Cách đây 9 năm (tức năm 2010), những năm khi tôi còn đi học, tôi với em quen nhau trong game Kiếm Thế, rồi cùng chơi Gunny, sau chơi Ngoạ Long, cùng yêu nhau trong game 3 năm không gặp mặt vì khoảng cách quá xa.
Tôi ở Hà Nội, còn em ở Vũng Tàu. Khi bắt đầu đi làm, em làm cho tôi đầy bất ngờ, em xuất hiện ở Hà Nội, nhưng chỉ được có 1 ngày đêm, không được kéo dài như mong đợi. Lần đầu tiên được nhìn mặt nhau ngoài đời thực, cảm xúc vỡ òa nhưng cuối cùng cũng không đến được với nhau. Mỗi khi nhớ lại bao nhiêu kỷ niệm tràn về, chúng tôi chia tay nhau nhưng vẫn chưa ai tìm được cảm xúc mới.
Em ở trong đó, ba mẹ giục lấy chồng, mỗi lần như vậy 2 đứa lại buôn điện thoại 4-5 tiếng đồng hồ. 3 năm trãi qua như vậy, đi làm tôi tiết kiệm quyết tâm làm 1 chuyến vô Nam để gặp em và lập nghiệp trong đó để có thể ở cùng em. Khi gặp em thì mọi thứ đã thay đổi, từ tình cảm đến con người, mọi thứ không như tôi mong muốn, em không còn là chính em của ngày xưa.
Cuối năm 2017, tôi chuẩn bị về quê ăn Tết. Khi mà chỉ còn có nửa tháng nữa là đến Tết, em điện thoại cho tối và nói rằng 1 mình đang nằm trong bệnh viện, không có ai bên cạnh, chỉ muốn gần tôi. Em bệnh, em giấu tất cả mọi người, trong 1 tuần ở bệnh viện chăm sóc em, lo lắng cho em, ai ai cũng nghĩ tôi là chồng của em.
Em tụt cân rất nhanh, chỉ từ 45 kg mà sau chỉ còn chưa đến 37 kg. Suốt ngày tôi động viên em ăn uống, em làm nũng như đứa trẻ, xoa lưng, bóp chân, đòi ăn, đòi nghe tôi kể chuyện, thức trắng 5 đêm để canh em, để cùng thức cùng em. Đến ngày tôi lên máy bay về quê ăn Tết, tôi gọi cho bố của em để lên chăm sóc. Em cũng đã hứa sẽ về nhà ăn Tết và chờ tôi vào lại và tỏ tình với em.
Vậy mà tôi vừa về đến nhà trong đêm, bố em điện thoại báo tin buồn. Tôi không tin điều đó là sự thật, tôi gọi hết cho bạn bè của em thì tôi như sụp đổ. Trái tim như vụn vỡ. Những ngày cuối cùng được lo lắng, được chăm sóc, được bên em trong tôi thật… không biết phải nói thế nào. Tôi còn thất hứa với em chưa tỏ tình với em 1 lần, chưa mang quà miền Bắc vào cho em.
Mèo à, anh vẫn luôn giữ kín trong lòng bao nhiêu cảm xúc. Câu chuyện anh với em thì mãi mãi chẳng đến được bên nhau. Hôm nay tròn 400 ngày anh được gặp em lần cuối cùng. Hãy yên nghỉ em nhé. RIP.
Một câu chuyện buồn về tình yêu qua mạng trên game online của tác giả giấu tên. Xin cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện này cho blog.
[Tâm sự quê hương] “Nhà” là bao xa?4105 0 19:43 09/03/2018Tâm sự |
“Bí kíp” giao tiếp tại nơi làm việc một cách khéo léo2698 0 06:13 23/02/2024Tâm sự |
[Đầu năm buồn] Rước vợ gen xấu về là có lỗi với tổ tiên3698 1 01:54 15/02/2019Tâm sự |
[Tình cảm – Tâm sự – Full chap] Tiệm tạp hoá 24 giờ5077 0 21:03 03/01/2018Tâm sự - Truyện tình cảm |
[Tâm sự] Sự thật là con gái không bao giờ để ý đến con trai lùn hơn nó10986 0 16:56 03/11/2018Tâm sự |
[Happy Ending] Trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố5313 0 17:39 20/12/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Theo đuổi 15 năm cho một cuộc tình đơn phương4895 0 14:26 07/08/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Bạn gái không may bị hiếp dâm16406 6 18:53 24/06/2017Tâm sự |
Bạn đã bao giờ khóc vì một chú chó?4650 1 02:02 30/06/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Thanh niên coder làm ba ở tuổi 21 – trung3105 [Full]10765 3 01:28 21/05/2017Tâm sự |
Không có bình luận nào!