Em thì đã từng khóc vì một chú chó rồi. Em tên là Tuấn.
Ngày xửa ngày xưa nhưng chưa xưa lắm, miên man trong ký ức hỗn độn em chợt nghĩ về một con chó tên là “Rếch” – cái tên mà bao nhiêu con chó phải mang trên mình sau khi bộ phim Rếch – Chú Chó Thám Tử được trình chiếu. Rếch nhà em cũng vậy, lúc mới sinh ra nó tròn như nắm xôi của thiếu nữ 18+ ^^. Nó màu vàng óng, vàng như những tia nắng chói chang chiếu rọi qua mắt một thiếu nữ đôi mươi vậy. Tứ chi hoạt bát, ánh mắt hồn nhiên, cái miệng lúc nào cũng cắn và liếm. Thưở đó em còn bé xíu, thường cầm c* ra cho Rếch mút, mút đến khi c* cứng lại lôi ra chờ chim xìu rồi lại gọi Rếch lại. Có một ngày nọ, đang say sưa hưởng thụ sự mơn trớn trong khoái lạc thì: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. Huhuhuhu, mẹ ơi con bị con Rếch cắm c* … mẹ thều thao chạy ra thì đầu c* có tí máu, mẹ giở khóc giở cười ^^.
Thời gian cứ trôi nhanh theo bước chân Rếch chạy ngoài đồng, tới thưở dậy thì Rếch là một chú chó to khỏe với từng bước chạy oai hùng, lũ chó cỏ trong vùng luôn dè chừng mỗi khi Rếch ghé qua thăm mấy con cái xung quanh.
Ở quê nhà thưở ấy còn suy nghĩ bần nông mà em cũng mắc phải do thằng anh họ cờ hó bảo: “Nhìn chó Lẹo nhau là bị mụt lẹo ở mắt”. Vậy là tự động thấy Rếch dính đít con chó cái nào là em đeo cái bao bánh khảo màu xanh đỏ tím vàng và cầm gậy lùa chúng nó. Nhìn mắt Rếch kiểu: Định mệnh, đang sung sướng sao táng em hả anh Tuấn??? Có lần lùa mà hai đít chó không tách ra nên gọi thằng hàng xóm sang cầm đòn gánh luồn phía dưới rồi gánh lên cho tách đôi. Công nhận Rếch chén gần như toàn bộ chó cái một vùng.
Thời gian cứ lẵng lặng trôi cho đến khi em học hết lớp 9 thì Rếch già đi trông thấy, cũng vì nện cái nhiều lên tuổi thọ giảm nhanh chóng. Bất chợt em nhìn thấy Rếch rụng mất 4 chiếc răng cửa, thấy lo lắng vì Rếch nhìn không rõ lắm nữa.
Chạy vào bếp kể với mẹ thì mẹ đưa ra kế sách:
– Nó già rồi, ăn thì không ngon nữa mà chết thì phí, hay là gọi người bán đi Tuấn hẻ?
Nghe lời mẹ nói như sét đánh bên tai, chạy vào phòng ôm Rếch và khóc như chó con say cháo. Huhu????????
Bao nhiêu kỷ niệm ùa về nào là hai đứa vác xẻng và xô ra ruộng đào chuột, cầm ná cao su đi bắn chuột ở bụi bờ, nào ngày Rếch ốm thì Tuấn đút từng thìa cháo cho Rếch, ăn trộm trứng gà nhà hàng xóm về luộc cho Rếch ăn nhanh hồi sức, mùa hè đi săn gà săn vịt xóm bên tối nướng ngoài đồng, Tuấn 1 nữa Rếch 1 nửa…. :(. Những kỷ niệm càng ùa về khi ông đồ tể cắp cổ rếch nhét vào lồng. Đang thanh toán tiền thì em nhanh chóng ra mở chuồng cho rếch và một con chó nữa chạy ra, dắt Rếch lao như tên lửa ra ngôi miếu hoang. Hai đứa ở ngoài đó 2 ngày, chỉ ăn gà, trứng gà, khoai nướng cầm hơi.
Hai ngày sau về nhà bị mẹ tẩn cho một trận nên hồn. Cũng nhờ thế mà Rếch nhắm mắt lúc em vừa nhận tin đậu đại học. Lúc Rếch nhắm mắt, em không còn khóc nữa, em chỉ buồn, buồn lắm luôn.
Em và người yêu đào 1 hố rồi đặt Rếch nằm xuống, người yêu em thì khóc ròng vì em hay kể về Rếch lắm. Đắp cho Rếch 1 nấm mồ, dựng 1 cái cột viết lên đôi ba chữ:
ANH BẠN CỦA TÔI, SUỐT ĐỜI TÔI KHÔNG QUÊN
RẾCH (1998-2010)
Theo tác giả Nguyễn Hữu Tuấn.
* Bài tâm sự đã được chỉnh sửa một số lỗi chính tả và khó hiểu bởi Thanh Trung.
Tuổi 25 là giai đoạn khó khăn nhất thời thanh xuân!4273 0 00:26 26/04/2018Tâm sự |
[Siêu hay] Nó – alibaba20095052 0 14:19 03/06/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Chuyện tình đầu thời trẻ trâu7870 4 03:41 01/08/2017Tâm sự |
[Tâm sự – Tình yêu] Chia tay rồi quay lại, liệu có bền lâu?3746 0 02:03 24/03/2019Tâm sự |
[Tâm sự] Theo đuổi 15 năm cho một cuộc tình đơn phương4895 0 14:26 07/08/2017Tâm sự |
“Bí kíp” giao tiếp tại nơi làm việc một cách khéo léo2698 0 06:13 23/02/2024Tâm sự |
[Tâm sự] Thanh niên coder làm ba ở tuổi 21 – trung3105 [Full]10765 3 01:28 21/05/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Hành trình mua nhà thành phố của chàng trai tỉnh lẻ3388 0 23:43 21/09/2019Tâm sự |
[Tâm sự quê hương] “Nhà” là bao xa?4105 0 19:43 09/03/2018Tâm sự |
Hành trình làm leader IT fullstack mà không có bằng Đại Học ở tuổi 192953 1 01:41 23/05/2023Tâm sự |
cảm động quá heng
30/06/2017 lúc 06:38