổ tiên

Thanh Trung 3423 1 01:54 15/02/2019
Tâm sự
Cuối năm họp lớp, nhận thấy gia thế là thứ quyết định số phận mỗi người

Cuối năm họp lớp, nhận thấy gia thế là thứ quyết định số phận mỗi người

Thanh Trung 8520 0 02:12 22/01/2020
Tâm sự
Kiếm tiền bằng MMO : Nhìn lại cuộc phiêu lưu đời tôi và bài học rút ra

Kiếm tiền bằng MMO : Nhìn lại cuộc phiêu lưu đời tôi và bài học rút ra

Thanh Trung 5118 0 23:58 02/08/2023
Tâm sự
Cuộc đời như đã “kết án tử” chỉ vì quá yêu

Cuộc đời như đã “kết án tử” chỉ vì quá yêu

Thanh Trung 5251 0 20:24 02/07/2018
Tâm sự
[Tâm sự quê hương] “Nhà” là bao xa?

[Tâm sự quê hương] “Nhà” là bao xa?

Thanh Trung 3815 0 19:43 09/03/2018
Tâm sự
[Tâm sự đời thật] Kể về những lần đi bụi (đi dạt – đi hoang)

[Tâm sự đời thật] Kể về những lần đi bụi (đi dạt – đi hoang)

Thanh Trung 6922 0 18:34 25/03/2018
Tâm sự
Tìm kiếm