Không biết tự bao giờ, tôi nhận ra mình có một thói quen khá kỳ cục khi gặp những người bạn, rằng hỏi “bao lâu mày lại về nhà?”
Những đứa bạn của tôi sau khi trả lời thường quay lại hỏi tôi những điều có nội dung tương tự như thế, và họ tròn mắt há mồm khi nhận được câu trả lời từ chính tôi – “tháng nào tao cũng về, không về thấy bứt rứt lắm sao mà chịu được”.
Đối với tôi, nhà là một thứ gì đó khá thiêng liêng, chứa chan vô vàn kỷ niệm thuở còn thơ và đong đầy những niềm yêu của mẹ. Mỗi lần về nhà, được vài hôm lại phải lên Thành phố, lòng tôi lại thấy bâng khuâng và trống rỗng vô cùng. Hình ảnh người mẹ đứng nhìn tôi từ phía xa xa cứ thế len lỏi trong tâm hồn, để rồi những hôm mệt mỏi, tôi lại nhớ về và xách balo lên, vượt gần 400 km để đi về xứ sở bình yên đó.
Nhà – đối với tôi không chỉ là nơi có mẹ có ba và cả những tình thương mến, nơi đó còn là khung trời bình yên mà một con bé yêu thích cuộc sống trầm lặng như tôi luôn mơ về. Có những lần tôi đã thử dành những ngày nghỉ ngắn ngủi của mình để ở lại Thành phố đùa vui cùng đám bạn, thế nhưng tôi lại nhận ra rằng, không có niềm vui thú nào lớn hơn là được về mảnh đất bazan tươi đẹp.
Ba tôi – một người đàn ông khá nghiêm khắc nhưng cũng hết mực thương yêu những người con bé bỏng, ngoài miệng luôn dặn tôi phải học cách đi xa, gia đình dù quan trọng nhưng cuộc đời ngoài kia sẽ dạy cho con những điều thú vị. Thế nhưng, tôi nhận ra rằng, trong thâm tâm, ba vẫn luôn đếm tháng tính ngày, chờ mong đến ngày con cái về nhà sum họp.
Bạn có từng nhận thấy bản thân thật vô dụng? Hay đã bao giờ thấy nuối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội cuối cùng nào đó hay chưa? Nếu đã đôi lần tự hỏi bản thân những điều như vậy, tin tôi đi, bạn sẽ còn tiếc nuối và trách móc bản thân mình hàng trăm hàng nghìn lần vì đã không dành nhiều thời gian cho cha mẹ đấy! Tuổi trẻ là những trải nghiệm đáng giá của cuộc đời, thế nhưng cũng đừng quên, bên cạnh ta còn gia đình thương mến. Cho dù những tháng ngày phía trước, bạn có gặp muôn vàn khó khăn, trắc trở thì tôi vẫn dám chắc rằng, gia đình là chỗ dựa mà bạn nghĩ đến đầu tiên.
Mẹ, cha – không vụ lợi cũng chả hề toan tính, sẵn sàng là cái nôi, là bệ phóng cho mỗi đời người. Vậy nên hãy nhớ rằng, cho dù có bận bịu hay mệt mỏi thế nào đi chăng nữa, cũng đừng quên ở đâu đó vẫn có đấng sinh thành đang đợi ta trong những đêm lạnh ùa về.
Theo tác giả yasumyover, cảm ơn bạn đã chia sẻ bài viết này.
[Tâm sự] Theo đuổi 15 năm cho một cuộc tình đơn phương4896 0 14:26 07/08/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Thanh niên coder làm ba ở tuổi 21 – trung3105 [Full]10766 3 01:28 21/05/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Chuyện tình qua game online và cái kết bất ngờ…6070 0 23:04 15/03/2019Tâm sự |
[Đầu năm buồn] Rước vợ gen xấu về là có lỗi với tổ tiên3698 1 01:54 15/02/2019Tâm sự |
[Tâm sự] Hành trình mua nhà thành phố của chàng trai tỉnh lẻ3389 0 23:43 21/09/2019Tâm sự |
[Tâm sự] Mua iPhone xong giờ cảm thấy hối hận quá5644 0 23:24 15/11/2018Tâm sự |
[Happy Ending] Trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố5316 0 17:39 20/12/2017Tâm sự |
[Tâm sự đời thật] Kể về những lần đi bụi (đi dạt – đi hoang)7207 0 18:34 25/03/2018Tâm sự |
Bạn đã bao giờ khóc vì một chú chó?4651 1 02:02 30/06/2017Tâm sự |
Kiếm tiền bằng MMO : Nhìn lại cuộc phiêu lưu đời tôi và bài học rút ra5998 0 23:58 02/08/2023Tâm sự |
Không có bình luận nào!