Home Đăng kí Yêu cầu Forum
[Truyện ma] Xóm oan hồn của tác giả Tao Không phần 2

[Truyện ma] Xóm oan hồn của tác giả Tao Không phần 2


Thanh Trung 2884 0

Câu chuyện thứ 6: Con chó ma ở “cầu hang ngoài”.

—-Nếu ai ở khu vực Gò Vấp thì chắc ai cũng biết ” cầu hang ngoài ” một cây cầu nhỏ chiều dài 5m nối liền 2 con đường Nguyễn Văn Nghi và Lê Quang Định , phía dưới cầu là tuyến đường sắt bắt nam thi thoảng lại có một chiếc xe lửa chạy qua hú còi inh ỏi . Có ai biết được rằng cây cầu dài có 5m này lại là nơi xảy ra không biết bao nhiêu đều ma quái , lạ thường mà đến giờ mọi người ai nhắc đến ” cầu hang ngoài ” đều phải lắc đầu , le lưỡi.
—Ai tinh ý khi đi qua con đường này hoặc đang ở khu vực gần đó thì sẽ thấy cây cầu dài chỉ có 5m nhưng xung quanh cây cầu này là hơn 4 cái am miếu thờ lớn nhỏ được đặt ở hai đầu cầu . Cái thời khoảng năm 1996 khi mà “Cầu Hang Ngoài ” không có hàng rào để ngăn cách phần trên cầu và phần dưới cầu có con đường sắt Bắc Nam như bây giờ , đây là một cái điểm đen về tai nạn giao thông , con đường nhỏ lại theo chiều hướng leo dốc và xuống dốc , lại thêm 1 góc cua hẹp ngay ở đầu cầu khiến cho ở đây chứng kiến không biết bao nhiêu tai nạn thảm khốc
—- Người ta kể vào một buổi chiều nọ có một cô gái đang đạp xe trên đường đi làm về khi đi ngang qua khu vực đó đã bị một chiếc xe tải chèn vào lề , cô lạc tay lái , cả người và xe điều lao xuống con đường ray xe lửa ở phía dưới , khi mà mọi người xung quanh còn đang hoảng loạn không biết làm thế nào , thì từ xa có một chiếc xe lửa đi qua cán luôn qua người cô gái . Cô chết 2 lần ,thịt xương văng tứ phía , cái chết thật là thảm thốc và cũng không kém phần kinh dị . Kể từ đó con đường xung quanh ” cầu hang ngoài ” xảy ra nhiều chuyện quái dị , những tai nạn giao thông chết người , người ta kể rằng đêm đêm lại thấy một cô gái ngồi trên thành cầu mái tóc dài che hết mặc , ai đi ngang qua mà hợp vía thì sẽ bị bắt người và xe lao xuống đường ray xe lửa phía dưới hoặc tông vào lề mà chết , càng lúc số miếu thờ ở khu vực này càng tăng lên , khu này trở thành một khu ma quái , đầy chết chóc . Không chỉ ở trên cầu có ma cả ở dưới cầu nơi khu vực đường ray xe lửa cũng có ma
—- Chuyện kể có 2 đứa nhỏ một trai , một gái trên đường đi học về đi ngang qua đường ray xe lửa đó chẳng may bị xe lử cán chết , từ đó đêm đêm người ta thường thấy bóng hai đứa nhỏ vẫn thường xuất hiện và ngồi chơi trên đường ray xe lửa , khi có một chiếc xe lửa đi qua chúng lại biến mất như tan vào không khí hư vô vậy . Khi ấy , có một người đàn ông trung nhiên chạy xe xích lô khi đi ngang qua đường ray xe lửa thấy hai đứa nhỏ đang ngồi trên đường rây trong khi xa xa lại có một chiếc xe lửa đang lao tới , ông hốt hoảng xuống xe ,chạy lại gần hai đứa nhỏ để cứu chúng ,mặt cho mọi người xung quanh đang hốt hoảng gọi ông từ phía xa hình như ông không nghe thấy được tiếng nói của họ hoặc do có một ma lực vô hình nào đó thúc đẩy ông điên cuồng đâm đầu vào chiếc xe lửa đó .Kể từ đó ngoài hồn ma của hai đứa nhỏ thi thoảng lại hiện lên ngồi chơi trên đường ray xe lửa , người ta còn thấy một hồn ma vất vưởng của ông đạp xích lô ngày nào, gặp người nào lỡ đường đi ngang qua khu vực đó ông điều hỏi có đi xích lô hay không ? Nếu trả lời là đi thì ông dẫn người đó ra đường ray xe lửa và đầy luôn người đó văng vào chiếc xe lửa đang chạy với tốc độ kinh hồn người chúng quanh kia từng chức kiến nhiều sự việc một người vừa đi vừa nói chuyện lảm nhảm rồi dừng lại giữa đường ray xe lửa mặc cho con tàu kia đang rầm rú lao tới xé phăng từng mảng trên thân thể họ ra rồi những người chết ấy lại trở thành hồn ma đêm đêm lại hiện lên đi lảng vảng trong khu vực đường ray xe lửa cứ như là những con người bình thường vậy , thậm chí vài con chó buổi tối khi đi ngang qua đường ray xe lửa chẳng may bị xe lửa cán chết chúng cũng biến thành ma chó đêm nào cũng chống gậy , dội nón lá đi ngoài đường chứ như con người thật vậy . Những ngôi miếu thờ cứ như thế mọc lên kín cả hai đầu cầu của ” Cầu hang ngoài ” và cá dưới đường ray xe lửa

–Có lần tôi được bà ngoại tôi kể về chuyện mà gia đình tôi đã từng gặp và trải qua ở ” Cầu hang ngoài ” này . Bà kể :
– Thuở đó mẹ tôi độ khoảng 18, 19 tuổi gì đó , đêm hôm ấy trên đường đi ăn sinh nhật một người bạn trong lớp về , mẹ tôi đi chung với một nhóm bạn trong lớp , khi đang ngang qua khu vực đường rây xe lửa bà vô tình thấy một con chó vàng rất đẹp , nó quẫy đuôi lè lưỡi nhìn về phía mẹ tôi với ánh mắt thân thiện , mẹ tôi vốn rất yêu thích động vật và lại gần rồi nhìn con chó rồi vuốt ve con chó , khi ấy con chó thích lắm nó cứ lẽo đẽo theo chân mẹ tôi trên đường đi về mẹ tôi vừa bước đi vừa nhìn xuống dưới chân nơi con chó lúc nào cũng đi quanh quẩn bên mẹ tôi .
—- Con B làm gì mà vừa đi vừa cười một mình vậy tụi bay ? – Một người bạn mẹ tui hỏi .

– Chắc khi nãy nó gặp anh H nó kết rồi , nên giờ vừa đi vừa mơ mộng đó mà

-Tụi bay cứ nghĩa bậy ? không thấy con chó dưới chân tao sao , nãy giờ nó đi dưới chân tao nè . Vừa nói mẹ tôi vừa chỉ tay xuống đây nhưng tuyệt nhiên không thấy con chó đâu , dưới chân mẹ tôi chỉ là đám sỏi đá lồi lõm , tất nhiên bà cũng nhận được một tràng cười triêu chọc của đám bạn vì nghĩ rằng ba đang mải mơ mộng trong một thế giới thần tiên nào đó .

— Câu chuyện tưởng chừng như dễ dàng bị quên lãng , nếu như đêm hôm đó mẹ tôi nằm mơ thấy con chó hôm nọ : bà thấy nó chạy vô nhà rồi nhảy lên người mẹ tôi nằm ngủ một cách ngon lành . Thế là từ hôm đó nhà tôi gặp không biết bao nhiêu chuyện quái lạ , bà tôi kể trong cơn mơ mơ , thật thật bà thấy một con chó đi bằng hai chân ,tay thì chống gậy , đầu thì đội cái nón lá đi quanh quẩn cạnh giường bà , trong nhà không nuôi chó thế mà khi ngủ lại nghe văng văng dưới gầm giường , trong nhà ngày xưa thì rất nhiều chuột thế mà dạo gần đây không tìm thấy một con chuột nào lảng vảng , hay kinh dị hơn nữa là miếng thịt bà ngoại tôi vừa mới chiên xong chỉ cần bỏ đi đâu độ 10′ là miếng thịt bị ôi ( thiêu ) liền , giống như là để 3,4 ngày chưa ăn vậy , mẹ tôi thì như người mất hồn trưa nào cũng ra ngoài sân ngồi nói lảm nhảm một mình lâu lâu lại lấy tay quơ quơ vào khoảng không vô hình , ông ngoại tôi khi ấy đi buôn bán làm ăn xa 3,4 tháng thậm chí nửa năm mới về một lần nên bà tôi sợ lắm bà qua nhà bà bảy thầy bói kể rõ hết những câu chuyện dị thường mà thường gian gần đây gia đình bà gặp phải , bà bảy thầy bối khi ấy mới nói rằng : ” Bà yên tâm , tối nay tôi qua nhà bà ngủ với mẹ con bà một đêm “. Tôi không được bà ngoại tôi kể chuyện hôm đó ra sao , chỉ biết rằng đêm hôm đó khi vừa đúng 12h đêm là bà Bảy đi ra trước sân nhà tôi và dặn kĩ bà ngoại với mẹ tôi là nằm trong vườn tuyệt đối không được đi ra khỏi sân vườn , sáng hôm sau bà gặp bà ngoại tôi và nói
— ” Bà thật may mắn đây đúng thật là con chó ma , nhưng nó là ma hiền nó với con B kiếp trước có duyên với nhau , kiếp này vô tình gặp lại nên nó theo con B về đây được mấy hôm rồi , nó nói nó muốn ở lại đây để sống và giúp bà trông nhà ” . Đoạn Bà Bảy là nói ” Chó ma tốt lắm không chỉ canh chừng những hồn ma không cho nó quấy nhiễu nhà bà mà con có khiến cho lũ trộm cũng phải kiên dè nhà bà “
—-Ngay trong chiều hôm đó Bà tôi đem về đâu được một con chó bằng đá , sơn màu vàng rất đẹp đặt ngay trước sân nhà tôi , bà tôi kể từ đó nhà tôi không bao giờ gặp những chuyện kì lạ , ma quái nữa chó mèo nhà hàng xóm thi thoảng vẫn thường lãng vãng trước sân nhà tôi để ăn vụng từ đó về sau tuyệt nhiên không thấy con nào .Người ta đồn rằng đêm đêm người ta nhìn thấy trong sân nhà tôi có một con chó đi bằng 2 chân tay thì chống gậy , đầu đội nón là cứ đi lòng vòng trong sân nhà tôi , đôi mắt nó đỏ rực lên giữa màn đêm tăm tối , thi thoảng ai có ý tò mò nhìn vào nhà tôi thì nó sẽ hú lên những tiếng dài ghê rợn , tuyệt nhiên chỉ có nhà tôi là không nghe thấy tiếng hú đó
–Sau này tôi có dịp được chứng kiến một cảnh tượng kì quái . Số là bữa đó có đám giỗ ông ngoại tôi , mẹ tôi bảo tôi đem bát canh bí đao còn nóng mới múc từ trong nồi lên để cúng ” chó đá ” . Tôi đem bát canh ra ngoài sân vừa đặt xuống ngay trước tượng ” chó đá ” vừa quay lưng đi được vài bước tôi có cảm giác như có một tiếng động lạ ở phái sau , sợ chó nhà hàng xóm qua ăn bát canh vừa mới cúng tôi xoay người lại thì tuyệt nhiên không có ai , bát canh vẫn còn đó có đều nó đã nguội đi vào ôi ( thiu ) tự bao giờ ….

 

 

Câu chuyện thứ 7 : Tư xe ôm, bà Ba Cẩm Thạch và cây đa.

–Người trong xóm vẫn quen gọi ông với cái tên như thế , không ai biết tên thật của ông là gì !! Chỉ biết rằng ông chạy xe ôm và là con thứ 4 trong gia đình nên gọi là Tư xe ôm .Nhà ông ở đầu xóm , có nghĩa là ở đầu còn đường Tú Mỡ ngày nay hướng đường Nguyễn Du đi vào . Trước nhà ông có một cây đa to lắm , tôi còn nhớ có một lần lũ trẻ trong xóm tôi thử vòng tay ôm cây đa đó thì cũng phải 6,7
đứa tầm khoảng 10 tuổi mới ôm hết được nó.
–Người ta đồn cây đa trước nhà ông có ma , đêm đêm người nào đi ngang qua con đường Tú Mỡ ấy mà nhìn vào cây đa sẽ thấy một đám tiểu ma ngồi ở dưới gốc cây đa bọn nó không làm gì cả , chỉ ngồi đó lặng lẽ hướng mặt ra con đường Tú Mỡ rồi khi mặt trời vừa ló dạng thì họ lại biến mất vào không gian yên tĩnh . Người dân ở khu xóm hố này đã quen với việc ma quỷ , đối với họ những con ma ngồi ở gốc cây đa không đáng sợ bằng những con ma hàng đêm vẫn thường hay lởn vởn ở khu nghĩa địa của xóm . Trong xóm họ thường truyền tay nhau cách duy nhất để không đúng chạm đến họ là khi đi ngang qua khu vực đó thì đừng bao giờ nhìn về hướng cây đa thế là xong chuyện . Dưới gốc cây đa thì có ma , trên cành cây thì có con quạ , không ai biết con quạ này từ đâu tới , và trú ngụ ở đâu chỉ biết là khi nó phát lên tiếng kiêu 3 tiếng thì y như rằng trong xóm có người chết . Trong xóm có ai bệnh nặng hoặc bệnh nan y , khi nghe tiếng quạ kiêu ở cây đa đầu xóm là y như rằng đêm đó không qua khỏi . Âý thế mà những gì tôi biết về ông Tư là ông ta không biết sợ , có những buổi đi chở khách hoặc đi tiệc tùng với các bạn ông về rất khuya trong khi cây đa ma quái đó lại ở ngay trước nhà ông , có lần khuya trong tình trạng say mềm , ông làm một bãi ngay gốc cây đa rồi ung dung đi vào nhà ngủ ngon lành . Có nhiều người cảm thấy lo sợ cho ông ta , cũng có người cảm thấy kì lạ vì không hiểu nổi làm sao mà gia đình ông ta lại sống một bình an và vui vẻ ở khu vực ma quái đó . Họ nghĩ rằng chắc những oan hồn nơi đây hiền lành chứ nếu mà gặp những hồn ma ngoài khu nghĩa địa của xóm thì có lẽ ông đã không còn mạng từ lâu rồi .
–Ông có một người em ruột đã có chồng , nhà cô ta ở Bình Thạnh . Thi thoảng cô vẫn hay tới nhà ông Tư chơi rồi về ngay , ít khi cô ở lại qua đêm . Bữa đó do giận chồng suốt ngày ăn nhậu đã thế còn về nhà đánh đập mình nên cô quyết định ẳm đứa con của mình lại nhà anh ruột ở chơi một vài ngày . Không biết có phải cô ta không biết cái cây đa này có ma hay là cô ta bắt chước ông anh ruột quý mến của mình mà cô ta quăng nguyên 1 cái ” diana” ngay vào gốc cây .
–Đêm hôm đó khi cả xóm đang say giấc ngủ thì nghe tiếng la hét thất thanh ở đầu xóm , khi mọi người chạy ra thì một cảnh tượng kì lạ xảy ra , cô em gái của ông Tư và đứa con của cô ta đang ngồi cạnh gốc đa , một tay cầm con dao Thái Lan vừa đào đất xung quanh gốc đa vừa cho vô miệng ăn , một tay thì ăm thằng nhỏ con trai của cô . Thằng nhỏ trên tay cô thì khóc inh ỏi , trong khi cô thì giống như một người điên thật sự ,mặt mày ngơ ngác , tóc xỏa xuống rũ rượi , đầu thì nghiêng qua bên này , nghiêng qua bên nọ thi thoảng lại nhìn đám người đang lố nhố, sợ hãi xung quanh , sau đó lại phát ra những tràng cười ghê gợn , thấy rõ những đất cát trong miệng cô

— Có chuyện gì thì từ từ tao nói lại với thằng chồng mày , chứ mày đừng làm gì dại dột nha .
Đáp lại lời nói của ông Tư là một cái giọng con nít , nghe vang vọng cứ như là đang nói vào trong một cái micro được phát ra từ cô em gái của ông Tư :

— Đứa nào lại đây tụi tao sẽ đâm thằng nhỏ .Tụi tao không muốn ở đây nữa , tụi tao muốn đi chỗ khác !!
Mọi người còn đang lơ ngơ , không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bà bảy thầy bói xuất hiện . Bà đi lại nói với ông Tư những câu gì đó mà thú thật vì đứng ở xa quá nên lúc đó tôi không thể nào nghe thấy được . Chỉ biết rằng sau đó bà nói vọng lên :

– Tụi bay tha cho nó đi , mai tao đem hài cốt tụi bay lên rồi cho vào chùa Long Huê nghe thầy đọc kinh rồi cho ăn hằng ngày .
Lúc đầu tụi nó không chịu xuất hồn ra , bà Bảy phải vừa dùng lời vừa năn nỉ , vừa đe dọa một lúc sau lũ ma mới chịu xuất ra khỏi người cô . Mọi chuyện sau đó như thế nào thì các bạn tự hiểu . Cô em ông tư tỉnh dậy kể lại :
– Em đang nằm ngủ thì thấy khoảng 5,6 đứa nhỏ chạy vô phòng mình , rồi lôi em ra ngoài , vừa ra tới gốc cây đa thì em không còn biết gì nữa tỉnh dậy thì đã thấy nằm lên giường rồi .

–Sáng hôm sau người ta thấy một số người kéo đến , theo sự phân công của bà họ đào đất xung quanh gốc cây đa lên thì thấy 5 cái đầu lâu được xếp xung quanh gốc cây đa , đúng như lời hứa bà đem tất cả đốt đi , cho vào trong một cái hũ và đem lên chùa Long Huê .

– Khi năm con tiểu quỷ dưới gốc cây đa được đem đi , mọi người mừng rỡ vì từ nay cây đa đó không còn ma quái nữa và họ không còn cảm giác sợ hãi khi hằng đêm vẫn thường hay lo sợ mỗi khi đi qua khu vực này , cho dù vẫn còn con quạ đậu trên cành vẫn thường hay gọi hồn báo hiệu người sặp chết , nhưng đối với họ đó cũng chỉ như là một tay sai của thần chết , một công cụ báo trước cái chết của những người trong xóm mà thôi . Mọi chuyện vẫn diễn ra trong êm đẹp cho đến một hôm trong xóm lại có người phát khùng .Cô tên là Diệu là con gái út của bà ba Cẩm Thạch đêm nào cô cũng đi ra gốc cây đa mà nằm ngủ , gia đình cô là một gia đình giàu có nhất vùng này , mẹ cô là người chuyên mua bán cẩm thạch nên rất thương cô , thấy con như thế bà nhốt trong phòng , khóa kín cửa lại thế mà sáng hôm sau vẫn không thấy cô đâu , chạy ra ngoài gốc cây đa thì thấy cô nằm ở đó . Cái câu chuyện ma quái đó một thời làm ám ảnh tôi , nó dị thường ở cái cách mà cô ta thoát khỏi cái căn phòng khóa kín đó và nằm ngủ nơi gốc cây đa . Có người đồn rằng đêm đêm họ thấy một tên lính mặc quân phục giống như lính Nhật , bụng thì lủng một lỗ rất lớn , máu từ trong bụng cứ chảy ra theo cái lỗ ấy , thấy rõ ruột ở bên trong hoặc có người còn thấy đêm đêm có một tên lính ấy cứ đi lòng vòng quanh xóm rồi đột ngột biến mất ngay ở trước cửa nhà bà ba Cẩm Thạch .
—Ông Tư từ sau khi cái vụ 5 con tiểu quỷ , bây giờ thêm cái vụ hồn ma của tên lính Nhật nên không còn tâm trạng nào để ở đó nữa , ông cùng vợ chuyển về ngôi nhà mẹ ở Quận 12 , căn nhà bị bỏ hoang lâu lâu chỉ thấy bà Tư về quét dọn một lần rồi cũng bỏ đi ngay .Cây Đa u ám đứng sừng sững ở đầu xóm ,con quạ đậu trên cành đá , tên lính Nhật lấy cây đa làm nơi trú ngụ , thêm căn nhà bỏ hoang của ông Tư tất cả tạo thành một khung cảnh ma quái , nếu nói xóm hố là một cái địa ngục trần gian , thì nơi đây đúng là một cánh cổng địa ngục ghê gợ nhất và đáng sợ . Bà Ba Cẩm Thạch vì thương con đi hết bác sĩ này đến bác sĩ nọ vẫn không cứu vãn được tình hình của con gái , cô còn bị nặng thêm , có lần bà cùng con nằm ngủ trong phòng để canh chừng con , không cho con đi ra khỏi gốc cây đa thế là đêm đến cô lên cơn điên đập phá đồ đạt , lấy kéo cắt tóc của mình , rồi tự rạch tay , rạch chân mình làm náo loạn cả một khu phố . Chưa bao giờ cái xóm hố này yên ổn dù chỉ một ngày . Bà lại đi tìm các vị Pháp Sư , hoặc các thầy cúng nhưng chẳng ai chịu giúp bà , họ từ chối khéo hoặc có giúp thì cũng làm qua loa lấy tiền rồi bỏ đi , trong khi cô con gái bệnh tình chẳng thuyên giảm , lâu lâu không biết làm cách nào lại có thể trốn ra ngoài và ra nằm ngủ ở gốc cây đa .
–Thương con bà lặn lội lên Tây Ninh để mời một ông thầy xuống , thú thật tôi không biết tên ông thầy là gì vì bà ngoại tôi không cho nói động đến , sợ mang tội . Ông lại cây đa và cúng kiếng gì đó lâu lắm , ông cúng tới hơn 2 ngày rồi về , sau đó 3 ngày sau lại lên cúng tiếp . Tôi chỉ có dịp đúng 1 lần trốn gia đình xem ông ta cúng vì lúc đó mẹ tôi cấm không cho đi xem , ông đội cái khăn đỏ rồi cầm cây kiếm cứ nhảy lòng vòng quanh cây đa , miệng thì đọc kinh gì đó , mọi người lúc đó xì xấm bàn tán gọi ông ta là “Cô Ba ” . Sở dĩ tôi còn nhớ là vì lúc đó tôi có buộc miệng hỏi :
-Sao đàn ông mà kiêu là cô ba vậy dì ? . Thế là tôi bị đánh một cái rồi bị đuổi về luôn . Sau khi “Cô Ba ” đi rồi thì tuyệt nhiên không còn hiện tượng cô Diệu trốn ra ngoài khỏi ban đêm nữa,cô cũng không còn phát điên nhưng vẫn còn mơ mơ tỉnh tỉnh tuy thế bệnh tình của cô vẫn có dấu hiệu tốt và đang từ từ hồi phục lại bình thường như lúc đầu . Nhưng người ta vẫn thường thấy tên lính nhật vẫn thi thoảng hay xuất hiện ở gốc cây đa , có khi lại đi lòng vòng quanh khu xóm hố với cái bụng bị thủng một lổ trông thật kinh khủng .
–Vào năm 2002 khi nhà nước bắt tay vào sửa sang lại con đường Tú Mỡ thì cây đa đầu xóm cũng nằm trong hạng mục phải chặt bỏ , không biết lúc đó như thế nào mà lưỡi cưa máy đưa vào ba lần điều cắt không đứt , đương nhiên người sốt ruột nhất là ông Tư , ông giật lấy cái cưa điện và cưa tuy không phải chuyên nghiệp nhưng ông cưa rất ngon lành , cứ như thế đám thợ mặc nhiên để cho ông hoàn thành nốt công việc của mình . Cuối cùng công việc cũng xong , ông vô cùng hơn hở ông liền lấy xe chạy ra ngoài chợ Gò Vấp để mua đồ chiêu đãi anh em một bữa , khỏi phải nói tâm trạng của ông lúc này ông rất là vui . Đi được một lúc thì từ ngoài đường có một thằng nhóc chạy hớt hải vào và nói . Ông Tư vừa bị xe tải đụng ngoài kia kia , cả xóm bàng hoàng thàn thốt kéo ra ngoài chợ Gò Vấp thì trông thấy một cảnh tưởng khủng khiếp . Ông tư bị xe tải cán ngang bụng , chết ngay tại chỗ tại hiện trường lòi cả ruột ra ngoài ….

 

 

Câu Chuyện thứ 8: Máu nhuộm chùa Long Huê.

Cái tiêu đề của câu chuyện là câu nói cửa miệng của bọn trẻ trong xóm tôi vào những năm đầu thập niên 2000 . Khi ấy tụi nó nhiễm cái phim Đắc Kỉ – Trụ Vương , nên học câu nói ấy luôn . Lâu dần tụi nó quen miệng và câu nói ấy vẫn còn được đám con nít truyền tai nhau cho tới bây giờ , thi thoảng có dịp về xóm hố tui cũng hay nghe tụi nhỏ trong xóm nói câu nói ấy , mỗi khi tụi nó muốn rủ một thằng khác lên Chùa Long Huê chơi :
Ê tụi bay , máu nhuộm chùa Long Huê không ?
—Đứa khác thì trả lời :
-Uhm lên đó ăn cơm thiếu lâm tự
Tụi nó nói vậy thôi chứ tụi nó làm sao biết đươc nguyên do từ đâu mà mọi người vẫn thường hay nói câu nói ấy . Ai ở Gò Vấp cứ lại chợ Gò Vấp hỏi bất kì người nào trong chợ chỉ đường tới Chùa Long Huê bào đảm 100% ai cũng biết cả .
Có một thời gian khu chợ Gò Vấp là nơi tranh giành địa bàn quyết liệt của ba xóm . Xóm Hố ( xóm của tôi ) , Xóm Chợ ( gần trường công nghiệp 4 ) , Xóm nhà thờ ( nằm trên đường Nguyễn Du , vì chỗ đó có cái nhà thờ đạo nên gọi là xóm nhà thờ ) . Cả ba xóm tạo thành thế chân vạc vì thế không ai có thể giành trọn vẹn được cái khu Chợ Gò Vấp cả vì thế đánh nhau , xích mích , chém lộn cứ như thế diễn ra liên miên .
Tôi không biết chuyện gì xảy ra ? mà do nguyên cớ gì mà Xóm Chợ và Xóm nhà thờ lại trở thành đồng minh của nhau , chỉ biết là một buổi chiều khi tôi và đám bạn đang ngồi chơi trên đường Tú Mỡ thì có một thằng bạn trong xóm chạy đến là to :
-Lên chùa Long Huê đi tụi bay có đánh nhau lớn lắm.
Khi lên tới nơi tất cả những gì tôi thấy là một sự hỗn độn một nhóm khoảng trên 50 người với nhiều vũ khí trên tay đang tả xung hữu đột với nhau , gạch đá thay phiên nhau bay lượn , cảnh người rượt nhau đuổi bắt nhau ngay tại trong sân chùa , một vài người bị gạch phan trúng đầu phải lấy khăn bịt lại rồi chạy đi . Tất cả những gì tôi thấy chỉ có thế , rồi tôi bị các người lớn xung quanh đó kéo vô nhà dân trốn :
-Tụi bay ở trong nhà ra ngoài gạch đá bay trúng đầu chết .
Một lúc sau thì có tiếng còi xe , rồi công an ập vào , tôi không biết có bắt được ai không , hay có người chết hay không . Tất cả những gì tôi khi là cảnh tượng ngổn ngang gạch đá văng từ tung , vết máu vương vãi trên đường . Chùa Long Huê cũng không tránh khỏi thảm họa , máu dính đầy sân chùa ,các vị sư gần đó mặt mày xanh xao , lo sợ đang lấy lời khai với các bác Công An , bức tượng phật Quan Âm đứng sừng sững giữa sân chùa gần đó bị nứt , và bể một vãi chỗ , một vài ngôi mộ gần đó cũng bị vỡ , nứt vì gạch đá .

Chùa Long Huê từ đó trở đi dần mất dần sự linh thiêng , đóa hoa sen giữa vùng bùn lầy bao một lũ ma sống , ma chết , ma đề , ma túy cuối cùng cũng không thể nào sống xót .
Người ta đồn rằng đêm đêm nghe tiếng hú , tiếng thét tiếng đùa giỡn cứ phát ra từ chùa Long Huê , các chú tiểu trong chùa còn nói rằng đêm đêm những bức ảnh thờ người chết trên bàn thờ đồng loạt phát ra tiếng cười , những khuôn mặt trên các bức ảnh thì biến dạng liên tục , phòng chứa các bộ hài cốt thì liên tục phát ra những tiếng kiêu khác người
Buổi tối ma quỷ quấy phá , buổi sáng thì bọn đánh bài đề đóm bày cả sòng bạc ra trước cổng chùa , hết chỗ chơi bọn chúng vô cả trong sân chùa , ngồi dưới chân phật mẹ Quan Âm , vừa chơi vừa buôn ra những câu chửi tục tĩu .
Có câu chuyện như thế này , cái thời đó bùng nổ cái thú chơi đèn tia laze , mấy bọn con nít thích chơi lắm , cứ tối tối lại lấy đèn laze ra để bắt thằng lằn về cho cá ăn . Vào một đêm chúng tôi đang chơi thì ông Dũng lại mượn đèn để chiếu , không biết do cố ý hay vô tình ông chiếu đèn vào ngay cửa sổ của phòng đựng hài cốt trong chùa , ông cứ chiếu vô đó như muốn xem cái bình đựng hài cốt như thế nào , thằng nhóc cho ông mượn phải khóc ré lên ông mới chịu trả lại đèn cho nó .
Sáng hôm sau , người ta nghe bên nhà ông Dũng phát ra một tiếng nổ lớn , hóa ra ông cưa bom để lấy đồng không ngờ quả bom phát nổ , ông may mắn thoát chết những hai cánh tay phải cắt bỏ đi .
Hay chuyện một thằng nhỏ vô trong chùa Long Huê chơi , phun nước bọt vào một ngôi mộ qua ngày hôm sau uống thuốc bị mắc cổ mà chết .
Nhưng có một chuyện còn kinh dị hơn mà tôi đã từng tận mắt chứng kiến , ngày đó tôi có thằng bạn rất thân tên Tuấn , tôi với nó nhà ở sát vách nhau cũng bởi vì thế mà hằng ngày tôi thường hay qua nhà nó chơi .Nó thích ăn chè lằm đặt biệt là chè đậu đen , một hôm , tôi và nó đang ngồi trong nhà chơi . Chợt nó thấy có một bà bán chè đi ngang qua nhà , nó chạy một mạch xuống dưới bếp liền xin mẹ nó 1000 đ để mua chè . Chuyện nó đi mua chè như thế nào thì tôi không biết , chỉ biết rằng nó đi mua chè rất lâu , một lúc sau nó lầm lũi bước vô nhà , gặp mẹ nó , người trong nhà nó không chào hỏi câu nào , nó chạy lại góc nhà lấy cái nón lá đội lên, rồi chui tọt lên giường ngồi một góc . Mẹ nó và tôi thấy hiện tượng lạ chạy vào hỏi thăm :
-Mày đi mua chè ở đâu sao mà lâu thế , chè đâu ?
Nó không nói không rằng cứ cúi mặt xuống , nón lá che phủ hết mặt
Mẹ nó bực mình lấy tay hất cái nón lá ra , thì một cảnh tượng kinh dị khiến bà phải rú lên một tiếng , mặt của nó nổi toàn là mụn đầu đen , nói như vậy cũng không đúng vì những mụn ấy to hơn những mụn đầu đen bình thường cứ như là những hột chè đậu đen vậy . Nó nhìn tôi và mẹ nó với cặp mặt đen xì không thấy rõ tròng trắng đâu , phút chốc lại cười lên một tràng cười ghê rợn , tiếng cười của phụ nữ như vang dội từ một nơi xa thẳm nào đó vậy . Tôi lúc đó chỉ mới độ khoảng 11. 12 tuổi do sợ quá , vừa lao ra khỏi nhà vừa la toáng lên . Bà ngoại tôi lúc ấy nghe tiếng la thất thanh của tôi vội chạy ra hỏi ?
-Chuyện gì vậy L . Tôi trả lời lắp bắp :
-” Thằng Tuấn mặt nó nổi đầy mụn đen ghê lăm !!
Bà ngoại tôi vội vã chạy vào nhà thằng Tuấn , không biết trong đó xảy ra chuyện gì mà một lúc sau bà ngoại tôi vội đập cửa nhà Bà Bảy thầy bói , kéo bà qua nhà thằng Tuấn . Đối với tôi , từ khi hiểu được mọi chuyện đến nay tôi luôn coi bà Bảy là một vị thần thánh sống , tài phép hơn người nên khi thấy có sự xuất hiện của bà Bảy tôi cũng cảm thấy yên tâm cùng theo bà ngoại tôi và bà Bảy bước vào nhà .
Bước vào nhà , trước mắt tôi là cảnh tượng kinh khủng , thằng Tuấn toàn thân toàn là mụn đầu đen , lúc này mẹ nó đã lột hết quần áo nó ra , cả thân người nó không chỗ nào là không có mụn đầu đen .Nó thì nằm ngửa , tay chân không cử động , khuôn mặt thì ngờ ngệch thi thoảng lại cười lên một tiếng nghe rợn người . Bà bảy thấy thế vội đỡ thằng bé dậy và móc họng nó .

Bà móc họng nó cho nó ói ra , từ trong miệng nó ói ra rất nhiều chè , toàn là chè đậu đen thật là kinh khủng , bà móc đến khi nào nó không còn thể nào ói ra nữa thì mới thôi . Bây giờ thằng Tuấn mới bắt đầu dần dân tỉnh lại , tuy nhiên trên người nó vần còn chi chít mụn đậu đen . Bà Bảy thấy thế vội kiêu mẹ nó nấu một nồi nước sôi , rồi chính tay bà bỏ vô trong nước đó một cái thứ bột gì trắng trắng , chính tay bà tắm cho thằng Tuấn , lúc này nó vẫn còn đang lơ mơ như người mất hồn , mắt ngó liên , ngó lịa liên hồi nhưng miệng vẫn không nói được một lời nào . Bà tắm xong cho thằng Tuấn rồi dặn mẹ nó :
-Chút nữa mày qua nhà tao , lấy thuốc về tắm cho nó .
Sau đó bà bỏ về , tôi cũng ba chân bốn cẳng chạy theo bà và bà ngoại tôi . Đó là tất cả những gì tôi biết về câu chuyện đó , mãi về sau này tôi mới được nghe lóm cuộc nói chuyện giữa bà Bảy và bà ngoại tôi .
Thằng Tuấn khi ấy chạy ra mua chè , nó kiêu mãi mà bà bán chè không chịu quay lại , nó ức lắm quyết định chạy lên đừng trước bà nhưng là một điều là nó chạy mãi , chạy mãi vẫn không thể nào bắt kip bà , bà ta lúc nào cũng đi trước nó một đoạn , mặc cho nó là một thằng nhỏ 11,12 tuổi nhanh nhẹn , lanh lợi trong khi bà ta là một bà già , trên vai còn gánh thêm hai thùng chè . Nó đuổi theo bà đến tận chùa Long Huê thì nó tức quá mới là lên ;
-Bà ơi !! Bán cho cháu bịch chè đậu đen . Bà bán chè mới chịu dừng lại và bán chè cho nó , có điều lạ là bà ta không lấy tiền mà còn cho nó ăn thêm chè nữa , được dịp nó ăn rất là nhiều , đến khi ngán rồi nó mới chào bà để đi về . Khi mẹ nó hỏi có thấy rõ mặt bà bán chè không , nó trả lời là không , vì bà ta đội cái nón lá che hết khuôn mặt .
Bà Bảy khi ấy nói câu nói mà khiến tôi còn nhớ mãi cho đến bây giờ ,” nó ăn đồ âm phủ nên mới bị như thế “.
Bẵng đi một thời gian sau này tôi và thằng Tuấn trong một dịp đi lên chùa Long Huê chơi , vô tình nghe một cuộc nói chuyện giữa hai người lớn . “
-Hồi đó tầm giờ này có bà bán chè ngon lắm hay đi qua khu vực này , không biết sao dạo gần đây bà ta không đi qua khu vực này nữa , giờ thèm ăn chè mà làm biếng đi ra chợ mua quá .
Thằng Tuấn ngồi gần đó nói một câu mà đến bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn thấy lạnh người :
-“Cô ơi !! Bà ta ngồi ở góc cổng chùa kia , sao không lại mua đi ” . Tôi nhìn theo hướng chỉ tay của thằng Tuấn tất cả những gì tôi nhìn thấy chỉ là một khu đất trống không thấy ai đang ngồi bán chè ở đó cả …

 

 

Câu chuyện thứ 9: Bà Bảy thầy bói.

—-Tôi may mắn được làm hàng xóm của nhà bà , phải nói là như thế bởi đối với suy nghĩ của tôi bà là một vị thánh sống , bà không diệt được ma quỷ như các vị pháp sư cao tay ấn vẫn hay làm , không lên đồng múa may quay cuồng rồi sau đó lấy tiền của thân chủ , cái cách bà giúp cho người ta thoát khỏi quỷ ám , tai ương rất bình dân và thực tế . Tôi nhớ có một lần bà nói cho ngoại tôi , bà nói :
-Nhà bà tốt lắm , trong nhà có con B ( B là mẹ tôi ) và thằng T( T là em trai tôi ) điều sinh năm dần , (mẹ tôi sinh năm 1962 trong khi em tôi sinh năm 1998 ) nhà có người tuổi dần ma quỷ kiêng dè lắm . Thêm thằng L ( L là tôi ) là tuổi ngọ nữa , nó sanh vào buổi sáng nên là ngựa chiến , ngựa dành cho binh sĩ , tướng lĩnh cưỡi đánh giặc nên nhà bà nhiều lần tránh được nhiều tai kiếp , đó là những lời nói mà tôi vô tình nghe được và nó hiện giờ nó vẫn còn khắc như in trong tâm trí tôi .
—- Bà cũng có chồng và một đứa con gái nhỏ tên Nga , tôi được bà ngoại tôi kể chồng bà khi ấy đi vượt biên rồi đến bây giờ vẫn không tìm thấy tung tích không biết sống chết ra sao . Chỉ còn lại hai mẹ con sống trong ngôi nhà nhỏ và cái xóm ma quái này
—-Mọi chuyện cứ như thế trôi qua thì khoảng năm 1995 cô Nga cũng không thoát khỏi cái quy luật ghê rợn trong xóm này là bị chết trẻ . Cô Nga bị xe tông chết , tôi được mấy đứa nhỏ trong xóm kể lại rằng cô chết thảm lắm , hai con mắt của cô văng ra ngoài sau đó là mất luôn , nhân viên y tế và người dân khi đó tìm mãi vẫn không thấy hai con mắt của cô đâu . Bây giờ nếu bạn nào ở Gò Vấp , đi thằng đường Nguyễn Văn Nghi hướng từ chợ Gò Vấp lên Ngã năm chuồng chó , trên đường đi nhìn phía bên tay phải , có một cái miếu rất to nó nằm trước cổng thư viện quận Gò Vấp thì đó là miếu của cô . Cô linh lắm thinh thoảng vài người trong xóm tôi , hoặc những nơi khác thường tới miếu của cô để xin số đề , tuy chết thảm nhưng cô là ma hiền , chưa bao giờ cô kéo cho ai chết theo côi hoặc chọc ghẹo người đi đưòng . Đặc biệt khi còn sống cô Nga rất thích ăn kem chuối , thinh thoảng người đi đường thấy một cô gái ngồi chải tóc , hoặc đang ngồi cầm cây kem chuối trên ngôi miếu thờ, khuôn mặt buồn bã , nhìn kĩ lại thì thấy không có mắt .

—- Riêng phần bà Bảy thì tôi chắc bà buồn lắm !!! có một thời gian bà nửa tỉnh , nửa điên . Khi tỉnh thì bà xem bói cho mọi người , sinh hoạt , ăn uống cứ như người bình thường . Đêm đến thì quái dị , bà cởi hết quần áo , ra phía sau nhà ngồi chải tóc , khi thì người ta thấy bà leo lên tầng một của căn nhà ngồi ăn kem chuối ngon lành , lâu lâu lại la hét , gâm gú trong thật ghê rợn . Mẹ tôi kể thời gian đầu lúc cô Nga vừa mới chết , cả nhà tôi sợ lắm , Mẹ tôi khi ấy hơn 30t nhưng khi ngủ vẫn trùm chăn kín cả đầu , bà kể có lần đi vệ sinh ở phía sau nhà , vừa bước ra phía sau thì thấy bà Bảy đang đứng cạnh một ngôi mộ gần đó , tóc xõa rũ rượi , trên người không một mảnh vải che thân miệng thì cười nhe hai hàm răng trắng toát.
—-Bà phát điên trong một thời gian ngắn thì lại mất tích , không ai biết bà đi đâu , cả bà ngoại tôi là hàng xóm kế bên nhà cũng không biết , căn nhà được khóa kín cửa bỏ hoang không ai lui tới . Người ta đồn rằng đêm đêm lại thấy có một bóng người đi qua đi lại trong nhà , bà ngoại tôi còn kể nghe tiếng người quyet nhà , xê dịch bàn ghế hằng đêm , không ai biết chuyện gì xảy ra và cũng chẳng ai quan tâm tới cái chuyện ma quỷ đó .
Bẳng đi thời gian 1 năm thì đột nhiên người ta thấy bà Bảy trở về , hàm răng trắng điều của bà gãy rụng không còn một cái , mái tóc dài giờ đã cắt ngắn và uốn lại . Bà ngoại tôi thấy người bạn thân trở về thì vui mừng lắm , bà qua nhà bà bảy hỏi thăm đủ thứ chuyện trên đời . Sau này tôi mới được bà ngoại kể lại :
-Bà Bảy đi qua CamPuChia học bùa chú gì đó , sau thời gian phiêu bạt ở xứ người bà học được rất nhiều loại bùa , ngãi . Bùa tốt có , bùa xấu có . Bùa tốt như :bùa phòng ngừa tai nạn , bùa trị bệnh , bùa chống tai ương . Bùa xấu như : Bùa yêu , bùa yếm người khác . Có một điều lạ mà ngoại tôi nhắc tới là nhà bà Bảy vẫn sạch bóng , không có một miếng bụi nào bám trong nhà , cứ như có người lui tới thường xuyên quyet dọn vậy , mặc dù bà Bảy bỏ đi hơn 1 năm
Rồi không biết bà tìm đâu ra 2 cái bức ảnh 20*30 , 1 tấm là của cô Nga con gái bà , một tấm là của bà , bà đặt chúng ngay ngắn trên bàn thờ , ngày ngày nhang khói đầy đủ . Ai hỏi tại sao lại đặt ảnh của mình lên bàn thờ thì bà không nói nguyên do , chỉ cười cho qua chuyện . Lúc đầu mọi người trong xóm tới chơi , hoặc xem bói còn thấy sợ nhưng lâu dần họ cũng quen không quan tâm tới 2 cái bức ảnh đó nữa .
—- Kể từ đó ngoài coi bói bà Bảy còn có thể giải đáp về những chuyện ma quỷ mà hằng ngày nó vẫn tồn tại ở cái xóm hố này , bà nói cho biết cách thức làm thế nào để cúng kiếng , kiêng cử tránh tai nạn diệt thân . Có thể kể vài một câu chuyện nhỏ mà bà giúp người tránh khỏi những tai nạn .
Ngày trước đội diện trường mầm non hoa hồng gần ngã tư chợ Gò Vấp ( bây giờ đã dẹp bỏ và đổi thành đình thờ một vị thánh ) , có một gia đình chuyên bán ngang , đèn , tiền âm phủ , nhà có ba đứa con gái đứa lớn nhất 12 , đứa nhỏ nhất cũng được 5 tuổi .Một hôm , khi cha mẹ đang bán đồ ở dưới nhà , ba chị em đang ngồi chơi với nhau ở trên lầu , không biết vì lý do gì dột nhiên đứa con gái giữa nổi điên lấy dây xiết cổ cô chị hai đến chết , đáng tiếc là bữa đó tôi đi học nên không thể tận mắt chứng kiến toàn bộ câu chuyện . Cứ tưởng đó chỉ là một tai nạn nhỏ , thì khoảng nửa năm sau đó lần này tới lượt cô chị giữa , bị đứa em út của mình lấy dây nịt xiết cổ đến chết . Mất hai đứa con gái trong vòng nửa năm , người mẹ đau khổ đó tìm đến nhà bà Bảy , bà phán :
-Nhà có người chết vì treo cổ , hoặc thắt cổ thì phải lấy sợi dây đó đốt ngay , tụi bay không đốt sợ dây đó thì âm binh , cô hồn trong sợi dây đó vẫn còn rồi cứ như thế có một ngày nó cũng lại thắt cổ người khác trong gia đình . Bà lại nói tiếp :
-Với lại tao biết , tụi bay bán giấy tiền vàng bạc mà không bao giờ tụi bay đốt cho lũ ma một tờ nào , cuối cùng cũng lãnh hậu quả thôi . Tao nói vậy đó mày về tính sao thì tính .
Tôi với bà ngoại ngồi gần đó nghe không xót một chữ . Chuyện sau này bà bán vàng mã kia có đốt sợ dây kia không thì tôi không biết , chị biết rằng từ đó gia đình đó vẫn sống yên ổn và cô con gái út bây giờ vẫn sống khỏe mạnh cho đến bây giờ .
– Bà từng nói cái xóm hố này xây trên những ngôi mả , những ngôi mộ vô chủ lại thêm cái đời sống suy đồi , thối nát ở đây thì vẫn còn chịu những khổ ải . ma đề , ma men , ma túy xuất hiện với tầng lớp dày đặt không sao dẹp được , báng bổ thánh thần , coi thường luật nhân quả . Hôm mùng 2 tết tôi về chùa Long Huê để thắp nhang , lạy phật thì còn đó những cảnh tượng đau lòng , họ vẫn ngồi trước cổng chùa để đánh bài , rồi hết chỗ họ chui vào luôn sân chùa để đánh , thế hỏi tại sao ? gia đình họ không bị chết trẻ , chết yểu cho được .
—- Thật vậy , hầu như nhà nào ở đây cũng có người chết trẻ , nhà tôi cũng không tránh khỏi số phận khi ông 9 ( em bà ngoại tôi ) cũng chết khi mới 32 tuổi .
—-Có một chuyện khá kinh dị mà tôi từng được chứng kiến liên quan đến bà , khi ấy là tháng 7 âm lịch mọi người trong xóm người ta vẫn hay tổ chức ” cúng cô hồn ” , bọn con nít trong xóm được mùa đi giựt cô hồn rất đông . Hôm ấy , nhà bà Bảy cúng , sau khi đá đốt nhang , cúng kiếng đúng theo nghi lễ bà để mâm cúng ra cửa rồi mở cửa cho đám nhóc ùa vào giựt , trong đó có thằng Tí ( cũng thuộc dạng là đứa lớn nhất xóm ) nó tham lam chạy xộc vào trong nhà hốt luôn những thứ bà cúng ở trên bàn thờ , làm đổ cả nhang đèn, lư hương . Sau khi hốt tất cả mọi thứ trên bàn thờ , nó ngang nhiên bỏ chạy để lại khung cảnh tang hoang trên bàn thờ Bà Bảy .
Nó chạy đi đâu thì tôi khi biết , chỉ biết rằng khi tụi nhỏ trong xóm nhìn thấy nó ,thì nó đang lấy cái kiềm từ từ bẻ từng cái răng trên miệng của nó ….

 

 

Câu chuyện thứ 10: Câu chuyện bất ngờ.

—-Chào các bạn . Hôm qua , tôi có dịp trở về Gò Vấp để thăm lại một số người hàng xóm cũ , tình cờ tôi được một đứa bạn cũ trong xóm hố , may mắn làm sao khi nó có đọc những câu chuyện mà tôi đã viết . Kéo vội tôi vào quán cafe blue nằm trên đường Phan Văn Trị .Uống một ngụm cafe nó bắt đầu kể cho tôi nghe một câu chuyện ma quái có thật của gia đình nó mà nó đã tận mắt chứng kiến , đây là câu chuyện mà tôi vừa được nghe kể vào hôm chủ nhật vừa rồi , nó không nằm trong những gì mà tôi biết trước đó nên độ tin cậy có thể không được cao , mong các bạn thông cảm .
Nó tên là Lý cũng thuộc diện là gia đình bình thường ở trong xóm , ngày xưa gia đình nó đông vui lắm , nó sống chung với một người chị , ông ngoại , cha mẹ nhưng rồi cuối cùng những người thân nó cũng lần lượt bỏ nó ra đi . Ông của nó mất vào khoảng năm 1998 hai năm sau đến lượt mẹ nó cũng bỏ nó mà đi , người chị thì được một người phụ nữ dẫn qua Đài Loan làm việc 4 năm nay mất tích không thấy điện thoại hoặc gửi thư về nhà .GIờ nó chỉ còn sống với người cha già , ngày ngày ông nhận sửa đồ điện hư như quạt , tivi , máy giặt , tủ lạnh của những nhà trong xóm để kiếm sống qua ngày .

—–Tôi lớn lên trong xóm này vì thế tôi biết tất cả những người gia đình nó , thú thật ngày xưa ông ngoại nó là dân làm thịt chó có hạng cho một quán ăn nằm trên đường Quang Trung Gò Vấp . Nó kể ông nó giết chó rất là tàn ác , ông cột hết tay chân con chó lại rồi đem nhấn nước con chó đến chết , con chó kiêu ăng ẳng , cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng cuối cùng ngộp thở mà chết .
Một lần chính mắt tôi nhìn thấy ông làm thịt nhưng không phải chó mà là mèo , khi ấy trên nóc nhà ông có con mèo mẹ đẻ được một lứa 2 con mèo con , bữa đó đi làm về ông nghe tiếng mèo con kiêu inh ỏi trên nóc nhà ông bắt cái thang trèo lên thì thấy bọn chúng đang nằm đó nhưng không thấy mèo mẹ đâu ông gôm hết bọn chúng xuống , sẵn mới đi làm về mệt , ông kiêu thằng Lý chạy đi mời một vài người bạn trong xóm tới thường thức món ” Tiểu hổ” do chính tay ông chế biến , ông đem cái bịch ni_lông đổ đầy nước vào đó , rồi thả 2 chú mèo con yếu ớt vào trong bọc ni – long , lúc đầu chúng còn kiêu những tiếng kiêu cứu nhưng từ từ yếu dần rồi tắt hẳn , tôi đứng như mọc rễ xem công việc đó từ đầu đến cuối , đôi chân như trét xi – măng muốn lê bước bỏ đi nhưng không được .

Vì uống nhiều rựu nên ông của Lý bị ung thư gan mà chết , cho đến tận hôm qua tôi mới được nghe nó kể về cái chết kì quái của ông nó , nó kể :
– Ông tao nằm co quắm lại , tay chân thì cứ chắp vào nhau giống như là bị ai trói vậy , miệng thì kiêu lên ăng ẳng không phát ra thành lời , phút cuối cùng từ mũi và miệng ống ứa ra rất nhiều nước rồi ông tắt thở .

Cả nhà nó giấu kín cái chết kì quái của ông nó , họ không muốn tin này bị đồn ra ngoài , như thế người ta sẽ đồn thổi , thiêu dệt lên đủ thứ chuyện trên đời . Từ đó nhà nó không bao giờ đụng đến thịt chó nữa , đó là cái cách mà nhà nó muốn chuộc lại phần nào cái nghiệp ác mà ông nó đã tạo ra . Nó kể :
— Bạn ba nó một lần tới nhà chơi , đem nguyên một bịch thịt chó lại vừa bước tới cửa nhà đã bị ngã té vào thanh sắt để kéo cửa , vỡ cả mũi , máu chảy lên láng , bịch thịt chó văng tứ tung trên nền nhà .
— Hoặc ba nó thì rất thích nuôi động vật , nhưng lạ một điều là khi ấy ông đem bất kì một con chó hoặc mèo nào về thì y như rằng qua ngày hôm sau tụi nó điều bỏ đi , nhiều lần ba nó đi tìm khắp xóm đi ra tới tận chợ Gò Vấp hoặc hỏi bà con hàng xóm xung quanh đều không thấy tâm tích của bất kì một con chó nào cả , giống như chúng nó biến mất trong không khí vậy , cả mấy con chim cảnh bố nó nuôi từ trước cũng đột nhiên phát bệnh mà chết hoặc vì một lý do nào đó mà sổ lồng mà bỏ đi hết .
Mẹ nó mắc bệnh tim !!! khi nhìn thấy những việc những thế bà lo sợ lắm , nhiều lần bà qua nhà bà Bảy để hỏi chuyện và mong nhận được sợ giúp đỡ của bà . Nhưng tất cả những gì bà nhận được chỉ là cái lắc đầu của bà Bảy , Bà nói :
—Ba của mày khi sống tạo nghiệp nhiều quá , trước khi chết ông ta quay tròn và nhào lộn trên giường nữa đúng không ? ông ta còn bò quanh dưới giường , khom lưng đi bằng hai tay với đầu gối , gầm gừ kiêu ăng ẳng đến lúc qua đời đời , khi chết người ta thường có tướng trạng hiện ra báo trước kiếp sau họ sẽ tái sinh như thế nào .
Những câu nói đó khiến mẹ nó tái xanh mặt mũi , thằng Lý khi ấy mới 8t đi theo mẹ vẫn còn nhớ những lời bà Bảy nói . Từ đó mẹ nó ít nói hơn , ngày đêm vẫn tụng kinh niệm phật
Nó kể :
–Có lần đi chơi về trể đang loay hoay mở cửa thì nó nhìn thấy trong nhà nó có một con vật hình thú xấu xí , quái dị nửa người , nửa thú đang từ từ bò lên cầu thang nhà nó , nó sợ không dám vô nhà ngồi ngoài đó cho đến khi nào mẹ nó xuống đưa nó vô , mẹ nó thấy nó đang ở ngoài sân thì nói bằng giọng hoảng hốt :
-Tao tường mày về nãy giờ chứ , sao tao nghe có kiếng động dưới bếp hóa ra không phải là mày à ?
Nói tới đây nó nghẹn giọng :
— Mẹ tao chết cũng rất lạ kì . Bà bị đột quỵ khi đang nằm ngủ !! một nửa người thì còn nằm trên giường trong khi nửa người còn lại thì gục dưới đất ấy !! Mày biết rồi đó má tao bị bệnh tim , tao nghĩ trong lúc ngủ bả nghe có tiếng gì dưới giường rồi quay xuống nhìn , có lẽ bả nhìn thấy cái gì đó khủng khiếp lắm trước khi chết .

Khoảng năm 2005 trong một đêm tối trời nó nằm mơ một giấc mơ kì lạ , nó thấy mẹ nó và ông nó bị xích lại trong một cái cây to lắm , bị vô số người cầm roi vửa chủi mắng đánh tới tấp vào ông ngoại và mẹ nó , nó giựt mình tỉnh giấc nửa đêm trong lòng chợt thấy thương và nhớ má nó , nó trở mình chạy vội ra bàn thờ để thắp cho má nó và ông ngoại nó vài cây nhang , trong làn khói hương mờ ảo hai cái bức ảnh thời người chết vẫn nằm ngay ngắn trên bàn thờ , có điều đó không phải là hình của ông nó và má nó , mà là bức ảnh hình hai cái đầu chó đang nhìn chằm chằm vào nó.

 

Theo Tao Không.

  Xác nhận miễn phí và không có mã độc - Thanh Trung.
  Giới thiệu cho bạn bè của bạn trang blog dlmod.com để giúp blog phát triển.
  Nếu vào link bị giới hạn 24 giờ thì các bạn chỉ việc đăng nhập tài khoản Google Drive là có thể tải bình thường. Thấy link tải lỗi (404), báo ngay dưới bình luận để được sửa link nhanh nhất. Cảm ơn!
  Trình duyệt của bạn: Mozilla/5.0 AppleWebKit/537.36 (KHTML, like Gecko; compatible; ClaudeBot/1.0; +claudebot@anthropic.com)
Bình luận
Nội quy: Hãy bình luận có văn hoá, không dùng ngôn ngữ teen. Những bình luận vi phạm sẽ bị xoá và cấm bình luận vĩnh viễn. Cám ơn!

Bạn phải đăng nhập hoặc đăng kí để gửi bình luận.
Bạn cũng có thể tham gia diễn đàn YA4R.NET để được hỗ trợ nhanh hơn!

Không có bình luận nào!






Có thể bạn thích?
Kỳ bí ký sự, một số sự vật tâm linh [Truyện ma]

Kỳ bí ký sự, một số sự vật tâm linh [Truyện ma]

Thanh Trung 2927 0 22:58 15/03/2018
Truyện ma
Những câu chuyện kỳ lạ tại bệnh viện tâm thần

Những câu chuyện kỳ lạ tại bệnh viện tâm thần

Thanh Trung 4268 0 03:23 18/07/2017
Truyện ma
Căn phòng ở tầng 9 Sài Gòn

Căn phòng ở tầng 9 Sài Gòn

Thanh Trung 3307 0 15:10 16/07/2018
Truyện ma
Truyện ma kinh dị Người Hoá Chó

Truyện ma kinh dị Người Hoá Chó

Thanh Trung 4416 0 16:06 26/01/2016
Truyện ma
[Truyện bùa ngãi] Trâu sát chủ tự tử

[Truyện bùa ngãi] Trâu sát chủ tự tử

Thanh Trung 3229 0 03:26 18/08/2017
Truyện ma
[Truyện ma miền Tây] Câu chuyện về ma da

[Truyện ma miền Tây] Câu chuyện về ma da

Thanh Trung 10482 0 23:16 19/03/2018
Truyện ma
Truyện ma kinh dị Nước Mắt Cả Vong

Truyện ma kinh dị Nước Mắt Cả Vong

Thanh Trung 4675 0 15:58 26/01/2016
Truyện ma
Đám tang người điên [Full chap] – Tác giả “in order”

Đám tang người điên [Full chap] – Tác giả “in order”

Thanh Trung 3326 0 00:40 27/02/2017
Truyện ma
Lời Nguyền Soi Gương Full – Tác giả Lin Lin

Lời Nguyền Soi Gương Full – Tác giả Lin Lin

Thanh Trung 3085 0 16:10 26/01/2016
Truyện ma
[Truyện ma] Xóm oan hồn của tác giả Tao Không phần 1

[Truyện ma] Xóm oan hồn của tác giả Tao Không phần 1

Thanh Trung 2771 0 04:39 18/05/2017
Truyện ma
Tìm kiếm