Home Đăng kí Yêu cầu Forum
[Chuyện có thật] Ký sự chuyển mộ – emkhongphailagay

[Chuyện có thật] Ký sự chuyển mộ – emkhongphailagay


Thanh Trung 4083 0

[Chuyện có thật] Ký sự chuyển mộ – emkhongphailagay

Khu đất ở quê nhà em hiện tại đang ở ngày xưa có mua thêm 1 mảnh đất cạnh nhà khoảng 80m2. Mảnh đất đó là cái bãi tha ma cũ của làng em, các bác biết rồi đấy ngày xưa cha ông mình chết nhiều nên chôn linh tinh lắm ko có quy hoạch như hiện tại. Có khi 1 làng có đến hơn chục cái bãi tha ma như vậy.

Cái nấm đó nằm ở cuối vườn nhà em và ngay cạnh cái ao nuôi cá, bố mẹ em cũng chỉ trồng mấy cây xanh vớ vẩn thôi, cỏ dại mọc um tùm nhìn cũng khá u ám. Tuy là nấm nhưng nhìn lại khá bằng phẳng chắc tại lâu rồi nên vậy. Nằm ở cạnh ao cá nên mỗi năm nó lại xụt nở 1 ít, tầm gần 10 năm trước có lần nó xụt lộ ra nguyên 5 cái tiểu sành, loại tiểu làm bằng đất nung màu xám xám đó mấy bác. Rồi bố mẹ em nhờ thầy làm lễ chuyển qua nghĩa trang gần nhà.
Mấy hôm trước thì em ra vườn chơi phát hiện có 1 cái tiểu sành lộ ra khoảng nửa phần rồi, xung quanh là 1 đống tiền xu hoen rỉ với mấy cái bát cổ. Đây là tiểu chứ ko phải là ván đâu nhá mấy bác, tiểu này là dùng để đựng xương sau khi bốc mộ. Dân ta thường gọi là sang cát hoặc tắm rửa sương cốt đấy. Mấy cái tiểu này chôn cách đây chắc cũng phải 7 8 chục năm rồi. Vì em sống ở đây từ nhỏ nên em nhìn cũng cảm thấy bình thường, ko có gì là sợ cả. Sống cùng với các cụ chung 1 khu đất mấy chục năm rồi mà có thấy hiện tượng gì sảy ra đâu.
Mới lại em là dân đi tàu gặp chết trôi liên tục em còn chẳng sợ nữa là, ngày xưa có lần gặp 1 chết trôi dạt vào cạnh tàu. Tàu đỗ mà sáng dạy ngửi thấy mùi thối thối oi oi, mà cái mùi người chết nó khác biệt và kinh tởm nhất trong tất cả các mùi mà em từng ngửi thấy. Em gọi mấy ông dạy ra xem nó nằm ở đâu thì thấy 1 chết trôi nữ mặc quần bò áo phông vàng nằm kẹt ngay giữa mũi tàu em với tàu bên cạnh. Cô ấy nằm úp mặt xuống nước tay chân dang rộng, quần áo căng đét vì thịt nó chương lên, còn da thì bị cháy nắng đen sì. Vì tàu nó đỗ trong cảng, đằng sau và đằng trước đều có tàu nên ko thể nổ máy lùi ra chỗ khác được chỉ còn cách là đẩy cô ấy ra ngoài khơi để cô ấy tiếp tục hành trình của mình.

Các bác đừng bảo là chúng em ác hoặc là tại sao lại ko báo cho CA giải quyết nhá. Đây là chuyện từ xưa đến giờ của dân sông nước rồi, mà có báo thì mấy ông cán bộ ở đó cũng bơ đi thôi. Nếu mà báo thì đương nhiên mấy ông ấy mất 1 khoản thuê pháp y, người kéo xác, thủ tục chôn nọ kia nữa cũng phải mất gần chục triệu ngân sách. Nên mấy chết trôi mà dạt vào thì y như rằng là mấy bố địa phương lại âm thầm thuê người đẩy ra xa cho trôi tiếp. Mỗi lần đẩy như vậy chỉ mất 500 600k thôi còn hơn là mất gần chục triệu mà lại lằng nhằng thủ tục nữa.
Nên xác nào hên hên thì dạt vào ven sông, ven biển mấy khu thành phố mà có đông dân cư ra hóng hớt thì còn được vớt nên đem chôn. Còn ko thì cứ bập bềnh ngao du sơn thủy cho đến khi chìm và nằm ở đáy sông, đáy biển vĩnh viễn nhá. Thường thì người chết sau khi nổi khoảng hơn 10 ngày là chìm. Nếu xác nào mà xui xui dạt vào mấy cái bãi hoang có khi còn bị chó mèo nó tha lên từng khúc rồi gặm ấy chứ. Nên bác nào có í định tự tử thì cũng đừng có nhảy cầu, trẫm mình như vậy. Em thấy chết trôi là khổ nhất đấy.

Tàu em chạy có 10 thuyền viên em là trẻ nhất và học việc nên chủ yếu là ra hóng và chờ để mấy lão kia sai vặt thôi. Mấy ông bàn nhau đẩy cô chết trôi ra ngoài, ông thuyền trưởng sai em đi vào sau lái cầm cái sào dài để đẩy xác và đem ít muối, gạo và tiền vàng ra nữa. À đây cũng là tục lệ của dân tàu bè bọn em, khi gặp chết trôi thì phải đem vứt 1 nắm muối ăn và 1 nắm gạo với kèm theo ít vàng mã. Vì mình ko giúp được gì cho người ta nên cũng chỉ làm vậy được thôi. Nếu mà gặp chết trôi mà khỏa thân thì ngoài mấy thứ đó ra thì còn ném thêm bộ quần áo nữa.

Những chết trôi như vậy thì đa phần là tắm chết đuối hoặc bị hiếp xong rồi chúng nó ném xuống sông, xuống biển. À mùa này là mùa lũ mùa của chết trôi đó mấy bác, chạy tàu ở biển thì gặp ít chứ chạy ở sông thì gặp liên tục. Có khi 1 ngày gặp vài xác ấy chứ. Ngày xưa lúc mới lên tàu em rất khoái xem chết trôi, mấy lần đầu thì toàn thấy vào ban ngày mới lại nó ở xa mấy chục mét nên chả nhìn rõ. Rồi 1 hôm vào 1 buổi tối gió nhè nhẹ, tầm khoảng 11h đêm em ngồi cạnh lão thuyền trưởng là cậu ruột của em để học lái. Trời đêm đó tôi đen như mực luôn…
lái tàu đêm là cả 1 nghệ thuật đấy các bác ạ, trên tàu nó ko có đèn như những phương tiện khác người lái phải căn vào các cột đèn cột tiêu trên bờ.Em ngồi cạnh đợi đến đoạn nào dễ dễ lái thì nhảy lên lái. Mãi thì cũng được lái, hồi đó tàu em chạy ở sông mà vào mùa lũ thì cực kì nhiều rều rác, lợn chết gà chết đủ kiểu nên chạy thì phải tránh mấy thứ đó ra ko nó mà quấn vào chân vịt lại mất công gỡ mệt lắm. Mình thì non kinh nghiệm mà trời tối vậy sao nhìn được gì chứ, ông cậu thì đang ngồi bên cạnh mải nhắn tin với con người yêu nên thi thoảng mới ngó nên kiểm tra xem chạy đúng luồng ko thôi

Đang chạy ngon thì em nhìn mờ mờ phía trước cách mũi tàu khoảng vài chục mét có 1 đám rều, chen ở giữa đám rều đó la 1 cái gì trắng trắng nổi bập bùng cùng dòng nước. Em thì đoán là lợn gà châu bò gì gì đó chôi từ thượng nguồn về thôi. Nhưng mà cach có 1 đoạn tàu thì đang chạy ga cao, luồng thì bé tẹo có tránh cũng khó thôi thì cứ phi bừa vào cái đám rều đó cũng bé và cái mà đang nổi bập bùng cùng dòng nước đò nếu mà quấn vào chân vịt cũng chả sao đâu.Cứ thẳng hướng đúng luồng ta phi thôi . Đầu tiên là nghe xoạt xoạt nhẹ 1 tiếng; tiếng đó chắc là tiếng của đám rều chết tiệt và tiếp theo là 1 tiếng bộp bộp va vào mũi tàu, tiến bộp bộp này thì đúng là cái thứ bập bùng kia rồi. 2 thứ đó cuộn vào nhau rồi thi nhau va đập vào gầm tàu tạo ra những tiếng bộp xoạt xen kẽ nhau.

Nghe chưa được 10s thì máy tàu gầm lên, chết cha chắc nó quấn vào chân vịt mẹ nó rồi quả này lại tha hồ ăn chửi của ông cậu. 1 lát sau thì chết máy luôn Ông cậu hoảng quá nhảy luôn lên ghế lái, ông máy trưởng đang ngủ ngon thì bật dạy phi xuống phòng máy còn mấy lão còn lại thì ra ngoài hóng xem có chuyện gì cúng em Ông máy trưởng xuống đề máy nhưng nó e e rồi lại tắt, bình thường thì gặp mấy mớ rều này thì đề máy lên về số lùi rồi ga thật to là nó tự rời ra, còn mớ này thì ngoại lệ chả còn cách nào khác là phải nhảy xuống mà gỡ thôi.Em là thằng gây ra tội và là thằng chức danh bé nhất tàu nên phải phi xuống gỡ là điều tất nhiên rồi. Chả sao cả đang nóng nhảy xuống coi như tắm cái rồi lên cho mát. Nhưng khi bắt đầu cởi quần áo thì đột nhiên ngửi thấy cái mùi oi oi quen thuộc mỗi khi gặp chế trôi chả có nhẽ cái bập búng đó là cái xác đang nằm dưới chân vịt. Qủa này thì toi mạng em thật rồi

Mấy ông đang đứng đó chức cũng đang có suy nghĩ như em ông nào cũng có cái vẻ mặt thất thần đáng lo ngại. Ông thuyền phó nói to:
Chết chôi rồi mấy ông ơi, thằng Duy xuống gỡ nhanh đi để tàu còn chạy chứ thả trôi tàu thế này nó dạt vào ghành đá ngầm thì chết đấy

Cái mặt em nó nghệt ra rồi đứng im bất động tỏ vẻ kinh hãi, cậu Hoan thuyền trưởng bắt đầu ở phòng máy cầm đèn bin phi xuống. Dù sao ông đó cũng phải chịu trách nhiệm mà đây la ca của ông ấy mà. Có ông cậu ra đỡ đầu rồi lên em cũng bớt lo, quyền chỉ huy va quyết định mọi việc đều la do cậu H mà. Vừa ra đến nơi lão đã nhìn mình và quát lớn:

Tao đã bảo là phải tránh rều ra rồi mà, tao ko để í có 1 tí mà mày đã phi vào thôi 3 anh ra thả neo rồi cầm đèn si nhan cho tàu khác tránh đi, còn thằng Duy ở đây cầm đèn bin cho tao để tao xống gỡ xác

Em cãi 1 chút:
Cháu thấy đám rều bé tẹo mới lại tránh ko kịp nên mới phi vào tưởng là con lợn thôi chứ biết la chết trôi thì cháu điên hay sao mà phi vào. Trời tối mới lại lặng gió ngửi làm sao thấy mùi chứ

Ông cậu em cầm đèn bin và leo xuống thang đứng ở bánh lái ngó xuống 1 lát rồi nói vọng lên:
Đúng là chết trôi rồi, trương to như con trâu nằm giữa bánh lá với chân vịt, là con trai mày ạ mặc mối cái quấn đùi thôi chắc là chết đuối trên thượng nguồn rồi dạt về đây. Mày lấy ít muối gạo ném xuống rồi đem vàng hương đốt đi để tao gỡ cho
Em vào nhà bếp lấy muối gạo và vàng hương làm theo lời ông ấy rồi qua sau lái chờ ông ấy sai vặt. Minh chả bao giờ dám nghĩ là mình sẽ gặp và giải quyết mấy cái kinh tởm như vậy. Ông Hoan lại kêu to:

Leo xuống đây cầm đèn soi cho tao để tao nhảy hẳn xuống nước mới gỡ được, rính chặt vào bánh lái rồi phải kéo ra

Em 1 tay cầm đèn bin và lao xuống, càng xuống thì cái múi nó càng bốc lên và xông thẳng vào mũi ngửi ko quen là chỉ muốn ói, cúng may là mình ngửi nhiều rồi nên cũng thấy nó bình thường. Xuống đến nơi thì 1 cảnh tượng kinh hoảng nó đập vào mắt. 1 thanh niên cởi trần da trắng bệch đang nằm ngửa cổ nhìn về phía em. Cái mặt dường như ko còn nguyên vẹn nữa. mũi tai mắt mồm đều bị cá nó gặm nham nhở rồi, da đầu thì bị bong chóc tóc đã dụng gần hết, chắc cũng chết được hơn 1 tuần rồi. Đầu ông ấy gục vào bánh lái còn từ bụng trở xuống thì bị kẹp vào chân vịt cái chân vịt nó chém vào bụng chắc chút nữa là người đứt làm đôi. Có 1 điều em thấy lạ là như vậy mà sao lại có thể làm cái đông cơ hơn 1k mã lực mà lại chết được thì tài. Xung quanh thì chỉ có vài cái củi gố tầm bằng củi tay chén váo cánh quạt nữa thôi. Chắc là anh í ko muốn bị phanh thây nên làm cho máy tàu mình tắt đây

Cậu Hoan lúc này bắt đầu bắt tay vào công việc, cậu tỏ vẻ khá bình tĩnh nét mặt ko 1 chút sợ hãi, cũng đúng thôi kinh nghiệm bao nhiêu năm tàu bè mấy cái việc này với cậu đâu có là gì. Với lại thời thanh niên cậu cũng 1 thời làm nghề vớt xác mà, hồi đó cậu vẫn làm nghề chài lưới ở sông Hồng mà dân chài lưới thì khỏi phải nói rồi, cậu kể là mỗi khi xác mà dạt vào bãi ko trôi ra được thì xã lại thuê mấy ong đánh cá ở gần đó kéo ra ngoài, công việc cực kì nhẹ nhàng mà lại kiếm bằng cả tuần đánh lưới. Ghê hơn nữa là một số người gặp chết trôi thì cứ như là gặp phải cái mồi nhử cá vậy, người ta buông lưới xung quanh cái xác để rụ cá, cá rỉa xác chủ yếu là cá nghạnh nhín nó tựa tựa con cá nheo hoặc cá lăng vậy, thịt vàng chóe ăn thơm lắm. Ngày xưa chết trôi nhiều có khi mổ cá ra thấy nguyên 1 ngón tay người ấy

Cậu lúc này nhảy hẳn xuống nước rồi tay bám bám men theo ra cạnh cái xác, phần bụng cái xác kẹp vào giữa 2 cánh quạt, chắc bị chém mạnh nên hình như xác anh ấy bị gãy đôi xương sống rồi thì phải, 1 vài đốt sương sườn bị gãy đâm qua cả ngực. Nhay nhay 1 lúc thì cũng đẩy anh ấy ra được, em leo lên trước gọi mấy ông kia kéo leo rồi nổ máy tàu còn cậu thì cởi luôn cái quần đùi đang mặc ném đi. Cái xác trôi đi rồi mà cái mùi nó vẫn ám vào người em mới cậu. Em thì tiếc bộ quần áo nên thôi chả dám ném. mất công giặt lại tí thôi. 2 cậu cháu tìm chai rượu để rửa tay cho nó hết cái mùi
Thế là từ tối hôm sảy ra cái việc ấy em cũng chả dám lái đêm nữa, cứ tầm 9h la ở im trong khoang chả dám bò ra ngoài, có buồn đái đến mấy cũng cố chịu hoặc rủ cậu ra đái cugg . Cứ nghĩ đến cảnh anh chết trôi đó đang nằm dưới gầm tàu chờ mình ra đi tè rồi nhoài người lên kéo mình xuống sông rồi dìm chết để trả thù là em lại xoắn. Nghe bảo là người mà bị chết đuối hồn phách sẽ mãi mải nằm dưới dòng sông nơi chết mà ko bao giờ lên được cho dù gia đình có kiều hồn lên, nếu muốn lên chỉ có cách là kéo1 người hợp với vía mình, hoặc là ai đó yếu bóng vía xuống để thay. Trên tàu mây ông kia thì toàn thuộng dạng thần kinh thép, ma tà gặp mấy ông ấy có khi còn phải sợ ấy chứ. Nếu anh chết trôi kia mà muốn trả thù thì chắc chắn anh ấy chọn em rồi Nhưng mà em cũng chỉ sợ 1 thời gian ngắn thôi, tầm 1 tháng sau đã quên sạch mọi thứ và nghĩ việc đó cũn bình thường chả có gì mà phải sợ cả coi như là tai nạn thôi, thi thoảng tàu chạy đến đoạn đó em vẫn ném muối gạo vàng hương xuống chỗ đó

À có 1 bác hỏi là tại sao chết trôi thì gái nằm dài trai nằm sấp phải ko ạ cái này cũng chả có gì khó hiểu, khoang bụng và nôi tạng của đàn ông và đàn bà nó khác nhau. Khi chết trôi thì mấy chỗ đó toàn tích khí như bóng bay vậy, cái đó nó quyết định việc nằm sấp hay nằm ngửa. Em gặp nhiều chết trôi rồi thấy nhiều đàn bà vẫn nằm sấp giống như cô gái ở đầu chuyện ấy.

Em tranh thủ ra từ 3h để update phần tiếp theo cho các bác nhưng chờ mãi mới kiếm được cái máy. Chuyện này em kể vốn nó cũng chả có đầu cuối gì đâu,tất cả là những chuyện em từng trải qua và lắp ghép lại thôi, nó theo dòng hồi ức của em thôi. Các bác cũng đừng để í đến cái tit làm gì nhá
Thôi quay trở lại với việc cô gái chết trôi ở đầu chuyện, em vừa lệnh khệnh mang muối gạo vàng hương mấy thứ mà ông cậu sai mang ra để làm thủ tục đẩy xác ấy. Xác này chết lâu rồi nên bốc mùi gây cực kì, em phải tẩm 1 đống nước hoa với nắm gừng to vật để át cái mùi gây đó. Ra đến nơi thì 1 số cảnh tượng ko đẹp cho lắm đập vào mắt, Tầm gần 10 người đang đứng bàn tán, và 2 ông thanh niên 1 ông cầm dao gọt táo và 1 ông đang xuỵt xoạt bát mì tôm ngay trước mặt cái xác. Đúng là mấy thằng điên, con người mà chúng nó coi như coi lợn vậy vẫn hồn nhiên vô tư ăn uống với cái mùi cực kì khó chịu được như vậy thì tài thật
Ngó xuống cái xác xem thế nào thì em xíu nữa thì xỉu, mấy ông đã lật ngược cái xác đó lên rồi, cô gái nằm thằng ra lưng khòng khòng 2 tay 2 chân dơ thẳng lên trời. cái mặt úp xuống nước nên ko bị cháy nắng mà trắng bệch mắt mở to trợn ngược lên nhưng mà bị cá nó rỉa 1 bên khoét sâu vào tận hốc mắt rồi. Mũi mồm tai cũng vậy nó cắn cho rách tươm hết. tóc thì dụng gần hết chỉ rính vài cọng, da đầu bong chóc từng mảng ăn sâu vào tận hộp sọ

Thật sự xin lối các bác nhá, em phải về rồi tàu em đến lượt bốc hàng rồi ông cậu gọi điện dục quá có gì tối em lên update tiếp cho các thím

Tối nay em ko ra net được nên phải onl bằng điện thoại. Có mod nào đi ngang qua đọc được thì giúp em đưa lên #1 được ko ạ

Hình thể và khuôn mặt của cô gái tuy ko còn nguyên vẹn nhưng nhìn vào vẫn có thể đoán được cô gái chỉ tầm ngoài 20t thôi. Đặc biệt là trên cổ có đeo 1 sợi dây chuyền vàng, 1 đôi bông tai nhỏ nhỏ cũng bằng vàng và 1 cái nhẫn bạc. Chắc cũng thuộc loại con nhà giàu, quần áo nguyên vẹn, tài sản còn nguyên, trên người ko chút thương tích do ngoại lực thì chết vì lí do nào đây. Thường thì đàn bà chết trôi chủ yếu do mấy lí do như hiếp rồi ném xuống sông, nhưng mà bị hiếp thì hay ở trong tình trạng thiếu quần hoặc thiếu áo, mà bị hiếp thì thủ phạm nó ít mặc đồ lót vào cho nạn nhân đâu. Còn cô gái này thì quần áo ngoài và đồ lót vẫn còn nguyên. Trường hợp thứ 2 là bị giết do mâu thuẫn cá nhân…cái này khả năng cũng ko cao vì nếu là vậy thì trên người có 1 vài lỗ thủng hoặc xây xát rồi. Còn trường hợp thứ 3 là tự tự, té nước, lũ cuốn, trong đó thì khả năng cao nhất là trẫm mình tự tử. Vì nhìn vào gu thời trang của cô ấy khá hợp thời và số nữ trang kia thì chắc hẳn ko phải người miền núi dân tộc rồi. Kiểu này lại thất tình chán đời…

Sau khi tất cả thuyền viên bàn bạc thì cậu Hoan đứng lên tuyên bố quyết định:
Nó kẹt vào giữa mũi 2 tàu thế này rồi, mà nước thì chảy siết cầm sào đẩy qua hơn chục cái tàu đang đỗ bên ngoài kia cũng vất lắm các anh ạ. Hay thôi gọi mấy ông thuyền chài kia vào cho người ta 1 triệu rồi bảo người ta kéo ra cho
Bác Tiến bếp trưởng đỡ lời:
Hoan àk mày cứ đưa tao 1 triệu đây để tao kéo ra cho, ko phải gọi bọn nó đâu. Mày mà gọi bọn nó thì chúng nó lại kéo ra khơi buộc dây cắm sào vào rồi tối lại kéo về đây thôi. Tao ko lạ gì bọn thuyền chài ở đây đâu. Sáng mai đảm bảo ko tàu mình thì tàu khác mất công thuê tiếp. Cứ để tao
Bác Tiến này ngoài 60 rồi ngày xưa cũng từng là thuyền trưởng giống cậu Hoan, bác nổi tiếng lái giỏi nhất nhì trong giới tàu bè thời đó. Nhưng mà mấy năm về đây mắt kém tay chân yếu rồi nên đành phải xuống làm bếp trưởng. Đáng lẽ ra cái tuổi của bác thì phải ở nhà an dưỡng rồi nhưng gia cảnh bác cũng khó, nhà có 1 trai 1 gái, đứa con gái thì vẫn đang học đại học còn thằng con trai thì nghiện ngập. Mà ngày trước làm cho tập đoàn tư nhân nên cũng chả có lương lậu gì, bác cả đời gắn bó với tàu bè sông nước cho nên ở trên bờ thì cũng chả biết làm gì kiếm sống. Vậy nên chỉ còn cách theo nốt cái nghiệp sông nước bạc bẽo này. Bác Tiến dù gì cũng là tiền bối nên ai cũng nể phục bác lắm, cậu em cũng vậy tuy cậu là thuyền trưởng nhưng nhiều khi vẫn phải xin í kiến của bác

Cậu Hoan nghe bác nói vậy thì cũng đồng í liền. Bác Tiến ra chỗ em lấy muối gạo ném xuống gần chỗ cô gái, rải ít vàng mã xuống nước và thắp nén hương mồm lẩm nhẩm khấn 1 lúc. Xong rồi xắn tay xắn chân chuẩn bị vào công việc của mình

Tàu em và mấy tàu bên cạnh lúc này chất đầy hàng nên tàu nó chìm xuống, đứng trên lan can tàu chỗ khoang hàng có thể thò chân xuống nước được. Nhưng chỗ mũi tàu thì cao hơn 1 chút mà cái xác thì nằm ở đoạn mũi nên bác Tiến cầm cái sào nhảy sang tàu bên cạnh cho dễ đẩy. Đang định làm thì có ông ngồi ở tàu bên cạnh nói chen vào:
Bác ơi sao ko tháo cái dây chuyền với đôi bông tai ra đi, mấy chỉ vàng đó bác à, bác mà ko tháo là lát xác trôi ra ngoài kia mấy đứa thuyền chài nó cũng tháo thôi. Vừa có 1 thằng con thuyền chài nó cũng ngồi ở đây nó chông thấy rồi đấy bác ạ
Bác Tiến mặt ra bộ nghiêm túc đáp lại
Thằng nào lấy thì lấy chứ tao chả thèm làm 3 trò mất đức ấy. Lấy của người ta mà ko lo ma chay chôn cất cho người ta thì mắc tội đấy chú ạ

Cùng lúc cậu Hoan nói với bác
Thôi làm nhanh nhanh đi anh rồi còn đi chợ nấu cơm nữa, cái đầu xào nhọn lắm đấy anh ạ anh chọc cẩn thận ko vỡ bụng nó ra thì mệt đấy.

Em thì ngửi thấy mùi thối qúa ko chịu được nên đứng ra xa hóng thôi. Nhìn ở gần đó thì thấy mấy thằng thuyền chài cũng đang tăm tia hóng hớt. Cái bọn này chả khác gì mấy con kền kền chỉ chực chờ xác thối để lao vào kiếm mồi. Chả hiểu chúng nó nghĩ thế nào mà lại đi làm 3 cái trò ấy. Mà cái đôi bông tai thì tháo còn dễ chứ cái dây chuyền do xác nó chương lên rồi chỉ còn cách cắt ra thôi

Bác Tiến đã nhảy sang tàu kế bên và đứng ở phía sau xác cô gái tầm 3m, bác hẩy mũi sào chỗ bụng cô gái hất hất chiếc áo lên để luồn đầu sào vào trong, mũi chiếc sào nhọn đâm qua áo cô gái sau đó bác xoắn xoắn lại cho chặt. Cái áo lật ngược qúa nửa ngực của cô, chiếc áo lót cũng nhờ đó mà bung ra luôn. Em nhìn vào thấy ghê ghê và ngượng ngượng còn mấy ông đứng xem ở trên thì cứ cười đùa và chêu bác. Có cái đếch gì đâu da trắng bệch bụng chương to như gái sắp đẻ, 2 cái đầu nhũ cũng to gần như ngón chân cái thâm đen sì.

Rồi bác cầm 2 tay vào sào khom khom người lấy thế để đẩy. Nhưng nước nó chảy siết mà lại phải đẩy ngược lên trên tầm 2m cho qua mũi tàu thì mới ổn. Vụ này nhìn thì dễ xơi nhưng xem chừng cũng khó nhằn đấy. Bác ấy cố ra sức đẩy lên phía trước nhưng xem ra vô ích, nước chảy qúa mạnh cái xác chìm ngỉm xuống nước nhoi nhoi lên phía trên 1 ít rồi lại trở về vị trí cũ rồi bềnh lên. Bác cứ làm đi làm lại như vậy mãi và cái xác thì cũng cứ đưa đi đưa lại. Nản qúa bác dừng lại rồi kêu:
Thằng nào giúp tao 1 tay với nặng qúa tao ko đưa được.
Anh Lam thuyền phó lên tiếng:

Để em phụ bác, 1 củ của Hoan ko dễ xơi đâu bác ạ.
Thế rồi a nhảy xuống đứng sau lưng kế chỗ bác 2 tay cầm sào chuẩn bị đẩy cùng bác
1…2…3! Cả 2 ông hét đồng thanh rồi nhún người đẩy. Cái xác lại chìm xuống và đưa đi được tầm 1m thì mũi xào chệch hướng. Nghe đến xẹp 1 tiếng cái sào xuyên mẹ nó thủng bụng cô gái, chắc là xuyên luôn qua cả bên kia nữa, bác Tiến mất đà lao cả người xuống nước mặt đập vào chân cái xác. Còn anh Lam đứng sau nên may mắn lấy lại được thăng bằng. Em đứng trên tí xỉu còn mấy ông kia thì cười um lên, bác Tiến lóp ngóp leo lên lan can thở hổn hển nhưng vẻ mặt thì vẫn ko có gì là sợ hãi. Chắc cũng nản thật rồi, bác lấy tay rút mạnh cái sào ra khỏi bụng xác cô gái, đầu sào vừa rút ra khỏi bụng thì có ít dịch màu đỏ vàng lẫn lộn trào ra chỗ vết thủng mùi bốc lên thum thủm ngửi chỉ muốn ói. Tác hại của việc đâm thủng vẫn chưa dừng lại ở đó, 1 đoạn lòng non màu trắng phòi ra khỏi và nổi lên mặt nước. Nhìn ko khác gì lòng non của con lợn mà mình hay ăn các bác ạ, đồng thời thì máu mồm máu mũi cũng ộc ra màu thâm thâm. Ko hiểu sao đâm vào bụng mà nó lại ộc ra cả mồm lẫn mũi nhỉ. Em nghe nói là thường thì mấy người chết oan hay ói máu tươi mỗi khi gặp người thân, còn cô này chắc ko phải vậy chứ. Oan thì đúng là oan rồi cơ mà có gặp người thân đâu mà ói ra cho phí. Cậu Hoan vừa cưới vừa nói với 2 ông:
Ko ổn đâu 2 cụ ạ, dùng dây thừng buộc vào mà kéo ko thì lên để em kêu thuyền chài ra kéo cho

Bác Tiến nghe cũng có vẻ hợp lí và sai em vào tàu kiếm đoạn dây thừng. Em lững thững bước vào khoang tìm dây. Số khổ thế đấy toàn bị sai vặt

Em vào khoang lục lọi mấy hòm đồ cuối cùng cũng tìm được 1 đoạn dây thừng chừng 5m rồi mang ra cho bác. Lúc này tầm 7h mấy tàu kế bên bắt đầu thức dạy, lượng người ra hóng mỗi lúc 1 đông hơn, bàn tán nhận định rồi chỉ chỏ tùm lum cả lên. Ra đến nơi thì thấy bác T người ướt sũng đang ngồi vắt chân lên be tàu hút thuốc. Rít xong điếu thuốc bác cầm lấy đoạn dây thừng rồi buộc thòng lọng theo kiểu thắt cổ chó. 1 tay cầm dây 1 tay cầm sào bác đưa cái đầu thòng lọng đó vào chân trái của cô gái rồi dựt mạnh cho chặt lại. Cô gái vốn 2 tay 2 chân đang dựng thẳng lên trời nên việc đưa dây vào cũng trở nên dễ dàng.

Tàu đỗ trong cảng nó sắp xếp theo 1 hàng ngang, cứ hết hàng ngang này đến hàng ngang khác rất quy củ. Các tàu nằm sát sạt nhau nên di chuyển sang tàu bên cạnh và tàu phía trước hết sức dễ dàng. Bác T cầm 1 đầu dây rồi đi ngược lên phía trước nhảy lên đít tàu bên trên và kéo, bác kéo mạnh cái dây thừng xác cô gái quay ngược trở lại, cái chân trái nhìn cứ như là nó sắp rách rời khỏi xác. Đoạn lòng phòi từ ổ bụng mỗi lúc 1 dài ra chôi lập lờ trước ngực cô gái, cái bụng do bị đâm thủng nên khí trong bụng đã thoát ra ngoài hết, nó sẹp đi qúa nửa nhìn như 1 mớ thịt bèo nhèo. Màu vàng đỏ từ bụng và mồm trào ra nhanh chóng bị hoà tan và mất hút vào dòng nước biển xanh ngắt.

Nhìn cái cảnh đó thê lương khủng khiếp luôn, nếu ko có đông người thì chắc em đã khóc rồi. Ko biết kiếp trước cô gây ra nghiệp gì mà kiếp này sao lại bị đày đọa vậy. Chết rồi mà vẫn bị đồng loại hắt hủi đoạ đầy thân xác đến dã man. Nhưng mà sự việc chưa dừng lại ở đó đâu. Xa xa là mấy con kền kền đang rình rập cái xác chôi ra để tháo nữ trang trên người của cô. Thằng thuyền chài nó tăm tia trà trộn vào đây suốt từ sáng mà. Em chân thành khuyến cáo chị em ko nên mang mấy cái nữ trang đó, lúc sống chị em có thể ko bị cướp do còn khả năng kháng cự chứ chết rồi thì ko thoát được khỏi tay mấy bọn cướp đâu

Phải mất 20 phút thì bác T mới đưa cái xác qua hơn chục con tàu phía ngoài. Ra đến con tàu ngoài cùng bác thả đoạn dây ra và mượn 1 cái sào dài khác đẩy mạnh ra thật xa để tránh dạt tiếp vào các đoàn tàu phía dưới. Mọi người giải tán bác T cũng đi tắm rửa, em đi sau bác mà vẫn ngửi thấy cái mùi tanh tanh oi oi của cái xác ám vào. Mùi như vậy chắc phải cả chai sữa tắm vã vào mới hết

Em ngồi sau lái rồi rút điếu thuốc ra châm và dõi theo xác cô gái. Nước chảy mạnh nên xác cô gái cũng trôi được 1 đoạn khá là xa. Hình như sóng nó đánh nên xác cô lại nằm sắp mặt xuống nước như ban đầu rồi. Nằm ngửa cũng khổ mà nằm sấp thì cũng khổ chả kem. Nằm ngửa thì bị nắng nó đốt cho mặt mũi chân tay xám sì đen kịt lại có khi ròi nó đẻ trứng nở ra lúc nhúc trên mặt và bụng ấy chứ còn nằm sấp thì cá nó rỉa cho rách tươm cả khuôn mặt. Em ngồi hút chư hết điếu thuốc thì đúng như em lúc trước dự đoán, 1 con ghe bên trên là 3 con kền kền bắt đầu nổ máy bám theo xác cô gái

Bác T nghe chừng đã tắm rửa sạch sẽ lắm rồi. Bác bước ra thì cậu Hoan ở ngoài đã chờ sắn và đưa bác 1 triệu

Bác T vào nhà lục lấy chai rượu để rửa tay thì vừa nhấc nó khỏi thùng, bất giác chai rượu ko hiểu sao rơi xuống nền nhà rồi vỡ tan trước mặt bác. Con chó Mực ở ngoài thì cứ lồng lộn lên đứng ở phía mũi tàu và nhìn về phía lái sủa inh ỏi. Con Mực già này cực khôn luôn, nó theo cậu Hoan lên tàu và sống từ bé trên tàu. Đến giờ chắc cũng phải hơn 15 năm, thường thì tàu đỗ mới dám thả nó ra còn tàu chạy thì xích lại. Con này mấy lần tưởng mất rồi cơ, 1 lần chạy ở đoạn từ cửa sông ra biển nó bị tuột xích hay sao. Lúc đó anh Lam thuyền phó lái còn mọi người ngủ hết, đến tầm 4h sáng cậu Hoan dạy đổi ca cho anh Lam xuống ngủ. Dạy thì cậu ko thấy nó thấy còn mỗi cái xích, tìm xung quanh rồi đi tìm tất cả các khoang, các phòng mà ko thấy. Cậu gọi tất cả mọi người dạy để tìm nhưng vẫn ko thấy. Nghe A Lam bảo là từ lúc 12h nghe thấy nó sủa 1 lúc rồi im tịt, chắc là nó rơi xuống sông từ đoạn đó. 4 tiếng rồi thì quay lại tìm gì nữa, cũng có mấy lần nó rớt xuống nhưng lần nào cũng phát hiện ra ngay và lần nào cũng là cậu phi xuống lôi nó lên.

Con mực nó giống như 1 thành viên quan trọng trên tàu ngay cả đối với ông chủ của bọn em cũng thương nó lắm, Cậu Hoan vốn làm cho ông chủ này từ khi bắt đầu là thằng nấu cơm đến tận bây giờ, nghe câu kể lại từ lúc ông chủ khởi nghiệp có mỗi 1 con tàu nho nhỏ chỉ có 3 người là ông chủ chủ là thuyền trưởng với 1 lái phụ và câu Hoan nấu cơm học việc với con Mực sống trên tàu. Nó sống với ông chủ tầm 7 năm cho tới lúc ông ấy thành đạt và chuyển hẳn lên bờ. Lúc chuyển hẳn nên nhà ông có dắt nó theo định cho nó về nhà sống chung nhưng vừa về đến nhà thì nó lại tìm đường chạy ra cảng chỗ tàu đỗ, mà từ cảng về đến nhà ông ấy phải tầm 30km đường thì ngoằn nghèo toàn ngõ ngách như vậy mà nó cũng mò ra được mới tài chứ. Ông lại kêu cậu mang nó lên tiếp, lúc cậu kéo nó đi nhất định nó ko theo và cứ nằm bệt xuống cậu phải bế nó và cho lên ô tô thì nó mới chịu. Về đến nhà ông chủ sợ nó lại bò ra tàu nên xích no lại nghĩ là chỉ 1 thời gian là nó lại quen, nhưng suốt mấy ngày nó chả thèm ăn uống và cứ nằm bệt ở 1 xó rồi lăn ra ốm. ông chủ thấy vậy lại thả nó cho nó sống trên tàu. Có lẽ tàu mới thật sự là nhà của nó, vừa về đến tàu thì nó lại ăn uống khỏe trở lại. Hiên tại thì ông chủ của em giàu lắm tài sản của lão hiên tại cũng phải ngót nghét 200 tỉ nhờ đó mà con Mực cũng được hưởng lây, mỗi tháng ông cho nó dành cho nó 1 triêu rưỡi tiền ăn riêng nhá, và 4 hộp sữa enlin vàng dành cho người già để chống loãng xương ấy. ông bảo nó già rồi nên sợ nó liệt

Con mực cũng khoái uống sữa lắm cứ ngày đều đều 3 lần bác Tiến phải pha sữa cho nó uống cơ mà bác Tiến và bác máy trưởng cũng khoái uống sữa đó thì phải, toàn lấy của nó pha để uống. .Vì nó vồn là thú cưng của ông chủ mới lại của ông câu thuyền trưởng nên việc ăn uống của nó cúng khá là đàng hoàng, mỗi ngày nó được 5 chục tiền ăn của nó riêng mà. Xương xẩu và cơm thừa đưa cho nó còn lâu nó mới ăn chỉ ngửi ngửi rồi quay đi, nó toàn ăn cơm nóng và thức ăn giống hệt bọn em luôn đặc biệt là nó rất khoái lòng lợn với thịt bò. Mỗi lần bác Tiến mua thức ăn mà thấy món đó lại y như rằng phải mua cho nó

Nhưng mà con Mực này cũng được việc lắm, nó nặng cỡ 30 kí ấy toàn thân đen sẫm luôn nhìn hung hãn vô cùng. Người lạ đố bao giờ mà lên được tàu khi mà nó chưa nghe thấy dọng của mấy người trên tùa quát nó im. Tàu đỗ thì tất cả mọi người cứ yên tâm mà ngủ khỏi lo mất chộm. Con này được cái là nó chả bao giờ ăn thức ăn vớ vẩn mà người lạ ném cho nó nên cũng khỏi lo bị đánh bả

Mọi người sau khi biết là nó rơi xuống sông rồi thì chả ai vào ngủ nữa, mọi tất cả ngồi thất thần chả ai nói với ai câu nào. Anh Tú lên lái thay anh Lam còn cậu thì lẳng lặng cầm bao thuốc ra ngoài mũi ngồi hút. tầm đến 5 rưỡi sáng thì nghe anh Tú bấm còi inh ỏi và nghe loáng thoáng tiếng cậu Hoan. Em và mọi người chạy ra xem co chuyện gì thì thây cậu đang chỉ chỏ tay vào bờ sông và ra hiệu anh Tú giảm ga rồi kêu mấy người ra bỏ neo. Hóa ra là con Mực nó bơi được vào bờ và cứ men theo bờ sông chạy để đuổi theo tàu, có lẽ là nó vừa chạy vừa kêu nhưng mà tiếng máy tàu kêu to nên ko ai nghe thấy.
Tội nghiệp con Mực qúa cơ nó phải chạy suốt từ 12h đêm đến tận bây giờ mà tốc độ của tàu cũng đâu phải chậm đâu. Cũng may là còn phát hiện ra sớm chứ đi thêm 1 đoạn nữa là ra đến cửa biển thì toi coi Mực luôn. Cậu Hoan ra lấy cái thuyền con dự phòng để ở mũi rồi đích thân bơi vào bờ đón nó. Con Mực biết được cứu kêu ông ổng mừng quýnh còn mấy ông trên tàu tay vẫy vẫy nó. Vào gần đến bờ thì con Mực nhảy xuống sông lóp ngóp bơi ra chỗ thuyền cậu, cậu cầm 2 chân nhấc nó lên thuyền. Nó với cậu ôm ấp liếm láp nhau 1 lúc rồi cậu bơi trở lại tàu
Sau khi lên đến tàu nó nằm bệt xuống đuôi vẫy vẫy nhẹ nhìn mọi người, cậu Hoan lấy khăn lau người cho nó rồi sai bác Tiến đi pha cho nó cốc sữa, uống xong cốc sữa thì em vào bếp lấy ít thức ăn thừa còn lại từ đêm qua mang cho nó, nó ăn sạch sẽ luôn. Cả tàu ai cũng mừng rỡ, nó mà chết thì khác nào mất đi 1 thành viên mà có khi lại phải thờ nó ấy chứ

Quay trở lại với việc sảy ra của bác Tiến với cô gái chết trôi. Con Mực thì cứ ở ngoài mũi tàu nhìn về khu sau lái và sủa nhặng lên. Mấy người đang ở phòng lái thò đầu ra ngoài quát thế nào nó cũng ko chịu im miệng. Lúc này ở sau lái chỗ phòng bếp chỉ có em, bác Tiến và cậu Hoan. Từ lúc đánh rớt chai rượu vỡ tan bác Tiến cứ đứng im vẻ mặt thất thần biến sắc rồi bác nói:

Chết mẹ tao rồi Hoan ạ, vừa tao quên ko cởi đoạn dây thừng buộc ở chân con chết trôi ra. Chắc nó đang lởn vởn quanh đây để hành tao

Tuy trên tàu ông nào cũng có bộ thần kinh thép nhưng em biết là ai cũng hiểu là trên đời này nó vẫn tồn tại 1 thứ gọi là oan hồn và ma qủy. Việc đẩy xác ra ngoài là việc bình thường thôi, việc này ngày trước chắc hẳn bác cũng làm nhiều rồi. Nhưng cái việc làm thủng bụng và buộc dây vào chân cô gái mà ko tháo ra thì cũng đáng lo ngại đấy. Việc buộc dây thừng vào chân tay người chết hình như nó là 1 điều tối kị, nó cũng giống như việc đóng cọc và yểm bùa vào mộ người mới chết để giam giữ người ta lại cho khỏi ra ngoài quấy phá vậy.

Cậu H thở dài im lặng 1 lúc rồi bảo:
Chắc là vậy đấy anh ạ, anh tính cách nào ra cởi dây cho nó đi chắc nó trôi cũng ko xa đâu

Ừ để lát tao vào cảng mượn cái xuồng bay của bọn cảng vụ rồi ra tháo. Mẹ nó chứ biết thế thuê mấy thằng thuyến chài cho nó xong chuyện

Bác Tiến vừa nói dứt lời thì con Mực từ ngoài mũi hung hăng chạy về lái, nó vừa chạy vừa sủa. Chạy đến chỗ bác Tiến đứng thì đột nhiên nó dừng lại mắt nhìn chằm chằm vào bác Tiến và sủa. Mấy người đang ngồi trong nhà nghe vậy cũng chạy ra xem

Bác Tiến và cậu Hoan kể lại với mọi người, mấy người kia nghe vậy cũng tỏ ra lo lắng 1 chút nhưng anh Lam thì lại ngược lại anh nói to
Chắc con Mực nó ngửi thấy hơi mới ở người anh nên nó cắn thôi. Ma tà gì chứ, em cũng chọc gậy thủng bụng nó đây mà em có thấy gì đâu. Mẹ…! Sống còn chưa ăn ai còn éo làm được gì nhau ấy chứ, chết rồi thì làm được gì. Mới lại trên tàu mình thờ thần đến cả bố nó cũng ko dám vào.

Bác Tiến nghe vậy lẳng lặng ko nói gì cả, bác đi tìm chổi mới rẻ lau để lau rọn chỗ chai rượu vừa vỡ. Con Mực lúc này cũng ko nhìn bác sủa nữa mà nó chạy xộc ra chỗ cửa nhà tắm và tiếp tục nhìn vào đó sủa. Anh Lam thấy vậy có vẻ cũng bắt đầu tin tin rồi. Có lẽ trên tàu hình như trên tàu ai cũng có vẻ ngại ngại chuyện này thì phải. Cũng đúng thôi, nghề tàu bè sông nước vốn bạc bẽo ai nói trước được điều gì chứ. Mọi người đều là làm thuê cho chủ đều là vì bát cơm manh áo mà phải ở đây, ai cũng mong muốn từng chuyến hàng thuận lợi. Rính vào mấy điều kị kia cũng mệt lắm. Duy chỉ có con Mực là vẫn cứ đứng đó sủa gầm gừ, con Mực này sống lâu trên tàu chắc nó cũng thành tinh rồi, cả người và ma chắc nó chả ngán ngẩm thứ gì. Lúc trước em cũng nghe nói là chó mèo nó có thể nhìn thấy hồn người chết nhưng em chả tin. Chạy đêm nhiều khi con Mực nó cũng hay sủa bâng quơ kiểu đó, nhìn ra ngoài thì cũng chả có ai chả thấy hiện tượng gì lạ. Em đoán là nó ngứa mồm sủa nhằng

Bác Tiến sau khi dọn dẹp xong thì lặng lẽ vào nhà mang ra 1 sấp vàng và nắm hương. Bác vứt 1 nửa xuống nước còn 1 nửa đem đốt ngay trên lan can tàu đồng thời chắp tay khấn vái gì đó. Bác vừa dứt lời khấn xong thì con Mực tự nhiên quay ngoắt ra phía ngoài tàu nhìn và sủa chứ ko chăm chăm nhìn vào nhà tắm và sủa như lúc trước. Được 1 lát thì nó im và chạy ra chỗ khác nằm. Bác Tiến, cậu Hoan và cả em dường như đã hiểu ra vấn đề, có lẽ hồn con bé chết trôi đang lảng vảng quanh đây chứ chưa chịu đi theo cái xác của nó. Và nhất định là nó chưa buông tha cho bác Tiến, em đoán là vừa rồi lúc bác khấn bác đã giao kèo gì với nó. Rồi đột nhiên bác quay sang em và cậu H vá nói:
Thôi tao ra chỗ cảng vụ mượn cái xuồng bay để tháo cái dây đây H ạ, tiện thể tao đi chợ luôn.

Em nghe thấy vậy nên xin bác cho đi cùng, ko phải là vì em tò mò đi để xem cũng ko phải là đi để giúp bác mà là em đi cùng mục đích là được cưỡi con xuồng bay của bọn cảng vụ. Em cũng được ngồi mấy lần rồi nhưng mà vẫn chưa được cái cảm giác tự tay lái nó, cơ hội này vô cùng hiếm nên ko thể bỏ qua được.

Bác vào lấy cái làn và cùng em đi bộ ra chỗ cảng. Bác bốc hàng ở đây lâu rồi nên cũng quen thân với mấy thằng cảng vụ, bác lấy lí do là mượn để ra tàu ông bạn đang neo ở khơi có chút việc. Bọn cảng vụ đồng í và cũng ko hỏi gì thêm, chúng nó có đến 3 con xuồng mà.

Em với bác chạy theo hướng men bờ để tìm cái xác, lúc này thủy triều đang lên mạnh nên nó ko thể trôi ra khơi được chắc chỉ luẩn quẩn quanh đây. Phóng được tầm 10 phút thì nhìn thấy cái xác, em áp mạn vào cái xác để bác tháo dây. Đúng như em dự đoán mấy con kền kền thuyền chài đã tháo mất đôi bông tai với cái dây chuyền vàng của cô gái rồi, mẹ nó chứ ngay cả cái nhẫn bạc đeo ở tay ko đáng gì tiền mà chúng nó cũng cuỗm luôn. Bác T cúi xuống nhấc chân cô gái lên rồi tháo chiếc dây thừng ra, chiếc dây thừng buộc kiểu thắt cổ chó nên cũng dễ tháo. Ngồi ngay cạnh cái xác nên mùi oi và tanh qúa cơ, em phải bịt mũi và nhổ nước bọt liên tục. Xong xuôi em nhấn ga phi thật nhanh ra chỗ chợ bỏ lại cái xác đang chổng mông dập dềnh lên xuống theo từng con sóng biển.

Gần đến chợ thì em gửi chiếc xuồng ở nhà 1 người dân ven sông rồi 2 bác cháu lững thững lên bờ. Hôm nay mua thức ăn cho cả ngày luôn chiều đỡ phải lên, và ko quên mua ít lòng lợn luộc sẵn cho con Mực.

À em lan man kể chuyện con Mực tí nhá, mọi hôm bác T đi chợ hay bất kì ai lên bờ cũng đều rủ nó đi cùng, duy chỉ có hôm nay đi xuồng là ko cho nó đi thôi. Vốn là khu cảng này cực kì lắm bọn nghiện, cứ thấy mấy ông tàu lên bờ mà lớ ngớ đi 1 mình là bọn nó xúm lại xin tiền ngay, xin mà ko cho là nó xúm lại hội đồng rồi cướp. Đặc biệt là mấy thằng ranh nghiện rất hay rút kim tiêm ra dọa đâm. Dẫn theo con Mực thì thách cả lũ nghiện cũng chả dám dây vào, 1 khi mà nó thấy chủ của nó bị ai đánh hoặc có khi chỉ cần to tiếng, chỉ chân chỉ tay vào chủ nhân nó thì nó lao vào cắn xé thằng đấy ngay. Con này hung lắm, nó hay chồm lên cổ gặm cổ hoặc bả vai chứ chả thèm cắn vào tay chân. Nó gặm và nhay đến khi nào chủ quát thì nó mới chịu buông tha.

Và 1 thanh niên nghiện ở đây xuýt bị thủng cuống họng khi mà ra xin đểu bác T. Hôm ấy bác T cũng đi chợ và rủ nó đi, nhưng con Mực thấy con chó cái khác ở nhà dân nên dừng lại ve vãn. Bác T đi trước tầm 100m thì bị 3 thằng nghiện phóng xe máy lại xin đểu. Bác thấy vậy ko nói ko rằng hô to chữ Mực rồi nhảy vào đấm 3 thằng đó. Bọn nghiện tuy vậy nhưng chúng nó yếu xìu, dù sao 3 đánh 1 chả chột cũng què. Con Mực từ xa nghe thấy quay lại nhìn chủ nó bị 3 thằng đang đánh, nó bỏ lại con chó cái rồi phi ra chỗ bác. Nó chạy gần đến nơi 3 thằng kia chắc chông thấy hung qúa định bụng lên xe bỏ chạy. Nhưng 2 thằng kịp lên xe thôi còn 1 thằng bị bác T cầm áo lôi lại. Con Mực chồm lên người thằng kia và mồm nó ngoạm được vào cổ ku đó, thằng bé bị con Mực vật té xuống đất. Con Mực mồm ngoạm chặt cổ và nhay nhay như muốn ăn tươi thằng đó. 2 thằng kia thì phóng xe ra xa rồi quay lại nhìn nhưng ko dám quay lại. Bác T thấy thằng kia máu me be bét ở cổ với mặt sợ nó chết nên kêu con Mực buông ra. Con Mực thấy vậy cũng buông ra và nhằm hướng 2 thằng kia định bụng đuổi theo. Nhưng nó đi xe máy nên chạy thoát. Thằng kia được CA phường cho đi viện khâu 20 mũi ở cổ và mặt xíu nữa là đứt cổ họng. Vụ đó um xùm cả lên dân nghiện xung quanh đấy cứ nhìn thấy bóng dáng con Mực là chạy mất dép. Cỡ mấy thằng nghiện như vậy mình nó phải xoai tái được 3 thằng, mang kim tim ra hù người ta còn sợ chứ hù nó thì

Mỗi lần em lên bờ cứ phải gạ gẫm nó đi bằng được, ko có nó đi nó cứ run run thế nào í. Cơ mà con này cũng khốn nạn lắm cơ rủ nó đi thì phải mua cái gì nhét vào mồm cho nó. 1 đĩa lòng lợn rán, hoặc phải ít nem tai thì mới chịu ko thì lần sau còn lâu nó mới chịu đi cùng. Mình ngồi quán net thì nó nằm ngay dưới chân ghế đầu quay ra ngoài canh cho chủ. Bác nào ra đường mà gặp 1 thằng thanh niên đẹp trai lếch thếch sau lưng là con chó đen thì đừng đánh nhá. Vozer nhà mình đấy

Quay trở lại với câu chuyện của bác T. Em với bác đang lững thững ra đến cửa chợ chuẩn bị về thì tự nhiên nghe thấy 1 tiếng gọi:
2 người lại đây tôi bảo cái này!
Em với bác T quay đầu ngó lại thì hóa ra là cái bà chuyên ngồi xem bói ở cái chợ đó. Mấy bà bói toán ở chợ búa này thì chả tin tưởng được. Em với bác T ko nói gì bấm bụng đi tiếp thì bà ta nói với theo:

Cứ quay lại đây chị bảo, có hồn 1 đứa con gái nó đang theo chúng mày đấy.

bác T và em giật mình quay trở lại chỗ bà ấy. Mọi chuyện sảy ra lúc sáng bà ấy nói ra vanh vách kể cả chuyện hồn cô gái núp trong nhà tắm vì sợ vía của con Mực. Bà ấy khuyên lên quay trở lại chôn cất đàng hoàng cho cô gái ko thì cô ấy sẽ theo và quấy, vía của bác T thì nặng nó sẽ ko làm gì được nhưng sẽ về làm hại gia đình của bác để trả thù việc làm thủng bụng của nó. Còn em yếu bóng vía chắc là ko thoát được đâu. Bác T rút ví đưa cho bà 100k rồi kêu em về tàu

Trên đường đi về bác dặn em ko được kể với ai và rủ em tối nay ra tìm xác cô gái để đưa lên bờ chôn. Em nghe vậy thì từ chối luôn, mấy cái việc như vậy ngay cả trong mơ em cũng chả dám tưởng tượng sẽ làm điều đó ấy chứ. Nhưng mà các bác biết văn vẻ của mấy lão già rồi đấy vừa thuyết phục vừa dọa dẫm mình. Cái tính em thì người ta nói 1 lúc là hay mủi long thương lắm. ừ thì đi nhưng mà ra điều kiện trước với bác là chỉ đi để soi đèn và đào mộ chứ em ko đụng đến xác nó đâu. Dù sao việc ngồi cạnh xác chết soi đèn pin em cũng đã từng làm 1 lần với cậu Hoan lúc gỡ xác thanh niên kẹt vào chân vịt rồi. Em chỉ kinh cái mùi tanh tanh oi oi của nó thôi chứ cũng ko sợ lắm. Hồi trước ở quê mỗi khi có đám ma em cũng hay đi vác quan tài với đào mộ cho người ta mà. Việc này ko phải là đi làm thuê đâu nhá, nó là cái tục lệ của làng em thôi. Mỗi khi gia đình trong xóm có người chết thì mỗi gia đình khác phải cắt cử 1 người ra để đào mộ và khiêng quan tài

Mới lại cái việc mình sắp làm cũng là làm phúc mà chứ có gì xấu đâu. Nhưng dù sao cái việc nửa đêm kéo 1 cái xác thối rữa hơn 10 ngày lên bờ dấu diếm đem chôn thì có khi phải suy nghĩ lại mất. Chẳng may người dân phát hiện ra nó lại ùa ra xem rồi công an vào cuộc mở 1 cuộc điều tra cề nguyên nhân chết của cô gái, và đối tượng tình nghi nhất là em và bác tiến. Thôi cứ đồng í trước từ giờ đến tối sẽ suy nghĩ lại vậy

Đang đi thì bác T tự nhiên rẽ vào và mua 1 đoạn dây thừng. Rồi bác quay sang nói với em:

Duy ơi, lát bác với mày chạy ra chỗ con chết trôi 1 tí nhá, để tao cột nó lại ko đêm nay triều rút nó lại cuốn ra biển thì tìm khó lắm.

Cái ngày hôm nay là ngày gì ko biết, mình cứ phải quanh quẩn với cái xác lát nữa là lần thứ 3 rồi. Lại còn đêm nay nữa, mà sao con đó nó lại theo mình chứ mình có làm gì đắc tội đâu. Chỉ làm mấy việc vặt và xem thôi mà có khi nó chỉ theo bác T thôi ấy chứ bà xem bói đánh đồng cả mình vào nữa.

Em và bác mang đồ ăn xuống xuồng rồi phóng ra chỗ cái xác. Cái xác chôi ko xa so với chỗ lúc sáng tìm thấy, vẫn chổng mông úp mặt xuống nước 2 tay 2 chân dang dộng bập bềnh nhấp nhô cùng những con sóng. Nhưng mà có vẻ như nó sắp chìm rồi thì phải chắc là do bị vỡ bụng nên hết khí, đoạn ruột hình như càng ngày càng lòi ra nhiều hơn. Em thấy 1 đoạn ruột trắng ởn căng đét quấn quấn vào nhau qua háng xuống gần đến đầu gối rồi. Đoạn ruột này mà vỡ ra nốt thì chìm ngỉm luôn.

Bác T kêu em áp mạn vào và buộc dây thừng chỗ cổ chân y như lúc sáng bác từng làm với nó. Đoạn này cách bờ cũng khá xa bác kêu em kéo nó gần vào bờ để tối làm cho tiện. Bác ko buộc dây vào xuồng mà tự tay kéo. Em nhằm thẳng hướng vào bờ và phi chậm chậm sợ nó tụt mất cái đùi khỏi thân thì toi. Vào cách bờ khoảng 500m thì bác ra hiệu dừng lại. Đây là 1 cái bãi cát hoang rất ít người qua lại và đặc biệt là ko có dân sinh sống, thi thoảng có mấy đôi trai gái yêu nhau hay mò ra đây tâm sự thôi. Chúng nó mà thấy cảnh này chắc phát khiếp. Đây đúng là 1 nơi lí tưởng để chôn cái xác cô gái. Bác T lấy cái sào 2 tay đâm mạnh xuống nước, đoạn này gần bãi nên cực nông chỉ tầm hơn 2m nước nhưng ở dưới toàn là cát, bác đâm mãi mới cố định được chiếc sào cho chắc. Rồi bác buộc sợi dây vào thân cọc, mong là từ giờ đến tối nó vẫn nằm yên vị ở đây. Bác lẩm bẩm mấy câu nhưng em vẫng nghe thấy, chắc là đang nói với cái xác:

Tao buộc mày ở đây đến tối thôi, tối tao với thằng Duy sẽ ra chôn cất mày đàng hoàng. Thôi tao về đây.

Cái bác này có cái tính là nói chuyện với ai hễ mà ít tuổi hơn là toàn xưng mày tao cậu tớ. Ngay khi nói chuyện với Ma cũng mày tao luôn. Em nổ máy ga to hết cỡ phi về cảng, lái con này mà max speed thì cực phê cảm giác như đang bay trên mặt nước vậy. Sóng ở đằng sau đít xuồng bềnh lên cao cả mét, lướt qua chỗ mấy con ghe nhỏ của bọn thuyền chài thì mấy con ghe cứ lộp bộp va mạnh vào nhau, khoái trí thật.

Về đến tàu đã là gần 10h mấy ông và cả con Mực chắc đói lắm rồi. Mọi hôm toàn ăn từ 8h sáng, ko biết em kể với các bác chưa nhờ, ở tàu bọn em ngày ăn 2 bữa chính là 8h sáng và 3h chiều còn 1 bữa phụ vào 11h đêm. Ăn như vậy thì mọi người mới có nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Mấy ông kia ra xúm lại phụ bác Tiến nấu cơm, những khi tàu đỗ vui thật được ăn toàn đồ ăn tươi trên bờ. Rượu bia cờ bạc thoải mái. Em thì ra lấy ít lòng lợn luộc sẵn mà bác T mua ở chợ thái cho con Mực ăn trước. Con này háu ăn kinh khủng luôn nó mà đói là cứ sủa nhặng lên, trừ cậu H ra chả ai quát nó im được. Mà mấy ông kia cũng đến là hài, thấy em thái lòng mấy lão xúm lại mỗi người bốc 1 miếng. Con Mực thấy bị tranh phần nó lại xồng xộc vào ngoạm cả đoạn tha ra chỗ khác ăn ko quên gừ gừ lườm mấy lão kia.

Suốt cả ngày hôm đấy em cứ lẩn thẩn suy nghĩ đấu tranh tư tưởng xem có nên giúp bác T ko. Đã chót nhận lời với bác ấy rồi , bác cháu còn phải sống với nhau dài dài nữa mình thất hứa e rằng ko được. Sau này đâu dám nhìn mặt bác. Còn hồn của cô gái nữa chắc chắn nó sẽ theo quấy phá mình. Cơ mà nếu đi thì sao nhỉ cũng chỉ là đi cùng, đào cái hố và soi đèn. Nhưng mà nói là nói thế thôi, 1 mình bác còn lâu mới làm được, cái xác chết lâu ngày to và nặng như con trâu ấy mình bác kéo làm sao được lên bờ. Mình lại phải động tay à, ngồi tưởng tượng ra cái cảnh khi chạm vào cái xác, thịt nó rũa từng mảng mỡ người, thịt người chết dính đầy vào tay. Và còn nữa xác chết lâu ngày chẳng may động vào nó lại rớt cái tay hoặc cái chân ra khỏi cơ thể thì phải làm sao. Rất là nhiều trường hợp xấu có khả năng cao sảy ra.

Em cứ ngồi lan man suy nghĩ còn bác T thì như ko có chuyện gì sảy ra. Bác vẫn nói cười vui vẻ, vẫn đánh bạc với mọi người. Việc này đối với bác chắc là qúa bình thường như vớt 1 con lợn lên chôn thôi.

Ngày hôm nay thời gian trôi nhanh qúa mới tí mà đã 7h tối. Thời tiết hôm đó cũng gần như bây giờ, cái không khí hơi se se lạnh, gió thoang thoảng thổi từ đất liền ra mang theo chút khói ngửi thơm thơm nó làm ta cay cay mắt và khó thở. Sương mùa này cũng xuống sớm cơ ngồi 1 tí ở ngoài lúc đứng lên cho tay thoa lên đầu đã thấy ướt ướt. Ngày hôm nay tự nhiên có 1 tâm trạng lạ qúa chắc là do suy nghĩ nhiều qúa về việc mình sắp làm. Bác T vẫy tay ra hiệu cho em chuẩn bị đi, lại ra chỗ cảng mượn con xuồng bay nhưng lần này bác sẽ đưa cho mấy ông đó 500k để bớt áy láy, số tiền đó thực ra cũng chỉ đủ đổ xăng, con này ngốn xăng kinh khủng luôn

Lần này đi em rủ con Mực đi cùng nữa, vì là trước khi đi ra chỗ cô gái thì phải ra chợ mua quốc xẻng và mấy thứ đồ lễ để cúng cho cô gái. Mới lại trời tối ở đây phức tạp lắm nghiện ngập cướp giựt nhiều có con Mực đi theo sẽ an tâm hơn. Rồi ra ngoài bãi nó sẽ giúp mình canh người, giữa đêm hôm mà người ta phát hiện ra 2 người đang hì hục đào hố bên cạnh là 1 xác chết của cô gái thì biết tính sao. Vía con Mực nó dữ đến vía cô gái lúc sáng lởn vởn quanh tàu còn phải núp trong nhà tắm tránh nó, lỡ có gì sai xót hồn cô ta cũng ko thể làm hại mình.

Nói chung là tâm trạng lúc này của em khá là thoải mái và đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt và đón nhận những điều sắp sảy ra.

Đi thôi nào! Em với bác T cùng con Mực nhảy lên xuồng phóng ra chợ. Em với bác T ngồi phía trước còn con Mực thì đứng ở sau, nó cứ nhìn về phía sau lưng em và sủa. Thật sự là lúc này em cũng hơi lạnh gáy 1 chút, chả có lẽ cô gái cứ theo sau mình suốt vậy à, ko biết chôn cất tử tế rồi nó còn theo mình nữa ko. Nên bờ được 1 đoạn con Mực thỉnh thoảng cứ quay ngoắt đầu lại rồi xồ xồ ra như đang dọa dẫm ai ở sau lưng nó. Đến cửa Chợ thì con Mực ngoan hẳn nó lại đi phía trước mình và ko còn cái hành động điên rồ ấy nữa. Chắc bên trong chợ các chủ sạp hàng người ta thờ thổ địa, thần tài, bùa…các kiểu nhiều qúa nên nó ko theo vào được. Mình cũng thấy nhẹ nhõm hẳn, cứ có người lẽo đẽo sau lưng ghét bỏ mẹ đi được mà đây lại là 1 con ma chết oan chứ.

Bác T đi lần lượt từng cửa hàng rồi chọn mua được 2 cái xẻng tàu có cán, 2 cân hoa qủa và ít vàng hương. Nhưng điều đặc biệt là bác lại mua 1 cuộn kim chỉ, cái kim to dùng để khâu bao đấy với 1 bộ quần áo nữ. Bộ quần áo này chắc là dành cho mấy bà béo phì. Em đoán là mang theo để đốt hoặc là chôn cất cùng cô gái thôi. Hỏi bác thì bác ko nói gì chỉ ừ ừ rồi đánh trống lảng. Và tất nhiên là phải mua ít thịt lợn quay thái sẵn cho con Mực nữa, ra đấy cho nó ăn ko nó lại hậm hực rồi quấy.

Từ lúc đi ra ngoài cổng chợ và trên xuồng thì con Mực lại có biểu hiện như lúc đi. Thôi kệ em với bác T cũng chả quan tâm nữa dù sao cũng sắp thoát nạn rồi, mà có con Mực bên cạnh thách kẹo nó cũng chả dám lại gần. Chắc là đang vất vưởng ở đoạn xa xa thôi.

Đến nơi lúc sáng cắm sào thì may qúa cái xác vẫn còn đó nhưng mà nhìn có vẻ ko ổn lắm. Bác T lúc sáng buộc sát chân nó vào thân cọc sát mặt nước nhưng mà từ tối đến giờ triều rút cái chân đang treo ngược lên khoảng 40cm so với mặt nước. Cũng may là ra sớm chứ buộc kiểu vậy thì lúc nữa triều rút hết chắc còn mỗi cái chân ở cọc thôi à.

Bác T cởi ra rồi 2 tay cầm dây kêu em phóng vào bờ. Đến nơi con Mực nhảy lên bờ, bác T buộc sợi dây vào đít xuồng và ném con leo của xuồng xuống sông để giữ cho khỏi trôi. Xong rồi em với bác bê đồ nghề lên bờ, định tính là sau khi đào mộ xong sẽ vận chuyển xác lên rồi chôn luôn. Chứ bây giờ mà kéo lên để bên cạnh mùi gây sao mà chịu được. Từ bờ biển lên bãi cát ước chừng cũng phải khá xa tầm 300m. Khuân đồ nghề lên xong em với bác tính toán chôn chỗ nào cho hợp, cuối cùng thì cũng tìm được 1 chỗ, chỗ này khá bằng phẳng mà lại ít cỏ dại.

Kinh nghiệm đi đào mộ và vác quan tài ở quê đến hôm nay e mới có dịp áp dụng nó vào thực tế. Nhưng mà ở quê em toàn là đất sét, đất pha cát hoặc là đất thịt nên đào dễ lắm. Ở quê đào mộ cũng là 1 nghệ thuật đấy các bác ạ, chiều dài, chiều rộng, chiều sâu phải đạt chuẩn. Đường kéo hoặc đường mai phải nét và thẳng đứng ko được nghiêng, 2 bên thành ko được nở nữa. Em nói thế nhưng đoán chắc là mấy vozer thành phố đang tưởng tượng xem thế nào. Mấy cái đó mấy bác tp ko hiểu được đâu

Nhưng mà mấy cái kinh nghiệm ở quê ko áp dụng ở đây được. Ở đây toàn là cát đành phải đào miệng hố thật rộng cho nó khỏi sạt. Bác T bảo phải đào sâu tầm 1 mét rưỡi thì mới đước, đào 1m trở lại nó vẫn bốc mùi lên mới lại chó hoang nó vẫn bới được. 2 bác cháu hì hục tầm 1 giờ đồng hồ thì xong, cái hố khá rộng và sâu, hố này chắc phải chôn được 2 người như cô gái. Từ nãy đến giờ mải làm nên ko để í tới con Mực, nhìn thấy nó biểu hiện lạ qúa ko còn hung hăng như lúc trước. Nó ngồi xổm cách cái hố em đào tầm 3m, nó cứ cúi mặt xuống rồi lại ngẩng đầu lên liên tiếp, mắt nó nhìn về phía trước rồi vẫy đuôi mừng. Đây tuyệt nhiên ko phải là nhìn em với bác T rồi, giống như kiểu đang có người vờn vờn trước mặt nó.

Chẳng lẽ hồn con bé chết trôi đang đùa với con Mực, con Mực đâu dễ quen với người lạ đâu. Ngày xưa lúc mình mới lên tàu phải mất cả tháng mới làm cho nó vẫy đuôi mừng, con bé chết trôi này mới có từ sáng đến h mà đã làm quen được với con Mực sao. Con bé chết trôi này chắc cũng dễ thương lắm đấy, tiếc rằng anh đây ko có duyên gặp mày lúc sống. Dù sao cũng là 1 dấu hiệu tốt, em cũng yên tâm và bớt lo lắng đi nhiều.

Em với bác T sau khi ngồi nghỉ chừng 10 phút thì sách đèn pin ra bờ biển chỗ cái xác. Bác T lội xuống cởi dây ra khỏi cột rồi keo vào sát bờ. Đến bờ thì bác kêu em:

Duy ơi! Xuống đây hộ bác với, con này nặng qúa mình bác ko kéo được lên bờ đâu.

Cái này mình cũng dự đoán trước là phải làm. Lưỡng lự 1 lúc rồi em cũng xắn tay áo đi xuống. Bác T dùng tay lật ngược con bé ấy lại, em soi đèn vào mặt nó xem như thế nào thì eo ôi tởm qúa. Cái hốc mắt còn lại của nó bị cá khoét sạch rồi, mắt mũi mồm tai cũng chả còn thứ gì hết. Cái mặt nó bị cá gặm nham nhở thâm thì đến là khiếp. Tiếp theo bác T dùng tay vén cái áo ở bụng nó lên rồi từ từ nhét đống ruột đang căng phình vào bụng nó. Cái ruột thì to mà cái vết thủng ở bụng thì bé hơn nên bác nhét mãi mới vào hết. Con Mực đứng bên cạnh cứ nhìn vào đống ruột và sủa, chắc nó đang tưởng tượng đến cái món lòng lợn mà nó hay ăn.

Em nhấc 2 chân còn bác T thì nhấc 2 tay lê lê cái xác khỏi mặt đất. Vừa nhấc lên khỏi mặt đất thì nước ở trong bụng con bé nó trào ra ngoài theo lỗ thủng ở dưới lưng. Màu vàng đỏ đen lẫn lộn, cái mùi thì thum thủm oi oi hơn cả mùi thịt thối của nó. 2 tay em đang cầm cổ chân nó thì cũng ko khá hơn, tuy thịt nó ko rớt ra như mình tưởng tượng ở nhà nhưng nó cứ nhẫy nhẫy và chơn chơn thế nào í

Mãi thì cũng lôi nó được đến cái hố, em với bác vất bịch nó xuống rồi lau lau tay vào cát thở hổn hển. Kệ cha nó, mặc dù tay đang bẩn em vẫn cố rút điếu thuốc lá và nhét vào mồm châm rồi rít. Bác T cũng làm 1 điếu. 1 lát sau bác T bảo em:
Đưa tao bộ quần áo với kim chỉ cùng cái kéo đây.

Em đưa và chăm chú xem bác định làm gì với những thứ đó, thì cảnh tượng mà em ko muốn nghĩ tới đã đến. Bác dùng kéo cắt hết quần áo của con bé đó ra, và lột luôn cả đồ lót của nó. Rồi bác lấy kim và chỉ khâu 2 vết thủng của con bé. Nhìn cái thân hình của nó cứ như mấy thằng sumô ở Nhật ấy. Con này ko biết hồi còn sống có xinh và body có chuẩn ko biết chứ bây giờ nhìn vào nó chỉ buồn nôn. Hồn nó đang ở đây chắc cũng ngượng và xấu hổ lắm đấy. Rồi bác T kêu em giúp lâng người nó lên để mặc bộ quần áo bác mới mua cho cho nó lúc tối.

Em cũng lao vào làm luôn cho xong chuyện, cơ mà mặc xong nhìn buồn cười qúa cơ. Bác T chọn cho nó cái bộ mà mấy bà chung niên hay mặc ấy. Con bé này hồi còn sống chắc cũng ăn chơi style này nọ lắm đây. Nhìn bộ quần áo ngoài và đồ lót nó mặc thì đúng là đang hợp mốt bây giờ. Em chêu bác T là sao ko mua bộ quần áo lót cho nó mặc. Bác cứ khề khà cười.

Rồi em với bác khênh nó xuống hố và lấp cát lại. Lấp xong bác ấy lấy vàng mã và hoa qủa ra đặt lên chốc mộ vừa cúi lạy bác vừa nói to:
Bác ko biết cháu ở đâu và đã đắc tội với cháu. Bác cũng thương cháu như con gái bác vậy. Bác chỉ có thể làm được vậy thôi, cháu yên nghỉ ở đây rồi đừng theo bác và thằng D nữa nhá. Bọn bác còn phải làm ăn và nuôi gia đình. Bác về đây lúc nào có dịp bác sẽ ra thắp hương cho cháu.

Em và bác cùng con Mực lên xuồng đi về, bỏ lại ngôi mộ vô chủ, con Mực quay lại nhìn ngôi mộ và vẫy đuôi sủa sủa….

 

 

[Chuyện có thật] Ký sự chuyển mộ – emkhongphailagay [Chap 2]

Đi được 1 đoạn em cũng ngoái đầu lại nhìn 1 lần cuối. Trời tối om nên cũng chả thấy gì cả, chỉ thấy lốm đốm màu đỏ của vài que hương mà bác T cắm trên đầu nấm mộ đang cháy dở dang. Thật sự là lúc này em cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản lắm, ko còn cái cảm giác sợ hãi với cái xác và hồn ma của cô gái nữa. Thay vào đó là thấy thương hại nhiều hơn, chết mất xác nơi đất khách quê người, phải nằm lại ở 1 cái bãi hoang u ám và lạnh lẽo. Mộ em với bác T ko đắp nhô lên mà để nó bằng phẳng, có lẽ ngoài em với bác T và con Mực ra thì ko ai biết về chuyện này. Người ta sẽ chẳng ngờ rằng dưới cái bãi cát bằng phẳng vắng lặng chỉ thỉnh thoảng có đôi trai gái ngồi tâm sự kia dưới đó lại là 1 xác chết trôi. Ở đó buồn vậy thì kiểu gì cô gái chả nghĩ cách hù mấy đứa trai gái kia. Cho chúng mày chết ai bảo chỗ đàng hoàng thì ko ngồi cứ phải dẫn nhau ra mấy chỗ hoang vắng đó làm gì.

Tầm này đã gần 11h đêm, ăn cơm từ chiều mới lại phải hùng hục làm mấy việc kia nên bụng đói lắm rồi. Mọi hôm tầm này trên tàu là đang ăn đêm rồi đấy, bác T hay nấu cháo gà hoặc cháo cá cho ăn. Chợt nghĩ ra trong túi bóng còn nửa cân thịt lợn quay mua cho con Mực nhưng vẫn chưa nó ăn. Em kêu bác T lấy ra ăn cho đỡ đói, bác T chừa 1/3 ra cho con Mực phần còn lại em với bác T vừa đi vừa ăn. Con Mực có vẻ ko hài lòng cho lắm, nó ăn nhanh nên hết trước. Nó cứ nhìn vào chỗ thịt của em với bác T rồi liếm liếm lưỡi lên miệng ra vẻ xin thêm. Chắc cu cậu cũng đói mà được cho ăn mỗi tí nên vẫn thòm thèm, con này nó cứ phải ăn no thì mới chịu. Nó bình thường phải ăn gấp rưỡi mọi người. 1 triệu rưỡi ông chủ cho nó ăn 1 tháng khéo khi ko đủ cho nó. Bác T thấy nó vậy vừa cười vừa bảo:

Thôi cho nó ăn nốt chỗ này đi, đằng nào cũng muộn rồi lát tao với mày ghé vào bờ tìm chỗ ăn đêm rồi mua về cho mấy người trên tàu. Để tao gọi cho Hoan, chắc mấy thằng này đang đánh bạc với tàu bên.

Gửi cái xuồng ở 1 bè cá rồi đi bộ lên bờ tìm quán ăn, phải đi mất gần 1km mới thấy mấy cái quán ăn đêm còn sáng đèn. Phố xá tầm này cũng thưa người, cách 1 vài gốc cây lại thấy 1 nhóm thanh niên đang chụm đầu vào nhau khuơ chân múa tay chém gió với nhau. Con Mực lúc nào cũng vậy nó luôn lững thững chạy trước tầm 1m.

Đoạn này lắm quán ăn đêm thật, bún phở này, cháo gà, miến ngan…đủ loại. Bỗng em tia 1 quán trên biển thấy có ghi món heo hấp. Món này em với mấy ông trên tàu cực thích luôn, ăn ngon, bổ mà lại tốt cho thần kinh. Lần này mua về chắc mấy lão thích lắm. Ghé vào trong quán thì chả có khách nào,vô lí thế mấy quán bên cạnh đông lắm mà, chắc là ở đây dân nó ko thích ăn óc lợn.Thấy bà chủ đang ngồi xem TV.
Bà chủ bắt được khách niềm nở hỏi han rồi kêu gọi món. Bà này tầm ngoài 40t người gày gày đen đen, cái mặt quắt lại gò má nhô cao. Thường thì những người như vậy sống rất quái thai, nham hiểm và tướng sát chồng sát con. Nhưng bà này có vẻ là ngoại lệ, ân cần hỏi han bọn em xem ở đâu, làm gì…
Bác Tiến kêu 3 xuất ở đây mỗi xuất 3 óc và 8 xuất mang về. Con Mực ăn xong trước và ngấm nguẩy đòi thêm xuất nữa. Xong xuôi bác T ra lấy túi đồ gói sẵn kia rồi kêu bà chủ tính tiền.

12 xuất mỗi xuất 200 ngàn, tổng cộng là 2 triệu 4 anh ạ.

Em nghe thấy vậy nghĩ bụng thôi gặp cướp rồi, ko ngờ giữa phố thế này mà chúng nó cũng dở trò ra được. Bình thường vào thời đó mỗi xuất như vậy chỉ tầm 20k là cùng. Con mụ này nó có í định úp sọt ngay từ đầu rồi thể nào lúc vào nó ân cần hỏi han thế. Hóa ra là nó thăm dò, 2 bác cháu cứ vô tư trả lời thôi.

Bác T nhùng nhằng ko chịu và rút 300k đưa mụ ta, mụ ko chịu và khinh khỉnh nói:

Ở đây bán toàn vậy thôi, ông ko tin thì cứ ra mấy quán bên cạnh mà hỏi. Đừng có ăn quỵt, chạy ko thoát được đâu.

Chắc chúng nó cùng 1 ruột với nhau cả thôi, thấy lạ lạ ko phải dân quanh đây là chúng nó chặt chém. Hôm nay gặp 2 thằng ngố tàu, ngon qúa còn gì. Bác T quay quay ra dí vào tay nó 300k rồi nói khó xin xỏ nhưng nó nhất quyết ko chịu. Thấy vậy bác để tiền xuống bàn rồi xách túi đồ đưa cho em.

Con mụ chủ quán thấy vậy nhảy thách lên và to tiếng chửi bác đồng thời cầm cái bát ném về phía em và bác. Con Mực từ lúc ăn xong đến h mắt nó lúc nào cũng chừng chừng nhìn mụ ấy thăm dò. Nhìn thấy mụ ta ném cái bát và cầm dao chỉ chỏ về phía em với bác T, nó ko còn ngồi im nữa mà nhe răng ra gừ gừ chuẩn bị lao vào cắn xé mụ ta.

Chỗ con mụ ấy đang đứng ngăn cách chỗ khách ăn 1 bức tường thấp thấp, chỗ đó dùng để đứng nấu nướng, trên mặt đặt mấy cái dao thớt… Bác T thấy vậy ko kìm chế nữa và chỉ tay vào mặt mụ ta quát lên:
ĐM mày đừng tưởng chúng tao dễ bị bắt nạt. Mày có tin mai giang hồ nó đến đập nát quán mày ra ko hả?

Con Mực nó chầu chực từ nãy đến h, thấy bác T chỉ tay và quát vào mặt con mụ kia, chắc con Mực nó tưởng bác T ra lệnh cho nó vào cắn con mụ ấy. Chỗ con Mực đứng chỉ cách chỗ bà ấy 3m, tự nhiên nó đứng dạy chồm lên nhằm hướng chỗ mụ ta đang đứng mà phi vào. Con này chỉ thích cắn vào cổ với mặt thôi mà. Mụ ta thấy thế hoảng qúa lùi lùi ra đằng sau bỏ chạy, nhưng ko may cho mụ ấy là ngay sau lưng bà ấy là cái bếp than trên đang chất nồi nước dùng sôi bùng bục. Con Mực phi đúng vào ngực mụ ta đẩy mụ ta ngã ngửa về phía sau lưng, lưng mụ ta tựa vào thành cái xoong nước dùng to vật vã làm nó rớt khỏi bếp rồi nghiêng nghiêng đổ ụp vào lưng mụ đó. Con Mực thấy vậy nhanh chân quay lại nhảy lên bàn đứng nhìn bà ta cắn ông ổng.

Nồi nước dùng đang sôi đổ xuống từ lưng cho đến chân mụ ta rồi lênh láng ra nền nhà. Mụ chắc bị bỏng nặng hay sao ấy, mụ hét cảm giác như muốn đứt cổ họng:
A…a..A…A…Cứu mẹ với Trung ơi, nóng qúa mẹ sắp chết rồi.

Chắc là đau qúa hay sao mà mụ ta vẫn ngồi bệt ở cái vũng nước sôi rồi bò bò vào cái nhà tắm ngay gần đấy. Vừa bò vừa tiếp tục hét.

Em với bác T nhìn cảnh đó ghê qúa đứng thẫn ra chả biết làm gì, em với bác đang định ra chỗ mụ ta xem sao thì từ trên tầng 2 thằng con trai phi xuống dưới chỗ mẹ nó. Thằng này chắc là thằng Trung mà mụ vừa gọi. Ra đến nơi nhìn cảnh đó chắc nó cũng phần nào hiểu ra vấn đề. Mụ ta tay chỉ chỉ em với bác T và nói:

Tại 2 thằng chó với con chó kia đấy. Gọi người đánh chết mẹ nó đi.
Con Mực vẫn đứng trên bàn từ nãy đến giờ, thằng con trai nghe mẹ nó nói vậy định tiến tới khu bếp, em đoán là ra đó tìm dao để xiên em với bác T. Thằng này nghe chừng nó ko chú ý và khinh thường con Mực già thì phải.

Lúc này thì cái nền nhà nước cũng thoát hết rồi, con Mực cứ đứng đó nhưng hơi lùi lùi 1 chút. Lùi như vậy ko phải nó sợ thằng kia mà là lùi để lấy đà thôi. Thằng kia gần đến nơi thì con Mực nhảy ra đợp được 1 miếng vào mặt thằng đó. Thằng đó theo phản xạ tự nhiên lấy 2 tay đẩy ra rồi che mặt lại. Con Mực bị rớt xuống khỏi người thằng đó, ko gặm được cổ nên nó cứ đợp liên tiếp vào đùi với bụng thằng kia. Chắc cũng phải hơn chục nhát.

Mấy sự việc trên diễn ra chưa đầy 1 phút rưỡi nên bác T với em cứ đứng đờ ra thôi. Bác T sợ mấy nhà dân xung quanh nó ra nên vội quát con Mực lại. Lần này bác phải quát mấy lần liên tiếp nó mới chịu thôi. Nó quay đầu lại tiến ra chỗ em, đi được 1 đoạn thì nó lại ngó đầu lại nhe răng dọa dẫm thằng kia. Thằng kia hình như đang móc điện thoại gọi cho bạn thì phải, em với bác T ra ngoài cửa vẫn nghe loáng thoáng được.

Bác T thấy nó gọi người thì cũng móc máy gọi điện cho anh Tú ở tàu. Bác kêu anh Tú với anh Lam thuê taxi ra đón, từ chỗ tàu đỗ ra đây đi taxi cũng phải mất 15 phút. Rồi bác T gọi cho taxi ra chỗ 2 bác cháu đang đi.

Trên tàu 2 anh này là hổ báo và hung hãn nhất đặc biệt là anh Tú. Anh Tú trước kia vốn là lái xe tải ở trên bờ cơ, anh lái có mấy năm mà kẹp chết 4 mạng người. Thời đó gây ra tai nạn chết người thì chỉ cần đền tầm 20 triệu là êm đẹp chứ ko truy cứu trách nhiệm hình sự như bây giờ. Hôm cuối cùng trước khi anh bỏ hẳn lái xe là hôm đó anh kẹp chết 1 đứa trẻ con 3 tuổi. Nghe kể là ông ấy kẹp xong thì chốn khỏi xe và về nhà, về tới nhà vẻ mặt ông ấy vẫn bình thường như ko có gì sảy ra. Đang giữa bữa ăn thì ông ấy nói là vừa kẹp chết đứa bé lúc sáng. Mọi người tưởng ông ấy nói đùa cho đến khi CA đến bắt thì mới ngớ người ra.

Anh Tú cao hơn 1m8 nặng phải 75 kí, người đen đen. Khắp người ông ấy trừ mỗi cổ trở lên là ko có vết xăm. Anh ấy mà cởi trần ra thì đúng chất giang hồ thứ thiệt luôn. Nhưng anh này lái tàu cực kì cẩn thận luôn, tàu nào đi láo mà chẳng may va quệt thì kiểu gì cũng ăn vài chai bia anh ném sang.

Em với bác Tiến lững thững ở đường vừa đi vừa run, đi được 1 đoạn thì thấy xa xa có khoảng hơn 20 chục thằng thanh niên nghe chừng rất hổ báo, nó soi xét từng người đi qua đường 1, có 1 tốp gồm 3 xe máy đang phóng lại phía em. Bọn này nhất định là đồng bọn của mẹ con nhà thằng bán óc heo rồi. Bác T kéo em vào 1 cái ngách nhỏ, thấy 1 nhà dân ngay đó còn sáng đèn đang em TV bác gọi cổng xin tá túc nhờ. Trình bày 1 lúc thì ông chủ nhà cũng hiểu chuyện và mở cổng cho vào. Hình như mấy thằng đó vẫn chưa nhìn thấy thì phải. Chúng nó đang lòng vòng ở khắp các ngách săn.

Điện thoại bác T tự nhiên rung lên chắc là anh Tú với anh Lam gọi. Thấy bác T đọc số nhà và tên đường cho anh Tú. khoảng 5 phút sau thì anh Tú gọi điện thoại kêu mọi người ra đường lớn. Bác T và em cám ơn bác chủ nhà rồi cùng con Mực đi ra. Ngoài đường 1 con taxi Mai Linh 7 chỗ đang đậu ở ngoài anh Tú cởi trần tay cầm con típ sắt dài hơn 1m ở đầu hàn cái dao bầu thịt lợn đang đứng cạnh cửa vẫy vẫy. Anh lam chắc là đang ngồi trong xe. Con Mực thấy anh Tú nó lăng xăng phi lại trước, nhìn anh Tú và con Mực đứng kế bên nhau cứ như là Hống Thiên Khuyển đứng cạnh Dương Tiễn vậy. Chông khí thế vô cùng. Lại gần anh Tú nói to:
Mới anh già anh trẻ lên xe, chơi bời thế nào lại bị bọn trẻ con nó bắt nạt thế kia chán 2 anh quá đấy. vừa em lượn 1 vòng quanh đây rồi 1 tốp đứng ngã tư 1 tốp đứng đoạn trên bịt 2 đầu. Toàn mấy thằng oắt con với mấy thằng nghiện ở khu này chắc phải đến 50 tên anh ạ.

Bác T lo lắng hỏi tiếp:

Liệu có sao ko mày. nó đông quá cơ.
Anh T cười nói:
Bác già cứ yên tâm, cái bọn này tuy đông nhưng nhát như chó ấy mà, chém vài thằng bể đầu ra là chúng nó chạy hết ngay. Thôi lên xe đi!

1 vài thằng lính do thám hình như nó phát hiện ra bọn em lên xe rồi, thấy 2 xe đèo 4 thằng đang tức tốc phi ra hướng ngã tư. Bọn em bắt buộc phải qua đoạn đó để lấy xuồng. thằng taxi thấy vậy đuổi khéo bọn em xuống nhưng anh Tú dọa nó xuống là chém chết nên nó ko dám nói gì nhưng nhất định ko cho xe chạy. Anh Tú ngồi sau dơ cái típ mũi dao chỉ thẳng sau gáy nó quát to:
Đm mày tin tao xẻ thịt mày nhanh hơn mổ 1 con lợn ko? Đây ko phải lần đầu tiên tao giết người đâu.Ko dám lái thì nhảy xuống để tao chạy, hỏng hóc xe tao đền hết.

Thằng taxi hãi quá xin rối rít rồi mở cửa xuống xe. Anh Tú nhảy lên lái, anh lam tay cầm 1 đoạn típ ngắn chừng 70cm leo lên ngồi cạnh ghế lái. Còn em với bác Tiến và con mực ngồi ở sau. Anh Tú đóng hết cửa kính và phi ra hướng ngã 4.

Nhìn sau gương thì thấy tiếp 1 đoàn khoảng 10 xe máy mỗi xe kẹp 2 kẹp 3 vít ga đuổi theo tay, tay đứa nào đứa đấy lăm lăm cầm kiếm típ gậy guộc đủ kiểu chỉ chỏ vào chiếc taxi em đi. Anh Tú phóng xe như điên vừa đi vừa dặn:
– Chúng nó chặn 2 đầu rồi, nếu lát qua ngã tư mà ko thoát được thì em với Lam cùng thằng Duy xuống đánh. Bác già ngồi im trên xe thôi canh con Mực đừng để cho nó nhảy xuống. bọn nó toàn dao với kiếm con Mực mà xuống ko cẩn thận nó chém chết đấy. Nó mà chết ông M( ông chủ em) ông ấy đuổi việc cả lũ.

Vít được 1 đoạn thì đến ngã 4, ở ngã tư có khoảng hơn 20 thằng đủ các thể loại, thằng nào thằng lấy đầu xanh đầu đỏ cởi trần tay nhăm nhăm cầm đồ. lướt mắt qua 1 lát thì thấy phần lớn là bọn choai choai học sinh cấp 3. chỉ có hơn chục thằng ngoài 20. Chỗ này chắc là tập trung tất cả côn đồ của khu phố đó. ở ngoài 1 chút có mấy em gái teen teen đầu xanh đầu đỏ ngồi vắt vẻo lên yên xe. Mấy cái côn đấy mới là bọn nguy hiểm nhất, mấy thằng trẻ trâu sĩ gái sẽ nguy hiểm gấp bội khi mà sau lưng nó là mấy đứa con gái, bố nào chả muốn thể hiện mình với gái.

Có lẽ chúng nó đã tính toán dàn trận trước rồi thì phải, hơn 10 cái xe máy vứt dải dác chặn kín đường. Chắc là chúng nó tưởng bên trong là thằng taxi của Mai Linh chứ ko phải là anh Tú cầm lái. Còn cách khoảng 30m nhưng anh Tú vẫn ko giảm ga mà càng phóng nhanh hơn và quát:
-Chống tay về phía trước đi mấy ông, tôi đâm chết mấy thằng này luôn!!!!
Mọi người làm theo lời anh Tú còn bác Tiến thì ôm chặt con Mực vào trong lòng 2 chân đạp lên ghế trước. Mấy thằng vừa còn ngồi trên xe ở lòng đường thấy xe vẫn chưa giảm tôc độ nên nhảy xuống lao ra vệ đường. Có 1 thằng chắc xót của sợ xe hư nên cố đứng định dắt xe ra, nhưng xe thằng này ở giữa đám nên nó cứ hí hoáy mãi cũng ko lôi ra được. Anh Tú nhấn ga hết cỡ phi thẳng vào giữa đám xe đứng chặn mặc dù vẫn nhìn thấy thằng kia. Còn gần 1m thằng kia hoảng quá vứt xe định lao ra vệ nhưng ko kịp. Con ô tô phi vào giữa đám xe nghe thấy 1 tiếng Rầm Rầm…Xẹc Xẹc. Lúc đó anh Tú bóp phanh lại rồi nhưng nó vẫn có đà chớn. 2 con xe kẹp vào gầm trước ô tô, 1 con văng ra bên phải đập vào trúng lưng cái thằng định bỏ của chạy lấy người. Cái xe đè lên người thằng đó, kết cục là nằm úp mặt xuống đường bất động nhưng chắc là ko chết cùng lắm cũng chỉ gãy xương sống. Trước mắt loại khỏi vòng chiến đấu 1 thằng, mấy thằng kia nhìn đó mà làm gương.

Chiếc xe dê theo đường tầm 5 mét nữa mang theo 2 con xe máy ở gầm. 2 chiếc xe máy quẹt vào mặt đường tóe hết cả lửa lên. Chiếc xe dừng lại 1 lũ gần 20 thằng cầm típ với kiếm lao vào đập cửa kính xung quanh. Mấy thằng ở sau vừa đuổi theo phi xe máy đến tận đít rồi vất chềnh hềnh xuống đường hùa vào đập cùng bọn kia. Cửa kính chỗ anh Lam vỡ ra trước 1 thằng ngu định thò tay vào vặn chốt trong thì bị anh Lam đập mạnh cây típ vảo cổ tay. nó vội rút tay ra khỏi ngoài nằm xuống đất ôm tay. Đập manh như vậy chắc gãy mẹ rồi. Cùng lúc bên anh Tú cửa cũng bị đập ra 1 mảng, 1 thằng thò kiếm vào định đâm thì anh lé người được rút con típ đầu gắn dao bầu nhọn hoắt đâm thẳng ra ô cửa bị vỡ. Thằng đó bị chúng vào đùi nằm vật ra lăn lộn la hét, mấy thằng bên cạnh và xung quanh thấy vậy lùi hết ra 2 bên ko dám đập nữa. May quá cơ nó mà đập thêm tí nữa là bên cạnh và sau lưng mình cũng vỡ tan, nó xiên cái kiếm vào thì đỡ sao được.

Anh Lam và anh Tú cùng lúc hô nhau mở chốt đạp cửa nhảy ra ngoài, em cũng lao ra cùng ra chỗ cửa của anh tú nhặt được chiếc kiếm của thằng kia. Có cái này cầm trên tay thì mới tự tin được chứ mình có võ vẽ gì như 2 ông kia đâu mà lao vào tay bo được. Thằng bị gãy tay thì được lôi ra xa rồi còn thằng bị đâm vào đùi thì vẫn nằm đó chưa lôi ra kịp thì anh tú đã lao ra rồi.

Bọn kia đứng ở cách đó tầm 10m tay vẫn cầm kiếm típ nhưng ko thằng nào dám xông lên, 1 số thằng đã bỏ đi. Dân ở đó cũng ko ai dám mở cổng ra xem chỉ đứng trên tầng hoặc ngó qua cổng. Cũng may là ở đường phố nó ko có gạch chứ cứ như ở quê mỗi thằng nó cầm 1 hòn ném vào thì có mà đỡ bẳng răng, có mà đến bố anh Tú cũng chịu.

Anh Tú ko nói gì cầm típ lại chỗ thằng bị thương kia, thằng đó 1 tay ôm đùi nhưng nó vẫn cố lết ra vệ. Anh Tú ra chỗ nó chả nói chả rằng cầm cái típ đâm xột 1 phát nữa vào đùi nó ngọt đượm. Thằng đó đau quá cong người lên chắp tay vào xin tha:
Em xin lỗi anh mà em ko cố ý, anh tha cho em….nó khóc lóc van xin đủ điều

Anh Tú vẫn im thin thít như ko nghe thấy gì, anh chống cây típ bên cạnh móc điếu thuốc ra châm và rít nhìn bọn kia rồi lườm lườm nói:

Thằng nào bản lĩnh thì cứ lao hết vào đây chém nhau với tao, cỡ chúng mày thì ko đến phát thứ 2 như thằng này đâu. Chúng mày nghĩ là ko ai trị được chúng mày à! Anh đạp tiếp 1 phát vào mặt thằng kia. Nó vẫn cứ tiếp tục khóc lóc van xin.

Nhìn anh Tú cởi trần 1 tay chống hông 1 tay cầm típ mồm ngậm điếu thuốc phải nói là chất thật. Mấy thằng đằng trước thì có vẻ xoắn rồi còn mấy thằng đằng sau thì vẫn máu chiến lắm, mấy thằng đang hô hào chuẩn bị xông lên 1 loạt. Mấy thằng đằng sau nghe chừng nhìn chất hơn có 1 số thằng cũng cởi trần vai rồng mình phượng hẳn hoi. Nhưng mà ko đến lượt chúng nó hô hào lên, em cùng anh Tú với anh lam phi vào 1 lúc. Bọn nó toàn dùng kiếm ngắn với típ sắt lên anh Tú biết ý tay cầm típ dài lao vào tiên phong. Anh đi trước còn em với anh lam chậm chậm đi sau lưng.

Anh Tú cứ tiến lên thì nó lại lùi lại, bọn này cũng ngu cứ tập trung lại 1 đống lem lép nhau, 1 số thằng sợ nên tản ra xa đứng hóng chỗ đó chỉ con hơn 10 thằng. Anh T bất ngờ phi lên vào giữa đám dơ típ chém ngang 1 đường vào giữa đám. Mấy thằng đó phản ứng ko kịp theo phản xạ vừa lùi vừa chém lại, anh Tú bị 2 thằng ở 2 cánh lia trúng 1 nhát vào vai với 1 nhát vào bụng. Em với anh lam thấy vậy cùng lao vào chém phụ anh Tú. anh Tú lẹ tay lên chém chúng khá nhiều nhát vào mấy thằng đứng đầu bên kia, anh lam cầm típ nên cứ nhằm đầu với lưng chúng nó đập còn em cầm cái kiếm ngắn cũng chỉ dám chém vào lưng thôi. Bọn nó vỡ trận nên ko thằng nào chém lại nữa vứt đồ tứa tung cắm đầu vào chạy. Có 2 thằng chắc bị anh Tú chém nặng quá nên ngã xuống lòng đường còn bọn kia đảm bảo là thằng nào cũng dính vài nhát ko kiếm thì típ nhưng đang hăng máu nên vẫn phi được. Bọn này chạy như điên đến cái ngách thì rúc luôn vào trong đó. 3 người em đuổi theo 1 đoạn thì dừng lại quay về chỗ ô tô.

Ngó lại thì 1 thằng đứng dạy chạy ra chỗ cái đám ở ngã 4 đứng con 1 thằng đang nằm 2 tay ôm đầu. thằng này bị anh lam cầm típ đập vào tai với lại bị 1 nhát chém vào vai của anh Tú. Máu từ tai với vai chảy ra ướt đẫm mặt và áo. Chắc đang choáng nên khi thấy anh Tú cầm típ đi lại cu cậu vẫn im tịt ko thấy xin tha. Anh Tú ngồi xuống sát nó tay cầm tóc vật ngược nó lên rồi đập thêm 1 nhát mạnh xuống đường. Em thấy vậy thốn quá nên xin thay cho thằng kia. Nó chết ra ở đấy thì thoát thế éo nào được. Anh Tú nhìn vào đám phía trước rối nói:

Thế còn thằng nào con nào thích chém nhau nữa ko? Anh mày dư sức chơi với cả lũ chúng mày.

Bọn kia lùi lại khá xa, ko còn thấy thằng nào cầm đồ trên tay nữa còn 2 thằng bị thương thì 1 thằng đang khóc lóc còn thằng sau ô tô chắc ngất rồi. Anh Tú bị thương nhưng vẫn bình thường vết thương cũng ko ăn sâu lắm. Rồi anh gọi bác Tiến ra khỏi xe. Con Mực từ lúc đánh nhau đến giờ nó ko được tham gia nên cứ ngồi trong ô tô sủa ầm ĩ ko ngừng. Bác Tiến ra ngoài đóng cửa ko cho nó ra nhưng nó nhảy qua cửa kính ra được. Nó vừa ra đến ngoài thì nhằm thằng bị thương nằm ngay bên cạnh nó định phi vào cắn thì anh Tú quát nó nên thôi.

Anh Tú kêu 3 người ra gỡ 2 cái xe kẹp gầm ra vứt sang bên cạnh còn anh ra sau cầm típ đập mấy con sau lưng để trút giận, anh đập nát hết đèn và yếm. Đang đập thì thấy gần 10 người chung chung tuổi phóng xe máy tới tít còi xin đường inh ỏi lên, từ lúc bọn kia chặn xe đến giờ 2 bên đường chật kín người ô tô xe máy lúc nhúc đằng sau chờ để đi. Mặc dù em với bác Tiến anh Lam đã dọn mấy cái xe ở trước mũi vất ra bên cạnh, ở đắng sau đuôi xe vẫn còn 1 nghẽn tầm 2 mét đủ cho xe máy lách qua nhưng tuyệt nhiên ko ai dám phi vào. Chắc thấy anh Tú hung hãn quá nên sợ vạ lây hoặc có khi là đứng để xem, mấy khi có cảnh chém giết hệt như trên phim thế này chứ mà dân mình vốn có cái tính hóng hớt cực cao. Mấy nhà dân xung quanh đó thấy người bên đường cũng nhiều nên bắt đầu mở cổng ra tận nơi hóng.

10 người kia đến gần nơi thì vứt xe ở sau lách qua tiến đến chỗ anh Tú, có 4 người đàn bà và 5 đàn ông chung chung tuổi tầm 40 đến 60. Đây có lẽ là bố mẹ của mấy thằng oắt con kia đến để giải quyết hậu quả của chúng nó. 3 ông tiến lại gần vừa đi vừa nói:

Chú gì ơi tha cho bọn trẻ đi, con dại cái mang bọn nó nghe lời thằng Trung khích bác nên mới làm vậy, chú tha cho chúng nó để tôi đưa 2 đứa nó đi viện nằm ở đó lâu chắc 2 thằng chết mất chú ạ. thiệt hại bao nhiêu mấy gia đình tôi sẽ thanh toán hết….
2 bà đi phía sau khóc lóc định chạy ra chỗ 2 thằng đang nằm thì anh Tiến dơ con típ nên chỉ thảng vào hoằm hoằm quát:

– Mấy ông mấy bà ko dạy được con thì để tôi dạy, tưởng có tiền là giải quyết được à. thằng này đếu cần tiền đâu, đứng im ở đấy lát giải quyết sau. có thích ra nằm cùng chúng nó thì nằm.

Mấy ông kia thì ko nói gì nữa còn 2 bà đằng sau cứ sấn tới mặt anh Tú ra vẻ khóc lóc van xin. anh Tú thấy vậy lại dơ con típ chém mạnh vào cái xe bên cạnh rồi quát:

Chúng mày điếc hết ko nghe thấy tao nói gì à, còn làu bàu xin tao ra chém chết chúng nó cho chúng mày khỏi mất công đưa đi viện. đừng để tao phải nói câu thứ 2.

mấy bà đó có vẻ sợ nên dừng lại nhưng vẫn thút thít khóc. Mấy người dân xung quanh thấy vậy tỏ vẻ thương tình đứng ngoài nói chen vào:

-Thôi bỏ qua cho mấy đứa đi anh có gì người lớn giải quyết với nhau.

Anh Tú nghe vậy lại quát to:
– Ko phải chuyện của chúng mày thì im hết đi, thằng nào đứa nào thích xin cho nó thì đứng ra đây. thằng nào muốn vào mang nó ra thì bước qua xác thằng này đã.

Rồi anh Tú quay sang chỗ 3 người bọn em nói:
– Mấy người ra dắt mấy con xe ở trước ra vứt tập trung sau đít ô tô đi, hôm nay em thiêu cả người lẫn xe cho chúng nó chừa.
Em và 2 ông dựng từng cái lên và dong ra vất chềnh hềnh ở sau xe. Tổng cộng cả 2 đóng gộp lại khoảng 20 chiếc đủ loại. Tính ở thời điểm đó thì mấy con đó thuộc loại xe sang. cub 81 82. dream thái. wave longcin. ở quê em hồi đó cả xã may ra chỉ có 1 2 người có dream thái thôi, cái cub 81 ngon ngon như mấy con kia cỡ cũng đến 20 triệu chứ ít tính ra bằng 5 cây vàng bây giờ. Cứ dong ra được con nào thì anh tú lại chém lát tươm hết đèn, yếm với yên. Mình nhìn cũng xót nói chi bọn chủ của mấy cái xe kia. Rồi đột nhiên anh mở yên mấy con 81 82 ra vặn nắp bình xăng đạp đổ xuống, xăng xe chảy từa lưa ra hết đường.Chưa dừng tại đó anh lấy mũi con dao bầu chọc tiếp vào ống xăng ở lòng mấy con còn lại. Mùi xăng bốc lên xộc hết vào mũi. Mấy phụ huynh cùng đoàn người hóng hớt thấy vậy hốt hoảng chen nhau dắt xe lùi hết ra xa sợ anh làm thật. Mà nhìn cái vẻ mặt hung dữ của anh thì đến em cũng chả đoán được là anh có làm thật ko hay là chỉ hù bọn nó.

Mấy thằng có xe cùng phụ huynh nháo nhác ở ngoài, thằng nào thằng ấy xụt xịt khóc lóc nghe chừng cũng thê lương. Anh tú rút cái bật lửa trong túi ra bỗng quát to với bọn đứng ở ngã 4.
– Thằng nào con nào có xe trong đống thì ra nhận, ko thằng nào con nào ra nhận tao châm lửa đốt hết.

Bọn ở ngoài nhìn anh rồi quay sang nhìn nhau chả biết làm gì. Tự nhiên có 1 đứa con gái tầm tuổi cấp 3 chạy hừng hực ra vừa chạy vừa khóc tiến lại chỗ anh, nhìn con này cũng xinh phết ăn mặc đúng kiểu chất chơi hồi đó. con bé nhìn anh lom khom người xin:

Chú ơi con dream kia của cháu chú tha cho cháu, chú mà đốt chắc về nhà bố mẹ cháu giết cháu mất…tha cho cháu lấy lại xe về đi chú…..!!!!!

Anh Tú nhìn nó rồi quay sang bọn kia chỉ cái típ vào đám trẻ trâu nói to:
Có mỗi xe của con này thôi chứ gì, con kia ra dắt xe của mày nhanh lên số còn lại tao đốt hết.

Con bé cúi đầu lia lịa cảm ơn rồi ra dựng con dream tan nát ở phía ngoài. Bọn kia thấy con bé được tha và cả mấy phụ huynh nữa thì đến 20 người nháo nháo tiến về phía anh. Ra gần đến nơi anh hét to:

-Chúng mày và mấy ông bà kia dừng hết lại, đm ko nhìn thấy tao ở đây à mà tự nhiên lấy xe. Ngon quá nhỉ?
Bọn kia tất cả dừng lại đứng xung quanh anh Tú cách chừng 4m cúi đầu xuống thỉnh thoảng ngước lên nhìn chộm anh Tú rồi lại vội cúi đầu. Anh Tú ra lệnh tiếp:
Con bé dream kia cũng đứng lại, tao bảo mày rắt xe ra chứ tao chưa cho mày đi mà mày định đi hả con ranh. Để xe đấy ra đứng cùng bọn kia.

Anh đứng cách đóng xe tầm 2 mét từ từ móc túi ra lấy điếu thuốc và châm, mình nhìn ghê vãi đái luôn nói gì bọn kia. Lỡ nó bắt lửa thì khác gì châm quả bom chứ. Nhưng cũng may là ở xa nên ko sao. Rít vài hơi rồi anh nhìn đám người nói nhỏ nhỏ, chắc anh cũng mệt rồi hay sao í:

Bây giờ chúng mày muốn lấy xe phải ko? thế cái taxi của tao chúng mày định tính thế nào?
Bọn kia thì im thit thít còn mấy phụ huynh nói:
– Hết bao nhiêu chú cứ nói bọn tôi sẽ góp lại đưa chú hẳn hoi.

Anh nghe xong rồi nói tiếp:
– chúng mày biết điều thế là tốt, góp tiền luôn ở đây đi, dưới 10 triệu thì đừng có thằng nào ra lấy xe nhá, tao cho 2 phút thôi. mà Đm im hết cái mồm vào rồi lẳng lặng mà góp thằng nào to tiếng tao cho cái típ vào mặt. Bố mày mệt rồi nên đếu muốn nói nhiều với chúng mày.
Bọn kia quay sang nhau nói nhỏ rồi thằng nào thằng ấy móc ví ra góp đưa cho phụ mấy phụ huynh. Toàn con nhà giàu lên trong túi cũng có 1 2 trăm ngàn. Mấy phụ huynh kia chắc mang tiền dự phòng trước nên thấy kha khá tiền. Chưa đầy 2 phút sau 1 ông góp tiền vào mang lên định đưa cho anh Tú. Anh Tú ko nói gì nhìn vào bác T và nói:
– Bác cầm tiền kiểm tra xem đủ chưa hộ cháu?
Bác Tiến ra cầm lẹn tiền dầy cộp đủ loại có cả đồng 500đ đến 1 2 nghìn đồng luôn. Bọn này chắc sợ bị đốt mất xe nên thằng nào thằng nấy rốc sạch cả ví ko dám chừa lại 1 đồng. Bác Tiến già lẩm nhẩm 1 lúc rồi nói với anh Tú:

Tổng cộng được tầm 8 triệu 7 thôi Tú ạ.

Anh Tú dơ típ chỉ vào đám đang đứng nói:

Tao cho chúng mày tiếp 30s để góp đủ 1 triệu 3. Thiếu 1 nghìn nào thì cả đám chúng mày ăn đập chứ ko phải đốt xe ko đâu.

Ông già phụ huynh đại diện cho đám tù binh nói khó:

Thật sự là bọn tôi chỉ có ngần đó mang theo người, chú chờ thêm 15 phút để tôi về nhà lấy thêm được ko? Tôi lấy tính mạng của thằng con trai đang nằm kia ra bảo đảm với chú.

Anh Tú chộp luôn lại ngắt lời lão ta:

15 phút nữa cho bọn CA quận với CA tỉnh nó về cùm tôi à. Mạng thằng ranh kia ko đáng 1 xu chứ ở đó mà mang ra cược. Có cái gì đáng tiền thì móc ra.

Ông kia quay lại nhìn xung quanh đám tù binh dò xét, trong mấy mụ đàn bà thì có 2 bà tháo ra 1 sợi dây chuyền, 1 đôi bông tai với 1 chiếc nhẫn đưa cho ông già cầm. Ông già mang lên đưa anh Tú nhưng anh Tú chỉ tay qua hướng bác Tiến. Bác Tiến cầm lấy và kêu anh Tú:

Đủ rồi đấy Tú ơi thả bọn nó ra đi, CA chắc sắp mò tới rồi đấy.

Anh Tú nghe thấy nhưng ko đáp lại bác Tiến mà quay sang chỗ đám tù binh hét:

Đm! Mấy ông bà kia ra lấy xe rồi khiêng 2 thằng đi viện đi, làm nhanh tay lên. Còn lũ kia đm chúng mày qùy tất cả xuống cho tao. Lũ chúng mày ko đủ tư cách đứng trước mặt tao nói chuyện.

Mấy ông bà kia khóc lóc chạy ra chỗ 2 thằng đang nằm kia bế dạy đem ra ngoài, bên ngoài có 1 con taxi chờ sẵn rồi. Còn đám trẻ trâu kia thằng nào thằng nấy nen nét cúi gằm mặt xuống ra vẻ ko phục tùng. Bọn này sĩ diện phết, xung quanh biết bao nhiêu người đang đứng xem, chúng nó làm vậy thì đảm bảo mai ko thằng nào dám bước chân ra ngoài đường nữa ấy chứ.

Anh Tú thấy vậy chợn mắt sách con típ tiến lại đám đó vừa đi vừa quát:
Đm chúng mày điếc hay sao mà còn đứng chơ cái mặt chó ra vậy.
Anh tiến lại gần thì mấy thằng đang đứng tốp đầu lùi lùi lại rồi qùy dụp xuống mắt ngước lên nhìn anh Tú. Cả đám sau thấy vậy qùy xuống theo hết, đứa con gái tóc vàng cũng ko ngoại lệ. Anh Tú gọi 1 thằng cởi trần săm con bọ cạp ở cổ, tóc bổ đôi vàng choé với đứa con gái kia đứng dạy rồi sai:

Thằng kia đếm ở đây xem bao nhiêu người còn con này đếm chỗ đống xe xem có bao nhiêu chiếc.
2 con dời đứng dạy tay dơ trước mặt cụng cụng xuống đếm rồi báo cáo:

-Dạ có 17 người.
-Dạ có 20 xe anh ạ.
Anh Tú lẩm bẩm rồi sai tiếp:

2 đứa mày với thằng bên cạnh ra tháo hết hơi xe ở 2 bánh cho tao. Tháo ko hết tao đốt chúng mày luôn đấy.

Bọn kia đang tháo thì ở ngoài có mấy thằng CA phường loáng thoáng đang đứng ngó nghiêng chuẩn bị đi vào. Anh Tú chắc cũng thấy rồi nhưng
hình như a ko để í gì thì phải.

À em xin giải thích cho 1 cơ số các anh vozer 9x đời giữa trở lên cho tới 10x đời cuối hiểu 1 chút, ko lại bảo em dựng chuyện chém gió. Thời đó ko phải cứ sảy ra biến là mấy anh CĐ hay 113, 141 trong vòng vài phút là sẽ có mặt đâu. Đâu phải ai cũng có đt mà gọi cho đường dây nóng, mà có gọi thì chưa chắc chúng nó đã đến. Nếu có đến thì mọi chuyện cũng đã rồi, còn gọi cho bọn CA phường thì vô ích thôi, mấy chú đó chỉ giải quyết 3 vụ chộm mèo bắt chó.,đánh đấm vớ vẩn thôi. Mấy cha đó đâu có võ vẽ nghiệp vụ như thời bây giờ đâu. Huống chi là đứng trước mặt lão là 3 thằng lăm lăm cầm kiếm, bên cạnh vài thằng máu me be bét, và 1 cơ số thanh niên đang qùy dưới đất. Cảnh này mà 141 bây giờ có khi cũng phải đắn đo suy nghĩ. Chắc mấy chú CA phường lạo dạo cho có lệ để chờ CA quận đến giải quyết thôi.

Anh Tú chắc cũng hiểu ra tình hình nên kêu bọn em lên ô tô. Kiểu này chỉ tầm mươi phút nữa là bọn quận đến. Anh Tú quát bọn tù binh ra dong xe và cầm típ vẫy vẫy người dân ở phía ngã tư trước mui xe ra hiệu tránh đường.

Bọn tù binh thấy vậy vội đứng dạy ra rắt xe, còn đám đông trước mặt dài đến mấy chục m đang vội vàng tách ra 2 bên lề. Đông qúa cho nên 1 số tràn cả lên vỉa hè. 1 lát sau bọn tù binh đã dong hết xe lên vỉa hè còn chừa lại 3 chiếc. 2 con 81 với 1 con dream lùn. A Tú ra lấy mũi dao chọc vào ống dẫn xăng con dream cho bật hẳn ra, 2 con kia thì chảy hết từ trước rồi.

Anh Tú quay lưng định ra chỗ ô tô thì có 3 thằng dân phòng cầm dùi cui tiến lại chỉ chỏ và quát:
Mấy ông ở đâu mà đến đây đập phá định bỏ chạy hả. CA huyện đang tới chạy ko thoát được đâu, theo bọn tôi về phường trước có gì thì giải quyết nội bộ thôi, mấy ông mà chạy CA huyện bắt được thì chỉ có nằm khám mọt gông.

Anh Tú quay lại tiếp tục dơ típ dọa 3 thằng CA:

– 3 thằng phường với mấy thằng trên huyện mà đòi bắt được tao á. 3 thằng mày có tin tao chém chết chúng mày mà vẫn ko sao ko? ĐM tao ngồi đây đợi xem thằng nào dám đến bắt tao lũ chó àk

Anh vừa nói xong cầm típ dí theo 3 thằng nhưng chúng nó ở xa quá nên ko đuổi được. Anh quay lại gần chỗ xe rồi rút điện thoại gọi cho cậu Hoan ở tàu. Anh Tú thì công nhận là hổ báo thật nhưng cũng ko tự nhiên mà anh liều đến vậy đâu. Ông M ông chủ bọn em có người nhà là tay to làm trong bộ CA hồi đó, có gì liên quan đến luật pháp thì chỉ cần nhờ tay to đó, vài cú đt nhắc nhở xuống cấp dưới là mọi chuyện lại ổn ngay. Bộ gọi cho tỉnh, tỉnh gọi cho huyện, huyện lại điều chỉnh mấy thằng phường. Nhưng anh Tú ngại gọi trực tiếp cho ông M nên phải bảo cậu Hoan gọi thay. Cậu Hoan vốn là chí cốt của ông M cho nên lời nói có trọng lượng vô cùng. Ông M có lần xuống uống rượu dưới tàu đã tuyên bố:
– Hoan cứ yên tâm mà chạy tàu cho Anh, mọi chuyện rắc rối từ dưới biển cho đến trên bờ anh sẽ giải quyết hết. Anh em dưới tàu có va chạm gì thì cứ alo cho Anh miễn ko làm chết người là được, chết người thì cúng ko sao đâu nhưng làm thế nó mất đức.

Quen tay to cho nên bọn em chả bao giờ mất tiền luật với bọn GT trên biển và sông. mấy thằng GT phóng xuồng bay ra thu tiền luật nhìn thấy cái biển số là cứ tự động quay lại. Sau 1 hồi trình bày với cậu Hoan thì anh Tú tắt máy và tiến ra gần đám người ở sau đít ô tô rồi dơ con típ về phía trước lia lia qua 2 bên mồm quát:

Chúng mày chánh hết ra để tao đi, tao quay xe lại luôn đấy thằng nào còn ở lòng đường tao đâm dáng chịu. Xe tao trên đường là ko có phanh đâu

Lúc trước thì quát người ở ngã tư giờ lại quát người phía sau, 3 người bọn em chả hiểu trong đầu ông ấy đang tính cái gì nữa. Đoàn người lại nhốn nháo tranh nhau tìm chỗ an toàn, chỉ khổ mấy thằng có ô tô tít còi inh lên rồi lao cả lên vỉa hè. Anh Tú leo lên xe rối nổ máy quay đầu xe lại phía sau phóng theo hướng cái ngách chỗ em với bác T chú ẩn.

Đi qua chỗ 3 con xe mày chừng 40m thì anh tú phanh lại nói với bọn em:

Mấy ông chờ tôi tí, quay lại đốt nốt 3 cái xe máy cho đỡ ngứa mắt rồi tìm nhà thằng bán óc heo chém chết cha nó đi.

Anh nói xong rối nhảy xuống xe đi bộ quay ngược trở lại chỗ 3 cái xe máy, dân tình hóng hớt ko hiểu chuyện gì vẫn chưa dám qua đứng nem nép vào vệ đường. Anh Tú ra đến nơi cúi xuống châm lửa vào 3 chiếc xe, xăng ở đó rớt xung quanh cũng nhiều nên tí thì lão bị bỏng. 3 cái xe máy bùng bùng cháy dữ dội, lốp xe và nhựa bị cháy khói đen sì bốc lên ngùn ngụt. Dân sợ nổ nên chạy toán loạn như kiến vỡ tổ. Anh Tú đứng ngắm 1 lúc rồi leo lên xe đi tiếp.Bây giờ đã quá 12g mà cả khu phố chưa nhà nào tắt đèn, nhà nhà ra ban công, nhà nào ko có ban công thì bác ghế thò đầu qua tường dõi theo từng bước đi của anh Tú. Ông Tú này bình thường ở tàu hiền và vui tính lắm nhưng thù dai kinh khủng, dây vào anh chả khác gì dây phải cứt Anh vừa đi vừa hỏi em nhà thằng Trung óc heo ở đâu, bác Tiến cứ gàn nhưng ông nhất định ko nghe cứ đòi đến bằng được. Mọi người biết tính ông nên đành theo, còn cá nhân em thì thực sự thích cái phi vụ này. Bây giờ thì cứ thoải mái mà hành động thôi.

Đi đến cái nghẽn nhỏ thì chông thấy cái thằng lái taxi đang ngồi đầu ngõ anh Tú dừng lại bên cạnh nhìn nó nói:
Vẫn ở đây à mày leo lên xe đi, tao mượn xe tí nữa tao trả

Thằng taxi mặt nghệt ra như tây dẵm cứt mếu máo nhìn anh:

– Anh trả lại xe cho em đi, kiểu này công ty đuổi việc em mất. em phải chạy mất mấy triệu mới vào được. Vừa mới lái được 1 tháng anh ạ

Anh Tú cười cợt nhìn nó:
– Bác già cầm chỗ tiền vừa giờ với mấy sợi dây đưa nó đi để nó sửa xe, à mà thôi đưa nó tiền thôi thôi. Anh để chỗ dây vàng về gửi cho con gái để nó bán đóng tiền học đi. Thằng này mày ko dám lên thì cứ ngồi đây chờ lát ra chỗ gần bè cá mà lấy xe.

Bác T móc trong túi đưa cho thằng taxi hết chỗ tiền đó, anh Tú lại phóng xe lao thẳng về hướng nhà thằng Trung óc heo.

Em đã nói trước với các bác là tính em nó lan man lắm, em thích gì ấn tượng gì là em viết và câu chuyện em kể vốn ko có cốt chuyện nó chỉ là những câu chuyện đời thường chắp ghép vào với nhau thôi. 1 số bạn có vẻ ko thích hoặc ko tin cái chuyện đâm chém nhau bên trên và cho đó là gió máy. Mình sẽ ko giải thích những vấn đề thắc mắc trong câu chuyện hoặc các bạn vặn vẹo ở 1 số chi tiết. Những chuyện đó hoàn toàn là thời xưa nên các bạn đừng đem so sánh với hoàn cảnh thực tại các bạn đang sống.

Còn chuyện về vụ đó kể ra sẽ rất lan man và dài dòng cho nên em sẽ tóm tắt chuyện đó. Sau khi phi xe đến nhà mẹ con thằng bán óc heo thì thấy bên trong nhà vẫn sáng nhưng đã khóa ngoài. A Tú chạy sang nhà bên cạnh hỏi thì biết được là 2 mẹ con nhà nó cùng vào viện gần nhà ngay sau đó. Nhà thằng Trung óc heo bố nó bị tai nạn xe chết từ lúc còn nhỏ, chỉ có 2 mẹ con sống với nhau. Anh Tú ức chế ko làm gì được lấy típ đập hết biển hiệu, bóng đèn trước cửa nhà nó. Rồi anh ra viện tìm thằng đó, vào viện thì thấy mẹ nó bị bỏng nặng từ lưng xuống đến tận chân, thằng con thì bị băng mặt đi tập tiễng. A Tú lôi nó ra hành lang rồi cùng anh Lam dần nó 1 trận đã đời, lưng mới chân tay nó bị chém rách từa lưa đến lúc nó gục xuống hẳn mới thôi. Đêm đó gần 4h sáng mới về tới tàu.

Hơn 1 tháng sau đó…….

Hôm nay tàu lại đỗ để lấy hàng, chắc phải cả tuần mới chạy tiếp sáng mai định xin về nhà chơi. Cũng phải đến gần 3 tháng chưa được về nhà rồi, nhớ mẹ hiền yêu dấu ở nhà qúa cơ. Vẫn thích về nhà mặc dù biết là về quê được 2 ngày lại chán lè lưỡi muốn đi ấy mà. Sau khi ăn cơm chiều xong, tầm 7h tối Tàu đỗ nên mấy ông kêu lên bờ mua bia hơi về uống, ở dưới tàu có bia chai nhưng ko có đá lạnh nên uống cũng mất ngon. Bác Tiến với em lên bờ mua mỗi ông 1 can nhựa 10 lít sách xuống tàu. Trung bình mỗi ông phải đả hết 2 lít, lai rai đến 10h thì xong. Mọi người phê phê chui hết trong tàu ngủ, em thì có cái tật cứ uống bia vào là khoảng 20 phút phải đi đái 1 lần. Cứ nằm trên giường được 1 lát lại phải mở cửa đi ra ngoài đái, ức chế vô cùng.

Tầm khoảng 12h đêm khó chịu qúa mới lại đầu óc cứ thấp thỏm chờ đợi đến mai để được về nhà, em dạy vơ lấy bao thuốc mở cửa ra mũi ngồi hút, định bụng ngồi xả hết đống nước thải trong bụng rồi vào ngủ cho ngon. Mặc dù trên tàu có cái tục cấm kị là ăn đầu lái đái đầu mũi. Nhưng kệ đái cũng có ai biết đâu chứ, thi thoảng cũng gặp ông Lam mới ông Tú đái ở mũi mà cũng có sao đâu.

Con Mực đang nằm ở ngoài nhìn thấy em nó lững thững theo đuôi em ra mũi. Chắc cu cậu nằm 1 mình cũng buồn. Đêm nay trăng mới nhú nên cứ mờ mờ ảo ảo, xương bay loáng thoáng ở mặt biển, tiếng sóng biển đập liên tiếp vào gầm mũi và 2 mạn tàu nghe cứ tóp tép như ai đó đang chọp chẹp cái miệng của mình.
Đang ngồi lên be tàu nhắm mắt miên man suy nghĩ vẩn vơ thì đột nhiên con Mực đang nằm dưới nhổm hẳn người lên chăm chú nhìn 1 cái gì đó ở phía xa xa, con Mực chăm chú đến nỗi cảm giác nó như bất động. Có vẻ cái thứ nó đang nhìn ở 1 khoảng cách rất xa cho nên nó cũng chưa nhận biết được đó là cái gì nên chưa bộc lộ cảm xúc của mình. Rồi tự nhiên đuôi nó vẫy nhè nhẹ rồi dần dần mạnh lên, chân nó nhấc lên đạp xuống cúi cúi đầu nhìn về hướng trước mặt nó và sủa mừng. Em nhìn nó và vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, con Mực già này nó có bao giờ vẫy đuôi mừng kiểu vậy với ai ngoài 10 người trên tàu với ông chủ của nó đâu. Rồi tự nhiên em rùng mình nhớ lại cái hôm chôn con bé chết trôi ấy, hôm ấy con Mực nó cũng có biểu hiện lạ y như vậy. 1 lát sau con Mực 2 chân đứng dạy chồm chồm lên như ai đó ở trước mặt nó đang vung vung tay dử dử cho nó ăn cái gì, rồi con Mực ngồi bệt xuống đầu ngước lên nhìn bên trên, cái đuôi của nó vẫn vẫy vẫy.

Chả có lẽ lại là hồn con bé chết trôi đang đứng đùa rỡn với nó, đã chôn cất nhang khói cho nó như thế rồi mà nó còn quẩn quanh đây làm gì. Hay là nó chỉ về chơi với con Mực thôi. Lúc này em ko có sợ gì đâu nhá các bác, vì từ hôm chôn cất nó xong em hình như có cảm tình gì đặc biệt với nó thì phải, em cảm giác rất là thân quen với nó thậm chí nhiều hôm trước khi ngủ còn nghĩ vẩn vơ là ước gì mình có thể nhìn thấy hồn và nghe thấy dọng nó cơ, có nhieeug lúc tò mò muốn biết nó là ai và vì sao lại chết. Truớc khi ngủ e hay nghĩ linh tinh vậy lắm. Mới lại con Mực nó mà mừng như vậy thì chắc hẳn là hồn con bé kia cũng lành chứ ko có ác í gì cả. Mình cũng tốt với nó chứ có làm hại gì nó đâu.

Con Mực cứ vậy rồi nó từ từ quay đầu lại phía em đang ngồi hếch hếch cái mõm nó lên ngẩng ngẩng cao giống như ai đó đang đi bên cạnh vừa đi vừa lấy tay đùa nghịch với nó. Nó tiến đến chỗ em rồi ngồi xổm trước mặt thè thè cái lưỡi đỏ hỏn có vài đốm đen nhìn em tươi tỉnh như đang muốn em chơi cùng với nó chốc chốc lai ngoái đầu sang bên cạnh. Dường như ma và người với cả chó lúc này không còn khoảng cách em có cái cảm giác như là con bé chết trôi ngồi cạnh mình và đang muốn nói 1 điều gì đó. Em nhìn con Mực rồi cười và lấy tai xoa xoa đầu nó, con Mực cúi đầu cụp cái tai lại lưỡi liếm liếm hưởng ứng. Chợt nghĩ là mình ko hiểu và ko nhìn thấy con bé chết trôi nhưng nhất đinh là nó nghe và nhìn thấy mình thậm chí chắc chắn nó còn biết mình đang nghĩ gì em chợt quay đầu sang bên bên cạnh về phía mà con mực vừa nãy nhìn miệng lẩm bẩm:
– Anh biết là em đang bên cạnh đúng ko? Có điều gì oan khuất mà sao cứ theo anh vậy. Anh ko giúp gì cho em được nữa đâu về nhà đi em….

Nói chung là em nói lảm nhảm nhiều lắm chắc tại mình đang có tí men nữa, cứ thế ngồi nói 1 mình con mực thì chắc là chẳng hiêu gì rồi còn hồn con ma bên cạnh ko biết có hiểu gì ko. Người ta bảo là thường khi có cảm giác rợn rợn người gai ốc nổi lên, tóc gáy dựng ngược thì chắc chắn là có 1 vài hồn ma đang đứng xung quanh mình. Nhưng em thì chả có 2 cái cảm giác đó, chỉ thấy hơi lành lạnh vì sương thôi. Lảm nhảm 1 lúc mà chẳng biết có kết quả gì ko và cũng mệt mệt em chẳng nói nữa châm điếu thuốc mắt nhắm lại ngồi rít. rít hết điếu thuốc chợt thấy buồn ngủ và buồn đái nữa, ngồi ở đó phải gần 2 tiếng rồi mà, nãy cũng buồn đái nhưng chẳng lẽ lại đứng dạy đái khi mà biết co 1 đứa đang ngồi cạnh mới lại sợ con bé chết trôi nó kị nước đái hồn siêu phách tán thì bỏ mẹ.

Đứng dạy vươn vai nhìn con Mực rồi quay sang bên cạnh ngáp ngáp nỏi nhỏ:
– Thôi anh vào ngủ đây, em có ở lại chơi với con Mực thì ở lại.

Đang định quay đi chợt nghĩ ra từ lúc mình chôn đến bây giờ là hơn 1 tháng mới quay lại đây, trước lúc đó nó cũng phải chết được hơn 10 ngày. Tầm này khéo khi cũng phải 49 ngày rồi ấy nhỉ hay là mai đi qua chỗ nó tìm cái mộ thắp cho nén hương tiện xem có chuyện gì sảy ra với cái mộ ko. Chuẩn bị quay lưng vào tàu thì con Mực đang nằm cũng nhổm dạy theo, em tưởng nó thấy em sắp về nên theo ai ngờ nó lại đứng lên nhìn ra phía mũi tàu rồi chạy theo sủa sủa. Chắc là hồn con bé kia đi rồi, thôi kệ nó đi vào ngủ mai còn dạy sớm tranh thủ ra mộ rồi về quê.

Sáng hôm đó em dạy sớm lắm từ 6h để chuẩn bị đi, hành lí cũng chả có gì ngoài mấy bộ quần áo, rồi ra ứng của cậu Hoan được 1 triệu. Đến 7h rồi đi, con Mực đang uống sữa thấy em lên bờ chạy ra theo đi, cậu hoan quát nó mãi mới chịu vào. Đi về lần nào cũng vậy cái mà mình nhớ nhất vẫn là con Mực, ở nhà cũng nuôi chó cơ mà con chó ở nhà ko khôn được như nó mình đi lâu lâu về còn ra sủa nhặng lên cắn như đuổi người lạ.

Đi gần ra đến chợ chợt nghĩ đên cái bà xem bói lần trước gặp nên ghé vào xem thử mụ ta nói gì, bà này hay lang thang ở chợ xem bói rong chứ ko lập đền điện như mấy ông bà xem bói khác, nghe chừng cũng nhiều người tin phết. vào đến nơi gặp bà đang ngồi ở đầu chợ em ra ngồi xuống chưa kịp hỏi gì thì bà đã phán cho 1 chàng:

-Định hỏi vong con bé lần trước phải ko? Ko phải thử thánh đâu con, nó vẫn lẽo đẽo theo mày đấy nhưng vong nó lành nên ko phải lo nó làm hại nó đi theo mày chỉ mong mày giải oan cho nó thôi. Sắp tới có nhiều chuyện sảy ra lắm con à. Mà mày có những 2 vong theo đấy chứ ko phải 1 mình nó đâu còn 1 đứa bé nữa.

Em giật mình hỏi lại:

-Đứa bé là con của đứa chết trôi hay là con của ai hả bác?

Bà nói tiếp:

-Cô chỉ nói với con được thế thôi nhưng ko lo đâu con à gắng mà làm phúc được lộc đấy con ạ. Mình là người làm phước nên ko sợ gì cả.
Em đưa bà 30 nghìn rồi đi, vừa đi vừa suy nghĩ vớ vẩn nó theo thì mình cũng chả sợ nhưng mà giải oan cái gì cho nó chứ chẳng lẽ lai đi báo CA để điều tra nó à? Rồi lạt quật mộ nó lên cái đó thì phiền phức lắm mình chả ngu gì mà dây vào. Có khi lại vạ lây rồi mang tiếng ra.

Em ghé vào chợ mua ít quà về cho gia đình với mua 2 cân hoa quả cùng vàng hương tính ra mộ thắp hương cho nó, coi như là mình làm cho nó cái 49 ngày mặc dù hơi sơ sài. Ra ngoài tìm được anh xe ôm kêu anh ấy chở ra cái bãi hoang chỗ chôn nó. Từ chợ ra cũng chỉ khoảng 7 cây số đường nhưng chỉ ra được gần đến thôi phải đi bộ qua cái bãi cát chừng 1 km mới tới mộ nó.

Lủng củng 1 tay sách túi quần áo 1 tay sách quà với hoa quả đi đến nơi mệt lử người. Đến cái bải đó rồi nhưng ngó quanh để tìm cái mộ mà ko nhớ nó nằm ở chỗ nào, hôm đó chôn xong có đánh dấu cái gì đâu nhưng hình như em nhớ ko nhầm là cái bộ quần áo cũ của nó bác Tiến vẫn vứt quanh đấy chưa ném xuống nước. Chắc chỉ ở quanh đây thôi tìm được bộ quần áo là sẽ xác định được cái mộ. Lòng vòng tìm 1 lát thì cũng thấy cái ào vàng quen thuộc cùng với chiếc quần bò bị rách tươm đang nằm cách đó 1 đoạn à quên có cả bộ quần áo lót nữa. Cát nó phủ nên gần hết rồi ko có nó chắc ko tìm ra cái mộ mất, đi ngược lên tầm chục mét thì đây rồi còn vài cái đầu của que hương đỏ lòe ngả nghiêng ở đầu mộ, ít hoa quả hôm ấy cúng vẫn còn nguyên. Chắc là từ đó đến nay ko ai lai vãng ra đây.

Em bỏ hoa quả với ít tiền vàng ra bầy rồi châm lửa đốt nắm hương cắm vào đâu mộ. Em là em ko có khấn vái gì hết, mấy cái đó làm làm cái đếch gì, mình lớn tuổi hơn nó là cái chắc con này chỉ dưới 20 tuổi thôi. Mẹ nó chứ, sống từ bé đến h tự nhủ vô duyên như mình thi ma nó theo à, đến bây giờ thì có hẳn 2 con ma nó theo thật. Sống thì ko theo chết lại theo mới đểu chứ, thật sự em rất tò mò muốn biết mặt con này lúc còn sống nó như thế nào có xinh hay ko biết. Chứ nghĩ lại cái mặt hôm kéo xác nó lên chôn thì buồn lôn luôn, tả lại cho bác nào quên cái mặt nó nhá, hôm đó em viết bằng điện thoại gõ mỏi tay quá nên ko tả hết được vẻ đẹp kinh dị của em ấy

Cái mặt nhìn giống hệt cái thớt chòn chòn bị thủng 2 lỗ bên trên, cả 2 cái môi bị cá nó gặm đến tận lợi rồi, chỉ có 2 hàm răng cùng cái lợi thâm thì cắn chặt vào với nhau, cái mũi thì đỡ hơn 1 chút chắc chỗ mũi nhiều sụn nên cá nó khó gặm mấy cái lông mũi dính bệt vào với nhau lả lướt sang 2 bên. Còn cái tai thì gặm vào tận má rồi chông chỉ còn 2 cái lỗ tai. cái tai cũng có sụn như mũi nhưng mà nó thò ra ngoài nên cái nó dễ đớp. Cái giống cá nó cứ cắn mà thấy máu rỉ ra tanh tanh là chúng nó lại cắn ác hơn. Tả thêm chỗ kín của em ấy nữa nhá hình như có 1 bác nói là cảm thấy khoái khoái khi tưởng tượng ra đoạn bác Tiến lấy kéo cắt quần áo nó. Ko đẹp như bác tưởng tượng đâu. nó đâu còn như lúc sống chứ chả hiểu sao nhưng chỗ khác thì trương phình to ra còn chỗ đó nó lại co lại nhỉ nhìn như miếng thịt trâu các bác lấy dao xẻ 1 đường rồi đem bỏ vào tủ lạnh ấy

Em ngồi cạnh mộ và cứ suy nghĩ vẩn vơ, chắc là nó đang ngồi cạnh mình ăn hoa qủa ngon lành ấy nhỉ. Ko biết trước lúc nó chết nó có được ăn no ko, trước lúc chết mà bụng đói lại còn chết oan hồn vất vưởng ko nơi nương tựa thế này thì khổ lắm. Nó trôi trên sông gặp tàu bè người ta còn ném muối gạo chứ nằm 1 mình ở cái chốn này thì là ma đói là cái chắc. Em nhìn vào túi hoa qủa bung miệng đặt trên nấm mồ rồi chẹp miệng nói với nó:

-Chắc cũng đói lắm phải ko, anh quên ko mua thêm ít bánh kẹo cho e, con gái hay ăn vặt nên thích cái đó lắm nhỉ. Ăn hết chỗ đó đi ngày mai ko có đâu mà ăn. Tuần sau có gì anh lại ra thăm, có thích theo a về quê ko. Nếu ko thì ở đây rồi ra chỗ con Mực mà chơi. Em là người đặc biệt với nó đấy.

Em ngồi cũng chừng 30 phút ở đây, thấy cũng muộn muộn nên lấy bọc vàng ra đốt. Mặc dù hương nó vẫn chưa cháy hết nhưng thôi cứ đốt, chứ ở quê mình mỗi khi có giỗ chạp hoặc 49 ngày là cứ phải đợi đến tàn hương mới hoá vàng.

Hoá vàng xong, ra lấy đồ đạc rồi đứng cạnh mộ nó 1 lát nhìn xuống. Cũng có 1 chút cảm giác lưu luyến ko muốn rời, chắc nó cũng vậy thì phải. Thi thoảng có làn gió thổi nhè nhẹ làm đầu mấy que hương cháy đỏ rực lên 1 lát rồi lại trở về xám xịt, mấy lá vàng vẫn đang cháy dở lăn lông lông ở mặt cát xung quanh nấm mộ. Bác nào từng ra thăm mộ người thân sẽ hiểu được cảm giác đó như thế nào.

Em thở dài 1 lát rồi với tay xuống cầm 1 qủa lê tính vừa đi vừa ăn cho đỡ buồn mới lại cũng đang khát nước nữa. Nhưng vẫn phải lịch sự xin nó dù mấy cái đó là mình mua cho nó:

-A đang khát nước cho a xin 1 qủa thôi, chỗ này để lại cho em ăn đấy. A về đây!

Rồi lặng lẽ bước chân ra về, đoạn đầu vừa đi vừa ngoái lại nhìn nấm mồ. Về sau quay lưng đi thẳng tuột luôn, cũng được 1 đoạn xa xa rồi ấy nhỉ cố ngó lại lần cuối trong lòng man mác khó tả. Mà có khi nó đang sau lưng mình cũng nên ấy chứ, mình vừa rủ nó về quê chơi mà. Biết đâu nó rảnh nên theo luôn.

Bắt mấy tuyến xe khách rồi thuê xe ôm 1 đoạn mới về đến nhà. Con chó ở nhà lần này ko cắn nữa mà mừng tíu tít, chắc tại mới đi có mấy tháng nên vẫn nhớ. Nhà em có mỗi 4 người là bố mẹ với 2 chị em em, bà chị gái đi lấy chồng xa từ năm 17t cơ. Ở nhà giờ chỉ còn 2 ông bà sống với nhau, mẹ thì đi chợ bán hàng còn bố ở nhà chăn nuôi con vịt, con gà. Nói chung gia đình em khá là hạnh phúc. Cuộc sống ở quê ko xô bồ vội vã như tp, mình tự nhủ sau này dù có nhiều tiền đến mức nào cũng sẽ ở quê sống như vậy. Từ lúc ăn cơm trưa xong đến đến chiều tối toàn lăng xăng chạy quanh làng xóm chơi.

Gặp 1 thằng bạn đi ngang qua nhà rồi gọi nó lại đứng nói phét, 1 hồi lâu sau nó hỏi em:

-Mày ko sang nhà con My chơi à, nó đang ở nhà đấy, con ấy dạo này nhìn ngon lắm mày ạ.

Nói chuyện 1 lúc thì thằng đó lượn, con My là con bạn thân học cùng cấp 3 với em ngày trước. Hồi ở nhà 2 đứa tối nào cũng lếch thếch, hôm thì cái mini, hôm nào sang hơn thì được 81 ghẻ của ông già lượn quanh xã. 2 đứa cứ lượn lờ ở đường chọc bọn đi đường hoặc là đi ăn chộm hoa qủa hoặc là rau cho con My mang về ăn.

Em giới thiệu qua hoàn cảnh của con My tí nhá, con này hoàn cảnh cũng chớ trêu lắm. Mẹ nó buôn ma túy bị bắt từ lúc nó học cấp 2 án 20 năm tù, còn bố nó thì là trùm đánh bạc đầu gấu ở khu này luôn cũng vài lần vào tù ra tội, 1 lần trước đó là 1 năm còn hiện tại đang 4 năm.Lần đó bố nó bị bắt vì tổ chức sóc đĩa quy mô liên tỉnh, bố nó cầm cái nên dù chạy chọt vẫn bị 4 năm.

Nhà có 3 anh em, nó là út 2 thằng anh cũng hút chích nghiện ngập rồi lang thang dặt dẹo, thằng trong nam thằng ngoài bắc chả mấy khi về nhà. Hiện tại nó đang sống 1 mình với bà nội nó, hồi cấp 2 mẹ nó ở nhà thì nó ngoan và học giỏi lắm, lên cấp 3 mẹ nó bị bắt rồi cảnh gđ như vậy nên bắt đầu chán nản và nghịch ngợm sống buông thả từ đó. Cấp 3 nó nghịch nhất nhì trường, cầm đầu cái đám con gái chuyên đi đánh nhau, nó đánh cả trai lẫn gái cứ đứa nào ngứa mắt là nó phang liền. Bọn quanh quanh mấy xã nghe tên nó là đái ra quần luôn đặc biệt là mấy đứa con gái.

Em thì cấp 2 và cấp 3 vẫn chưa chơi với nó, em với nó cùng xã nhà 2 đứa cách nhau tầm 4km. Trong kí ức ngày xưa về nó thì hiện ra là, hồi cấp 2 dễ thương học giỏi để tóc dài và có làn da trắng bóc luôn, còn cấp 3 thì là 1 đứa quậy phá, có cá tính, ăn mặc style, xinh xắn nhất nhì trường.

Cấp 3 thì nó cũng yêu 1 vài thằng nhưng tuyệt đối chả thằng nào làm ăn hay xơ múi được gì nó cả, cùng lắm chỉ là cầm tay và ôm. Mới lại có muốn làm ăn chắc cũng chả được, con My người nó bé tẹo à, chỉ tầm 40kg cao 1m45 nhưng mà các bộ phận nó cũng phát triển cân đối và có khuôn mặt đẹp trắng trẻo nên cũng nhiều thằng để ý đến nó. Nó qua cấp 3 thì em bắt đầu chơi với nó, hồi đó em có đi học mấy cái linh tinh ở tp cách nhà 20km. Em học cùng ông anh họ nó, 2 anh em trọ chung 1 phòng. Nó cũng xuống học nhưng ko tìm được phòng trọ cho lên ở cùng phòng bọn em luôn, con này khôn dã man các bác ạ nó toàn lủi xuống cuối giường nằm. Các bác có biết cái vỏ chăn con công ngày xưa ko, vỏ chăn mỏng dính có hình vài con công cắm mỏ xuống đấy. Con My chuyên kiểu mở khóa ra chui hẳn người vào bên trong nằm như trong bao vậy.

Mới lại hồi đó nó cũng yêu 1 thằng ở gần đấy hơn con My 1 tuổi. Thằng đó cũng hay qua đấy chơi lắm, em dần dà cũng chơi thân với cả 2 đứa nó luôn. Nhiều hôm thằng đó cũng ở lại ngủ cùng, hôm nào như vậy thì con My nằm cạnh nó. Mình ngủ say nên cũng chả biết chúng nó có làm gì hay ko. Có 1 đợt thằng kia bỏ nhà đi ở lì chỗ em cả tháng trời.

Con này tính nó vô tư và sống cũng đẹp cho nên em cũng qúy nó, nhiều lúc có cả thằng người yêu nó bên cạnh nhưng nó vẫn khoác tay hoặc nằm ôm mình. Thằng người yêu nó tính cũng vô tư nên ko để ý gì cả, còn em cũng vậy em cũng chỉ coi nó là bạn chứ trong đầu ko mảy may suy nghĩ điều gì đen tối hết. Nó ôm mình thì ôm chứ mình chẳng bao h chủ động ôm hay làm gì cả, nó ôm mình ko hiểu sao em cũng ko có cảm giác gì hết chỉ thấy vui vui 1 tí thôi.

Cái tính em nó phân biệt rõ ràng, đồ cúng là đồ cúng mà đồ ăn là đồ ăn, ko thể nào ăn tạp được. Mới lại con này cực kì hung dữ luôn, thằng người yêu nó bị nó đánh cho như chó suốt ngày ấy. Mình mà làm gì nó chắc nó cũng thịt mình luôn mất. 1 thời gian sau thì khoá em học xong trước còn nó với ông anh họ ở lại tiếp tục học.

1 thời gian sau nữa thì nó cũng về quê, lúc đó em vẫn lang thang ở nhà. Buồn buồn cho nên tối nào cũng rủ nó đi chơi, hôm thì đi ăn chộm sen, hôm thì đi đốt đống rơm của nhà người ta, đi đường mà gặp đứa nào là cũng chêu, gặp con gái thì em bóp vú còn gặp con trai thì nó bóp mông. Con này có cái tính sợ ma cực kì luôn, cứ tầm đêm đêm đi về qua mấy đoạn đường có người tai nạn chết mà hù nó thì nó cứ khóc ngất luôn. Con này bây giờ mà đọc chuyện ở P1 thì chắc cũng ngất luôn.

Em lại lan man rồi các bác nhỉ, quay trở lại với chủ đề chính thôi. Biết nó đang ở nhà nên tối hôm đó em ăn cơm tối xong tầm 8h thì phóng con 81 hạng sang qua nhà nó định rủ đi ăn chè. Đến nhà nó thì nó ở 1 mình 1 nhà, bà nội nó ở nhà bác cả ngay sát cạnh. Sau 1 hồi ôm hôn, bắt tay vỗ mông vỗ bụng đủ kiểu thì em rủ nó đi chơi, nó kêu nó chưa mặc áo lót nên chạy vào nhà mặc thêm bắt em ở ngoài đứng chờ. Nó chạy vào trong buồng đang tụt áo ngoài thì em chạy vào nhòm nhòm chọc nó, cũng chả thấy gì đâu chêu nó thôi mà. Con bé ngồi xuống thay vừa cười vừa chửi mình. Ngực nó cũng đâu có gì đâu mà nhìn cơ chứ, phẳng lì ak, thi thoảng nó cũng hay than vãn vì bộ ngực của nó với mình. Đúng thật con gái mà ngực lép thì tội lắm. Đi trên đường nó lại vòng tay ôm eo mình như ngày trước và 2 đứa lại bắt đầu trò nghịch là chêu bọn học sinh đi học thêm về tối. Vui thật!

Rồi 2 đứa vào quán chè ngồi ăn, tự nhiên con My mặt nó chĩu xuống rồi nhìn em nói:

– À Duy ơi mày còn nhớ con Nhung ko? Con Vịt Bầu ấy!

Con Nhung là bạn thân của con My, ngày xưa con Nhung thi thoảng hay lên nhà con My ở nên hay đi chơi cùng với em. Trong trí nhớ của em thì ấn tượng với con này lắm, con này kém em với con My 2 tuổi, người lùn lùn chắc là cao hơn con My được 1 chút. Tóc nó để dài qua đầu gối đen nhánh, da trắng mặt tròn tròn, mắt to môi đỏ nhìn khá là baby. Em là rất thích kiểu con gái như vậy ấy cơ mà hồi đó nó có người yêu rồi nên mình cũng chẳng để tâm làm gì.

Con này cái bụng nó hơi to to, người lùn lùn nữa nên em với con My toàn gọi nó là Vịt Bầu. Và có 1 điều đặc biệt ấn tượng nhất với con này là nó có 1 biệt tài đặc biệt đó là làm quen với chó cực nhanh luôn. Bất kể con chó dù hung dữ đến đâu thì lần đầu gặp mặt nó, con Vịt Bầu chỉ cần dơ tay ra rồi tặc tặc lưỡi huýt sáo là nó lại sán ngay vào mừng như mừng chủ vậy.

Bình thường em có trí nhớ tốt lắm, hễ gặp ai 1 lần và nói chuyện là chẳng bao h quên được mặt mũi. Con Nhung này nó cũng ko chơi thân với em lắm, hồi đó nó lên nhà con My ở gần 1 tuần liền, em cùng với con My và nó đi chơi cùng, con bé này nhát lắm, mỗi lần đi ăn chộm cái gì thì nó chỉ đứng ở ngoài chông xe với canh người thôi còn em với con My vào ăn chộm.

Sau 1 vài tích tắc lục lại trí nhớ em thản nhiên hỏi con My:
– Ừ vẫn nhớ, sao mày?
Con My ko đợi em nói hết câu, mặt nó thần lại như kiểu mếu máo:

-Đm! Nó chết rồi mày ạ, tao đếu ngờ nó lại chết cơ.

Em với con My từ trước đến giờ toàn nói chuyện xưng hô kiểu như vậy với nhau thôi. Bạn bè vô tư mà, cứ dân dã như vậy lại dễ sống. Em nghe nó nói vậy thì cũng cảm thấy bình thường thôi, có chơi thân với con Nhung đếch đâu cơ chứ, nó chết cũng chả liên quan đến mình nên việc gì phải buồn. Đời người nay sống mai chết biết đâu mà lần, mà cái con Nhung toàn chơi với mấy thằng ăn chơi trác táng, bọn trẻ vớ được cái xe máy là cứ lao như chó điên ấy. Mình nghĩ thầm chắc là tai nạn chết thôi. Gặp chết trôi nhiều vả lại mới tháng trước đích thân đào hố chôn em chết trôi xong nên cảm thấy việc đó nó qúa bình thường.

Em mặc dù ko quan tâm gì đến con Nhung đâu nhưng nhìn cái vẻ mặt mếu máo buồn dười dượi của con My nên cũng đành phải hỏi han vài câu cho có lệ:
– Ừ. Làm sao mà nó lại chết vậy? Chết lâu chưa mày?

Con My dọng trầm lại:

-chết được tầm tháng rưỡi 2 tháng rồi, nó tự tử mày ạ.

Em chẹp miệng hỏi tiếp:

– Sao tự nhiên lại tự tử, con này chán sống à mà uống thuốc ngủ hay treo cổ vậy? Kể rõ tao nghe đi!

Con My uống cốc nước rồi thở dài trình bày:

Thì đợt lâu ấy, nó có thai với thằng Tùng người yêu nó 5 tháng. Lúc có thai tầm 2 3 tháng con Nhung kêu thằng đó cho đi phá thai nhưng thằng đó cứ ầm ừ cho xong chuyện. Lúc có tiền thì chúng nó ăn nhậu đập phá chứ ko nghĩ gì đến chuyện phá thai. Mà mày biết rồi đấy con Vịt Bầu tính nó như trẻ con ấy nó có biết gì đâu. Đến tầm 5 tháng thấy bụng to lòi lọi ra nó sợ qúa nên xoay tiền rồi rủ tao đi cùng với nó để phá thai.

Đến mấy chỗ phá thai tư nhân thì bọn bác sĩ thấy thai to quá mới lại dài ngày rồi nên ko dám phá, nếu muốn phá thì phải bắt bố mẹ mang cmt sổ hộ khẩu đến xác nhận thì nó mới làm. Mà tiền phá thai đâu phải ít, nó đòi 1 triệu rưỡi cơ. Kiếm đâu ra được.

Thằng Tùng thì cứ kệ, 2 đứa nó vẫn đi vẫn ăn ở với nhau. Chúng nó định tính về nói với gia đình rồi cưới, ko cho cưới thì bỏ đi với nhau. Con Nhung nghe nó nói vậy cũng tin nên cứ nhởn nhơ.

Con My đang kể thì em chặn lời nó, nghe chừng câu chuyện này cũng hấp dẫn đấy:

– Ơ đm! Hơn 5 tháng bụng nó to vật rồi mà bố mẹ nó ko biết gì sao. Vô lí thế, thường thì mấy bà mẹ có con gái lớn ở nhà nên xoi mói kĩ lắm. 1 2 tháng mà ko thấy đau bụng ra kinh là nghi ngờ ngay. Mới lại con gái có thai nhìn phát biết ngay, hay nôn ăn vặt, cái cằm nó hay nghễng nghễnh lên trên. Chỗ cổ gần hầu có cái mạch đập lia lịa, ở bụng có 1 vệt từ bên trên rốn kéo xuống thẳng bụng dưới. Mấy bà phụ huynh tinh lắm chẳng lẽ ko nhận ra à?

Con My nghe em nói xong nó nói tiếp:

– Mẹ mày im để tao kể nốt cho mà nghe, con Nhung đợt đấy đang học lớp 12 ở tp mà, nó trọ ở đấy. Thằng Tùng suốt ngày ra đấy ngủ với nó. Lúc 2 3 tháng con Nhung nó vẫn thi thoảng về nhà, lúc đó bụng cũng hơi to nhưng nó toàn mặc áo dày mới lại thắt bụng nên mẹ nó cũng ko để ý. Mới lại mỗi lần nó về có 1 tí rồi lại đi ngay. Hơn 2 tháng cuối nó lấy cớ bận học nên có về nữa đâu.

Bụng nó to qúa nên nó nghỉ học luôn suốt ngày đi chơi với thằng kia, mấy đứa học cùng biết chuyện của nó nên về kể linh tinh rồi tới tai bố mẹ nó, nhà trường thấy nghỉ học lâu nên cũng đánh giấy về nhà.

Biết chuyện, cả bố mẹ nó phi xe lên phòng trọ của nó tìm nó nhưng hôm đó nó đi chơi nên ko gặp. Bố mẹ nó đi hỏi thăm tất cả người quen của nó, con Nhung sợ qúa nên lên nhà tao chốn. Còn thằng Tùng thì hết tiền mà ở nhà tao lâu ko được nên nó về nhà.

Bố mẹ con Nhung sang nhà thằng Tùng gặp bố mẹ thằng Tùng để nói chuyện, bố mẹ nó bảo là chỉ cần thằng Tùng chịu cưới con Nhung thì sẽ cho 2 đứa vào miền nam sống và nuôi 2 đứa. Lúc đó cũng có cả mặt thằng Tùng ở đấy. Bố mẹ thằng Tùng hỏi cái thai trong bụng có phải là con của nó ko thì thằng chó đấy cứ lắc đầu kêu ko phải

Do thằng Tùng nhất định ko chịu nhận cái thai là do nó tạo ra nên bố mẹ con Nhung đành ngậm ngùi đi về. Thằng đó ngay hôm sau bỏ đi vào miền nam luôn, chắc là bố mẹ nó tính toán cho nó cả thôi.

2 ngày sau thì tao với con Nhung định quay về nhà trọ của nó lấy ít quần áo với mấy thứ linh tinh. Vừa đi đến đầu cái ngách thì bố nó mới anh nó chạy từ quán nước cách đó 1 đoạn lao ra bắt. Tao với con Nhung đi xe đạp nên chạy ko kịp.

Mày đếu biết thôi, thằng bố với thằng anh nó hôm đấy đánh nó 1 trận dã man luôn. Ông ấy túm lấy tóc nó rồi lôi sềnh sệch ở đường ấy, con này tóc lại dài nữa chứ. Ông ấy cứ lôi nó ở giữa phố thôi, nó đau qúa ngã xuống nhưng ông ấy vẫn tiếp tục kéo lê nó ở đất, thằng anh ở sau thì thi thoảng lại đạp vào người nó. Cả 2 bố con nó vừa đi vừa đánh nó dã man luôn.

Mày đếu tưởng tượng được cái cảnh đó đâu, con này ngãy xuống bị dứt tóc đau nên 2 tay cứ cho lên đầu vừa lê theo vừa khóc lóc xin tha. Tao nhìn mà phát khóc lên cứ chạy vào can mới xin tha nhưng lại bị thằng anh nó đẩy ra, thằng anh nó còn đạp tao mấy phát nữa. Bố thằng chó ấy chứ, nhìn bố đánh em gái mình như vậy nó ko can ra lại còn cứ hùa theo.

2 bố con nó lôi nó ra đến gần đầu đường lớn mọi người xúm lại xem nhưng ko ai dám ra can. 1 lúc sau có mấy thằng thanh niên chạy lại can nhưng cũng ko được, chúng nó dọa đánh 2 bố con nó nên 2 bố con nó mới chịu thả con Nhung ra. Con Nhung nó đau qúa mới lại xấu hổ nên cứ nằm dũ rượi ra đường ấy, tóc tai nó dối tung cả lên, quần áo xộc xệch dính đất nhìn như con ăn mày đấy. Tao ra ngồi cạnh nó đỡ nó dạy, nó vừa chống tay nhoài người dạy thì lại bị thằng anh nó đạp vào mặt cho phát nữa, nó ngã dấp dúi ra đường ấy.

Tao thương nó đếu chịu được mày ạ, tao thề với máy lúc ấy mà tao có dao trong người chắc tao đâm chết bố con thằng đó mất. 1 lúc sau thì bố nó sai thằng anh quay lại dắt xe bắt nó leo lên xe rồi đèo về nhà.

Để em phân tích đoạn này cho các bác hiểu rõ 1 chút nhá. Thời đó nó còn hủ tục phong kiến lắm đặc biệt là ở quê. Nhà mà có con gái chửa hoang thì coi như cả đời ko dám nhìn mặt ai luôn, bố mẹ ra đường thì cứ cúi gằm mặt xuống đường mà đi. Thậm chí còn bị gạch tên đuổi ra khỏi họ ấy chứ. Em nghĩ là ông này chắc cũng có sẵn cái tính gia trưởng vũ phu nữa rồi lại gặp cảnh đó nữa. Chứ ko như thời bây h đâu, thời bây giờ chúng nó còn ngang nhiên đẻ con rồi mang bán ấy chứ.

Con My kể tiếp:

– Tao còn nghe nói sau lúc dắt con My về nhà ông ấy còn đánh dã man hơn lúc ở đường cơ, vừa về đến sân ông ấy đạp nó ngã dấp dúi xuống sân rồi bắt nó bò vào giữa nhà qùy trước ban thờ nhà nó. Mẹ nó khóc lóc can nhưng ko được còn bọn hàng xóm thì đứng ngoài xem rồi bàn tán chứ chả ai chịu vào can, mấy khi ở làng có vụ con gái đi học rồi chửa hoang ko ai nhận chứ. Mẹ 1 lũ chó!

Ông ấy tra hỏi nó xem có phải là của thằng Tùng ko thì con Nhung nó cứ im tịt chỉ khóc chứ ko nói gì cả, nó cũng ko xin ông ấy nữa. Ông ấy tức qúa sai thằng anh nó đi tìm kéo rồi cắt tóc nham nhở nó ra. Cả 1 tuần ông ấy nhốt nó trong nhà, ko ông ấy thì thằng anh canh nó ko cho nó ra ngoài cổng nửa bước. Thỉnh thoảng ông ấy ra ngoài bị dân làng nó dèm pha chỉ chỏ thì ông ấy lại lôi nó ra đánh tiếp.

Con Nhung suốt ngày nằm ở giường khóc, nó chả thèm ăn uống gì cả thi thoảng ông bố nó mang cơm ra bắt nó phải ăn, nó mà ko ăn hết ông ấy lại đánh nó.

Được 8 ngày thì đêm hôm ấy tầm 10 giờ,con lợn xề nhà nó đẻ hay sao ấy, bố mẹ nó cùng thằng anh ở dưới bếp lo đỡ lợn nên cũng ko ai để ý đến nó. Nó thấy vậy chạy 1 mạch ra vườn rồi trèo qua tường trốn ra ngoài, 1 lúc sau bố nó lên nhà ko thấy nó đâu rồi cả nhà với mấy ông bác nó nữa phóng xe đi tìm.

Nhưng đêm hôm như vậy thì biết tìm nó ở đâu chứ, người thì ra phía thành phố chỗ trường mới phòng trọ, người thì tìm quanh làng. Thằng anh trai nó hôm ấy phóng ra tận nhà tao tìm, tao nói nó ko có ở đây thằng chó nó ko tin còn phi vào hẳn trong nhà rồi ra vườn tìm cơ. Nó lục xoát nhà tao chẳng thiếu chỗ nào cả mày à.

Bố nó vừa đi đường vừa hỏi người dân xung quanh nhưng cũng ko ai thấy nó cả. Đi gần lên tới đường cao tốc thì gặp 1 bà đi xe đạp bán hàng rong, ông ấy chặn lại hỏi thì bà ấy bảo là vừa cũng thấy 1 đứa con gái tóc ngắn mặc áo vàng quần bò, vừa chạy vừa khóc đang đi lên phía trên cầu.
Bố nó nghe thấy vậy thì phi xe lên cầu để bắt nó, còn khoảng hơn trăm m thì thấy con Nhung đang chạy ở đường khúc giữa cầu. Ông ấy chỉ tay quát nó đứng lại, con Nhung quay lại thấy bố nó thì đứng im nhìn 1 lát rồi chèo qua lan can nhảy xuống sông. Lúc thấy nó trèo lên lan can ông ấy vứt xe chạy ra nhưng ko kịp cứ đứng chỗ nó nhảy nhìn xuống sông khóc.

Tầm đấy gần 1h nên cũng ít người, thi thoảng có 1 chiếc ô tô thôi. Bố nó chạy bộ vào nhà dân đập cửa nhờ gọi điện báo về nhà. Đêm nên ko thuê được người để mò xác, phải đến gần 8h sáng hôm sau mới tìm được 1 đoàn thợ lặn mới mấy ông đánh cá quanh đấy dùng lưỡi câu tra để già xác. Thợ lặn mò quanh đấy và cả thuyền câu cũng ko tìm thấy.

Tìm đến tận chiều tối cũng ko thấy nó đâu, thuê cả thuyền máy chạy dọc 2 bờ sông ra đến tận cửa biển nhưng cũng ko thấy. Những ngày sau đó bố nó vẫn thuê xuồng máy đi tìm tiếp, nghe nói là gần nửa tháng sau ông ấy ra đến mãi cảng(….) để tìm, hỏi người ta thì người ta bảo là mấy hôm trước cũng thấy 1 đứa chết trôi dạt vào gần cảng, người ta lại đẩy ra khơi rồi. Nhưng mà nghe mấy ông đánh cá khu đó nói là bị chìm rồi.

Em nghe đến đoạn này mới giật mình ngớ người ra. Lúc đầu nghe con My nói đến cái áo vàng và quần bò thì em cũng ko để ý lắm, cũng ko nhớ ra là con bé chết trôi mình chôn cũng mặc như vậy. Nhưng lúc nghe thấy nó nhắc tới tên cái cảng thì em mới giật mình lục lại trí nhớ.
Cũng tầm thời gian đó, ở cảng đó và cả bộ quần áo lúc con Nhung mặc đi nữa chứ, chẳng lẽ con Nhung chính là cái đứa mình với bác Tiến chôn. Nếu con My kể đúng thì thật sự là nó rồi, cái cầu nó nhảy cũng ở gần cửa biển, trôi vài 1 2 hôm là ra đến biển thôi. Chôi loanh quanh ở mấy con sông thì có thể tìm được chứ 1 khi chôi ra biển là gần như hết hi vọng tìm kiếm, nó cứ theo thủy triều rồi theo dòng,theo gió đưa đẩy rất khó tìm. Nếu mà chết ở sông thì dễ hơn, cứ đến mấy bến đò ngang dặn bọn chủ đò nếu tìm được thì gọi điện báo sẽ hậu tạ chúng nó là tìm thấy ngay.

Thường thì khi chết, xác nó sẽ nằm im ở đáy sông khu nó chết 1 thời gian ngắn, rồi dần dần lững lờ ở khoảng giữa cho đến khi nào chương lên và nổi khỏi mặt nước. Cái thời gian từ lúc chết đến lúc nổi cũng khó xác định đúng lắm, có đứa vài ngày hoặc cả tuần sau mới nổi nhưng cũng có đứa chết sau vài tiếng hoặc 1 ngày là nổi, thậm chí chết sau vài phút là nổi, lúc đó mà có người nhìn thấy vớt lên làm sơ cứu có thể cứu sống được. Có 1 điều lạ là xác chết đang chìm mà gặp sấm đánh là kiểu gì cũng nổi lên ngay sau đó. Chết thì kiểu gì cũng nổi nhưng có đứa nào xui xui thì bị kẹt vào các hèm, cành cây…dưới đáy sông thì ko nổi được.

Con Nhung này nhảy cái cầu cao vậy thì chưa cần phải ngạt thở do nước mới chết mà nó chết luôn sau khi tiếp nước ấy chứ, khéo khi tim gan phổi trong bụng cũng rách tươm rồi. Lúc nó chết mà có thợ lặn ở đấy thì đảm bảo là lúc sau là tìm được, nó chỉ loanh quanh đấy vài trăm mét, ko thì chỉ cần mấy ông thuyền chài đem lưỡi câu tra ra dà đi dà lại theo hướng nước chảy là dính xác vào lưỡi ngay. Mấy ông bác họ bên ngoại em làm mấy việc đó suốt, nhiều lúc vào nhà mấy ông ấy chơi thấy bộ lưỡi câu là ớn luôn. Riêng xác chỉ cần dính vào 1 lưỡi là khỏi tụt, để em miêu tả cái đó cho bác nào chưa biết nhá, nó là 1 đoạn dây nilon dài trên dây buộc các lưỡi câu xắc lẹm có ngạnh san sát nhau. Cá vài chục cân bơi qua dính vào cũng chả thoát. À đợt lâu ở làng em có đứa bé chết đuối nó còn chết ngồi cơ, chân tay co quắp lại như bào thai trong bụng ấy, vớt lên mà xoa bóp mãi nó mới mềm ra.

Con Nhung mãi tận buổi hôm sau mới tìm thì làm sao mà thấy được cơ chứ, hôm đó chắc gặp phải hôm con nước rút nên nó cuốn ra biển rồi. Mà cũng trôi giỏi phết, từ cầu nó nhảy ra đến cảng mình đỗ tàu cỡ 3 4 trăm cây số ấy chứ.

Thể nào hôm ấy thấy cái bụng nó to thế ko biết, mình thì cứ ngỡ là do chết lâu ngày nên nó mới chương to như vậy, bình thường bọn con gái lúc còn sống đứa nào mà chẳng có bụng kể cả mấy con gày nhơ xương ra, vú thì lép xẹp nhưng bụng thì cứ lòi lọi ra. Thể nào mà hôm ấy lúc bác Tiến chọc thủng bụng nó rồi mà chỉ xẹp đi có tí chút, mới lại bao nhiêu là nước xanh đỏ vàng chảy ra ngoài. Chẳng lẽ hôm đó bác Tiến chọc trúng ối của nó. Ko biết là có chọc chúng đứa bé nữa ko biết, nghĩ mà tội nghiệp, mình là mình thương đứa bé nhiều hơn. Thể nào mà con Mực hôm đó lại cứ vẫy đuôi mừng chỉ sau 1 ngày làm quen. Có lẽ con Mực nó ko quen với người lạ nên con nhung phải mất 1 ngày mới làm quen được nó chứ chó bình thường thì chưa tới 1 phút là quen rồi. Còn đứa bé lúc đầu chưa dám theo mình có lẽ cũng là vì sợ vía con Mực nên chờ khi mẹ nó làm quen được rồi thì nó mới dám theo mẹ nó. Mà đứa bé đó đâu phải theo mình chứ, nó theo sau mẹ nó mà mẹ nó theo mình nên bà xem bói mới bảo là theo mình, mình với mẹ nó chơi với nhau thôi ai chơi với đứa bé đó đâu.

Lúc này thì biết chắc rằng đó là con Nhung rồi nhưng em sợ nên vẫn chưa nói với con My, mà nói chắc gì nó đã tin cơ chứ nó lại tưởng là mình chọc nó, vốn ngày xưa em vẫn hay bịa chuyện để chêu nó mà. Trong đầu em suy nghĩ nhiều thứ lắm, liệu có nên nói sự thật đó với gia đình nhà nó ko đây. Cái mà mình ngại nhất là dính vào CA các kiểu, nó lại suốt ngày gọi lên lấy lời khai này nọ thì mệt lắm đâu làm ăn được gì chứ mới lại cái vấn đề về số nữ trang của nó nữa mình sợ bố mẹ nó lại nghi cho mình là lấy….rồi làng xóm, bố mẹ mình….

Nhưng mà chẳng lẽ nhẫn tâm để nó nằm lại đó mãi mãi sao, mẹ con nó theo mình cũng chỉ để mình mang xác nó về quê chăng hay là còn gì nữa. Nếu mình mà ko làm gì thì chắc chắn nó sẽ còn theo mình làm phiền và nếu như hôm đó bác Tiến ko làm thủng bụng nó cũng có khi la bố nó sẽ tìm thấy. Một loạt suy nghĩ trong đầu em, cuối cùng em quay ra nói với con My:

– Sáng mai mày làm gì ko dẫn tao xuống nhà con Nhung nhá, tao xuống thắp cho nó nén hương dù sao ngày xưa cũng quen biết với nó chút mà.

Con My gật đầu đồng ý, em hỏi tiếp:

À thế hôm nó chết gia đình thằng Tùng với thằng Tùng có đến ko?

Con My vẻ mặt ức chế nói:

– Đm bố mẹ nó biết nhưng cũng éo có ai đến cả còn thằng Tùng ko biết nó có biết ko nhưng đến bây giờ cũng chưa thấy mặt nó đâu cả, tao nghi là bố mẹ nó dấu chuyện. Mà có biết chuyện thì thằng chó đó sợ nên chưa chắc đã về. Ko con cháu nhà chúng nó thì con ai chứ, con Nhung từ trước đến giờ yêu mỗi nó mà. Mẹ bọn súc vật chứ éo phải người.

Em với con My ngồi 1 lúc nữa thì đi về, đang vui vẻ thì gặp mấy chuyện này rách việc quá. Hôm sau em dạy sớm rồi tầm 7h lấy siêu cúp 81 phóng sang nhà con My đón nó. Từ chỗ em sang nhà con Nhung phải hơn 20 cây số đường. Trên đường em ghé vào 1 bọc hoa quả với vàng hương tiếp cùng với cái phong bì bên trong có 50K, mua là để cho nó lịch sự thối chứ bản thân mình biết là hồn 2 mẹ con nó vẫn vất vưởng bên ngoài chứ chưa vao được nhà nó. Thường thì những đứa chết tức tưởi oan ức như vậy sẽ chẳng bao giờ về được khi mà oan ức chưa được giải, thân xác vẫn còn nơi xa.

Vào nhà nó thì chỉ có mỗi 2 bố mẹ nó ở nhà còn thằng anh chắc là đi làm, mẹ nó thì đang ở ngoài vườn còn bố nó đang ngồi ở bàn giữa nhà vẻ mặt thất thần như mất hồn. 2 ông bà từ khi nó chết suy nghĩ nhiều nên chông gày dộc. Sau 1 hồi chào hỏi và lấy lí do là bạn học ngày trước nên bố nó mời vào nhà pha trà uống nước. Ở bên phải góc nhà cạnh ban thờ nhà nó thấy đặt 1 chiếc bàn trên đó có nải chuối với ít bánh kẹo với tấm hình của nó. Nhìn hình nó ko khác gì ngày xưa lúc chơi với nó, mái tóc để buông khuôn mặt trắng trẻo nhìn rất hồn nhiên và dễ thương. Thằng Tùng mặt chó kia vớ được con xinh như vậy mà ko biết giữ, mình mà là nó thì cưới ngay đấy. Con Nhung cũng dại dột cơ, cứ chịu khó 1 thời gian nữa thì kiểu gì bố mẹ nó chả hết giận dù sao cũng là con là cháu của ông bà ấy. Cũng trách ông bà ấy dạy con theo kiểu đó thì sao mà nó chẳng tự tử, lúc đó mới là lúc nó cần gia đình nhất mà

Sau khi em với con My ra ban thờ thắp nhang cho con Nhung và ngồi nói chuyện với ông ấy 1 lát thì em kêu ông ấy gọi mẹ con Nhung vào để em nói chuyện. Bà ấy vào nhà cười gượng rồi ngồi xuống kế bên bố con Nhung, sau khi hỏi kĩ càng về chuyện của con Nhung trước đây thì em kể lại toàn bộ sự việc mình đã chứng kiến và làm với con Nhung, ông chồng sau khi nghe thì có vẻ vẫn bình tĩnh còn bà vợ thì bắt đầu khóc và hỏi em liên tiếp xem có phải vậy ko.

Cả 2 bố mẹ nó xin ý kiến em về việc đưa ra thăm mộ nó vào ngày mai, em đồng ý rồi sau đó cùng con My đi về mặc dù 2 ông bà khăng khăng giữ lại ăn cơm. Ăn uống đếch gì chứ ở lại toàn nghe 2 ông bà than khóc mệt cả người, có gì thì đã nói hết cả rồi. Con My thì lúc nghe em nói nó cứ đờ ra ko tin lúc đi đường cứ trách mình sao ko nói với nó trước rồi lằng lặc đòi mai đi cùng. Mình cũng đồng ý luôn, có nó đi cùng cũng vui và con Nhung gặp nó chắc cũng vui lắm.

Đến tối sau khi ăn cơm xong đang định qua nhà con My rủ nó đi chơi thì 2 bố mẹ con Nhung phóng xe máy tới mang theo 1 túi hoa quả làm quà. Ông bà nói là đã bàn luận với họ hàng và lúc chiều đã đi xem bói ở mấy nơi và quyết định ngày mai sẽ chuyển hẳn con Nhung về quê chứ ko cho nó nằm ở đó. Em nghe giật mình quá hỏi lí do sao mà vội vàng thế thì ông bà trình bày đằng nào nó cũng mới chết chưa được 2 tháng nếu ko chuyển về luôn bây giờ thì phải đợi 4 năm sau mới chuyển được, giờ chuyển về rồi coi như sẽ làm ma cho nó luôn, cứ để nó nằm đấy mấy năm sau biết con xác ko nữa, chôn ở bãi cát lông như vậy mà ko có quan tài mưa gió nó xạt lở ra sợ mối nõ xông lên gặm hết cả xương cốt.

Đi xem bói mấy chỗ người ta đều kêu như vậy hết, 2 ông bà ấy có gọi hồn con Nhung lên nhưng nhất định nó ko chịu nhập vong. Mấy bà xem bói bảo con này chết oan lại chết trẻ nữa nên thiêng lắm, nó giận gia đình đặc biệt là bố nó nên nhất quyết ko chịu về nhà. Mai đưa nó về nhà sẽ phải lập 1 cái đàn giải oan cho nó và lập thêm 1 cái đàn ở cầu chỗ nó tự tự để kiều hồn nó lên.

Em nghĩ là hồn con này nó đâu nằm ở dưới lòng sông đâu, 2 mẹ con nó vẫn lên và theo mình mà. Mấy cái đàn đó chắc là do mấy mụ bói toán bày ra để kiếm chút thôi. Sau 2 hôm nó chết cũng lập 1 đàn ở cầu kiều hồn rồi mà, đúng là vớ vẩn lúc còn sống thì ko quan tâm để nó chết mới vẽ vời đủ kiểu. Em chỉ nghĩ đơn giản là nếu muốn 2 mẹ con nó thanh thản và sớm siêu thoát thì hãy làm những gì mẹ con nó muốn, nhưng em cũng chả biết là hiện tại 2 mẹ con nó mong muốn gì nữa. Thôi thì cứ đưa xác nó về quê rồi sau này khuyên ông bà ấy rước vong 2 mẹ con vào chùa.

Sáng hôm sau tầm 4h sáng thì bố mẹ nó và cả con My ở trên ô tô qua nhà em đón em. Bố mẹ nó thuê 2 cái ô tô liền, 1 ô tô 16 chỗ chở cô gì chú bác nhà nó cùng 1 bà thầy pháp, và 1 chiếc ô tô chuyên dụng hay dùng để chở quan tài ấy. Trên xe đã mua sẵn 1 chiếc quan tài đỏ hỏn xung quanh sơn son thiếp vàng nhìn đẹp phết. Kể cả em và con My là 15 người.

Đi tầm 11h thì đến nơi nhưng ô tô ko thể đi vào được bãi cát nên cả đoàn phải đi bộ, 4 ông người nhà con nhung thay nhau khiêng chiếc quan tài ra bãi cùng các đồ lễ vật dụng cuốc xẻng đủ loại. Do mới hôm kia ra thăm mộ nó xong lên em tìm 1 phát ra ngay nấm mồ của nó, mấy trái táo với lê vẫn còn nguyên trên mộ nhưng hơi héo rồi.

Vừa đến mộ thì cả nhà nó thi nhau khóc rưng rức, mấy mụ đàn bà chen nhau ra chỗ mộ bò lăn bò xoài bày tỏ lòng tiếc thương vô hạn với em Nhung. Đm! Mình nghĩ bụng để lát đào mồ nên xong xem có ai còn dám lại gần nữa ko nào, 1 phần trong số đó khóc theo kiểu phong trào nước mắt cá sấu thôi. Lúc nó bị đánh đập sao éo ai vào can ngăn mà chỉ đứng ngoài khích bác rồi khinh miệt nó. Chính mấy ông bà mới là người gián tiếp gây ra cái chết oan nghiệt của cả 2 mẹ con nó. Con My thì mặt chỉ hơi xíu xuống đứng cạnh em, có vẻ nó cũng bắt đầu thấy sợ rồi hay sao ấy, tay nó cứ bấu chặt lấy áo mình từ lúc ra mộ đến giờ.

Bà xem bói bắt đầu bày lễ rồi nhang đèn thắp nên nghi ngút quỳ quỳ lậy lậy khua chân múa mang phải đến 30 phút mới xong, mụ xem bói kêu lễ xong rồi và kêu đào mộ nó lên. Có 2 ông chú nó và cả thằng anh khốn nạn của nó tay đã nhăm nhăm cầm xẻng từ lúc nào rồi ấy. Nhìn mặt thằng ấy mà thấy ghét, để ý thấy nó chưa rơi giọt nước mắt nào thì phải.

Mấy ông bắt đầu đào em kêu đào từ từ thôi vì chôn lông có 1 met rưỡi thôi. Do toàn cát nên chưa đầy 15 phút thì đã gần đến nơi thì phải, mũi xác của con Nhung chết lâu ngày đang thời kì phân hủy mạnh mà lại ko có quan tài nên thoát ra nhanh. Còn tầm 40 cm nữa mới đến nơi mà đã ngửi thấy mùi gây rồi. Em kêu dừng lại và sai mấy bà kia đổ hết mấy chai nước hoa với rượu xung quanh cho khử bớt mùi. Hôm nay mình oai thật toàn đứng chỉ huy thối ko phải động tay động chân gì hết. Mấy bà rốc hết nước hoa xung quanh đó rồi mấy ông kia đâm xẻng đào tiếp, qua 2 lượt xẻng thì cuối cùng đã đến. Lưỡi xẻng bắt đầu chớm chọc chọc vào chiếc áo ở bụng nó.

Sợ mấy ông làm mạnh mà xác lâu ngày chắc rữa ra rồi lên em kêu lấy tay mà bốc gạt cát ra chứ ko được dùng xẻng nữa. Người nhà con nhung chắc cũng biết nên chuẩn bị mấy bộ gang tay trước rồi. 3 ông đeo gang tay vào rồi bôc lớp cát dày trên người ra. Từng nắm dòi con nào con đấy béo mũm lẫn trong cát theo tay mấy ông lên mặt đất. Mà bọn này tài nhỉ ở trong cát sâu như vậy mà chúng nó cũng sống được. Càng ngày cái xác càng lộ ra mùi càng bốc lên dữ dội hơn, sau 1 hồi thì vét sạch được hết. Con My từ lúc đào mộ đến giờ em sợ nó ko quen sẽ bị ám ảnh sau này lên bắt nó chạy ra phải đến 20m ngồi chờ, nhưng mà hình như cái mùi gây và tanh đặc chưng của xác chết nó lan tận ra đấy hay sao ấy. ngoảnh ra nhìn Con My xem thế nào thì thấy nó đang cúi mặt xuống đất nôn òe ọe ra cát. Em quát nó bắt nó chạy ra xa. mấy mụ đàn bà kia biết ngay mà chạy còn xa hơn cả con My cơ. Lúc này chỉ còn em với bà thấy pháp cùng mấy ông đào mộ với bố con Nhung là ở đó.

Mặc dù ai cũng đeo khẩu trang tẩm nước hoa rồi nhưng cái mùi gấy quá át hết cả mùi nước hoa, em thì ngửi quen rồi nên thấy cũng bình thường, mấy người kia thay nhau chạy ra ngoài nôn mửa như say rượu. Em lấy thêm chai nước hoa cúi xuống đổ từ từ nên toàn bộ xác con Nhung. Những chỗ có quần áo che thì còn ít dòi chứ như chân tay với mặt thì dòi chen chúc nhau luôn đến lỗi ko nhín thấy da thịt luôn. Tưởng tượng đó là 1 đàn dòi xếp thành 1 hình người dưới cát chứ ko phải là 1 con người đang nằm đó. Chỗ mặt là chỗ kinh dị nhất. dòi nó bâu kín mặt mũi, nó từ mồm miệng lỗ mũi hốc mắt lỗ tai con chạy ra cọn phi vào lúc nhúc với nhau. Bên cạnh người nó dòi cũng lúc nhúc chui khỏi lớp cát dần dần bò lên, con thì chui lên con thì chui xuống. có 1 vài con đang cố bò lên người nó tìm chỗ lí tưởng để đục cái xác thì phải. Cảnh tượng của đàn ròi thật là hỗn độn ko thể nào tả hết được.

Mấy lão kia thấy vây hoảng và kinh quá đứng đơ luôn để mặc lũ dòi mỗi lúc leo lên càng nhiều. Em thấy thế liền kêu mấy ông lấy tai gạt hết dòi ra rồi đổ rượu vào cho sạch. Lũng lịu làm cao 1 lúc mấy lão mới chịu cúi xuống vét dòi khỏi xác. Từng vốc dòi được đưa lên khỏi mặt đất. chúng nằm quằn quại dãy đành đạch vì xót rượu. Bốc 1 lúc thì cũng đã vợi nhưng chưa hết sạch 1 cơ số đông đúc vẫn ở dưới lưng mặt sau cái xác mà. chúng lúc nhúc bò lên để chiếm cứ điểm rộng rãi vừa được dọn sạch. Nhiều con thấy xót quá nên biết đường rút, 1 số con vẫn ngoan cố bò lên. Lúc này thì mới nhìn rõ được tác hại của chúng nó. mặt mũi chân tay bị nó đục lỗ chui cả vào trong bùng nhùng trong từng thớ thịt đang bị thối rữa, thi thoảng có con chui ra khỏi thịt rồi lai chui vào 1 cách thuần thục.

Em lại sai tiếp mấy lão lật ngược cái xác con nhung lên để dọn cát và vớt dòi. em đỏ thêm 2 chai rượu với 1 chai nước hoa vào để chúng nó chết vợi với lại để át cái mùi. Cảnh tượng lai diễn ra giống như trước, lần này mấy lão đã có kinh nghiệm lên làm nhanh hơn ko cần em phải nhắc từng chi tiết như lần trước. Xong xuôi nhưng mà đó chỉ là bề nổi của tảng băng chìm thôi. ở bên trong quần áo vẫn còn 1 cơ số dòi nữa, đông và chật chội quá nên nhiều con dòi bị đẩy ra khỏi lớp vải.

Em kêu mấy ông cởi quần áo nó ra cho vợi dòi để khênh xác lên cho sạch sẽ, em ném xuống cho cái kéo để làm cho nhanh. Áo dạch 1 đường quần dạch 3 đường xuôi từ rốn xuống và 2 bên đùi. nghe chừng mấy thằng cũng thông minh phết. Lột quần áo ra đến đâu thì 1 biển dồi hiện ra đến đó, 1 thằng nhanh tay đổ rượu vào rồi gạt sang 2 bên. Có hơn 1 tháng mới gặp lại con Nhung mà nhìn kinh quá, khéo khi trôi ở biển vẫn còn sướng hơn so với nằm ở đây. Sau khi lột hết quần áo ra khỏi cơ thể nó thì em kêu lật ngược người nó dạy để vuốt dòi bên dưới ra. Mấy lão làm việc này nhanh hơn mình tưởng tượng. 1 lúc sau thì cũng đã sạch. Em sai khênh lên mặt đất cho tiện làm.

Trên mặt đất đã giải sẵn 1 chiếc bạt ni lon rộng, cái xác chết 2 tháng trần trụi được 3 ông lần lượt bê lên và đặt vào. Mấy ông tiếp tục nhặt những con dòi còn xót lại dính trên người, chết lâu nên người nó lủng nhủng ở dưới toàn dòi thối à, thịt thâm đen sì có chỗ dòi nó dúc cho ăn sâu tận vào trong luôn lòi cả mỡ ra. Thỉnh thoảng mấy ông vuốt mạnh vào những chỗ đó thịt còn theo tay bung ra ngoài.
1 lúc sau thì khá lad sạch sẽ rồi chỉ còn 1 số con nằm sâu bên trong thịt là ko bắt được thôi, em sai đổ rượu và nước hoa lên người lần cuối để cho sạch hẳn. Rồi lấy 1 bộ quần áo mới chuẩn bị sắn từ trước mặc cho nó. bộ này nghe chừng thời trang hơn tuy hơi rộng ko như bộ bác Tiến già mua cho nó lần trước, rồi cuộn thêm vải xô quấn quanh người nó tiếp. Việc này đích thân mẹ nó làm cùng mấy ông kia.

Sau 1 hồi thì cuối cùng cũng đã xong, đặt xác vào quan tài em kêu khênh cái quan tài ra xa xa 1 chút ở đây mùi nó ám mới lại mất vệ sinh quá. Đến lúc bỏ xác và quan tài khênh ra xa thì mấy mụ kia mới dám lại gần. Con My thì em chỉ tay ko cho nó lại. Bà thầy pháp tiếp tục đốt nhang làm lễ tiếp, em ra chỗ con My ngồi cho thoáng chứ từ nãy đến giờ cũng sắp chết ngạt chết tởm vì cái xác rối.

2 đứa ra ngồi sát bờ biển tay nó tiếp tục níu lầy tay em, tựa vai vào nhau nhìn rất là lãng mạn. Người khác nhìn vào chắc tưởng là 1 đôi tình nhân. Khoảng 20 phút sau thì bố mẹ nó vời 2 đứa lại để chuẩn bị khiêng quan tài về. Em với con My lững thững ra. nhưng em xin phép ko về theo mà ở lại đây chờ lát bác Tiến mượn xuồng bay ra đón. Cả gia đình nó cảm ơn rồi 4 người nhà nó tì vào quan tài khiêng ra đường để chở về. Con My dừng lại với em 1 lát ôm 1 cái rồi đi.

Em ra bờ biển ngồi và suy nghĩ ko biết là mẹ con con nhung bây giờ thế nào, cũng định về cùng làm đám ma cho nó nhưng nghĩ đi nghĩ lại nên thôi, về nhà chứng kiến mấy cảnh đó đau đầu lắm. Lên tàu chơi cho vui nên từ tối qua đã gọi điện cho bác Tiến rồi.

Từ đó về sau em và con Mực thi thoảng vẫn ra mũi tàu ngóng đợi 1 điều gì đó con Mực thi thoảng lại tự nhiên vẫy đuối mừng, được chừng hơn 1 năm sau thì em vẫn ra ngắm nhưng ko thấy con mực làm như vậy nữa. Và có 1 sự trùng hợp là ko lâu sau khi chuyển xác cái Nhung về thì vợ chồng thằng thuyền chài bị rớt mất đứa con trai duy nhất 4 tuổi xuống biển.. còn thằng Tùng thì sau khi vào miền nam được khoảng 1 năm thì bị tông xe liệt mất nửa người.

Hồng Nhung ơi hỡi Hồng Nhung
Sao em bỏ chốn dương trần mà đi
Số em oan ức chuyện chi
Xa rời dương thế, chia li cuộc đời.

Hoa theo dòng nước tả tơi
Tóc xanh mà đã xa rời dương gian
Hồn Nhung theo gió muôn ngàn
Mãi không siêu thoát vì oan đọa đày
Người tốt, chết cũng gặp may
Gặp ngay bạn cũ, thân này được chôn
Cho dù còn chút linh hồn
Nhung xin gửi tặng nụ hôn tạ từ…

 

 

[Chuyện có thật] Ký sự chuyển mộ – emkhongphailagay [Chap 3]

Còn tiếp…

  Xác nhận miễn phí và không có mã độc - Thanh Trung.
  Trang blog chia sẻ mọi thông tin miễn phí đến người dùng.
  Nếu vào link bị giới hạn 24 giờ thì các bạn chỉ việc đăng nhập tài khoản Google Drive là có thể tải bình thường. Thấy link tải lỗi (404), báo ngay dưới bình luận để được sửa link nhanh nhất. Cảm ơn!
  Trình duyệt của bạn: Mozilla/5.0 AppleWebKit/537.36 (KHTML, like Gecko; compatible; ClaudeBot/1.0; +claudebot@anthropic.com)
Bình luận
Nội quy: Hãy bình luận có văn hoá, không dùng ngôn ngữ teen. Những bình luận vi phạm sẽ bị xoá và cấm bình luận vĩnh viễn. Cám ơn!

Bạn phải đăng nhập hoặc đăng kí để gửi bình luận.
Bạn cũng có thể tham gia diễn đàn YA4R.NET để được hỗ trợ nhanh hơn!

Không có bình luận nào!






Có thể bạn thích?
[Kinh nghiệm] Các điều phải biết khi đi máy bay Việt Nam

[Kinh nghiệm] Các điều phải biết khi đi máy bay Việt Nam

Thanh Trung 4179 0 03:08 06/06/2017
Truyện review
Ngày đầu tiên đi làm sau 5 năm làm NEET – Vo_tonq_danh_meo

Ngày đầu tiên đi làm sau 5 năm làm NEET – Vo_tonq_danh_meo

Thanh Trung 5158 1 03:41 16/05/2017
Truyện review
[Tâm sự – Cảnh báo] Vợ vay mượn tiền app tín dụng và cái kết đau lòng

[Tâm sự – Cảnh báo] Vợ vay mượn tiền app tín dụng và cái kết đau lòng

Thanh Trung 3911 1 14:02 03/09/2019
Tâm sự - Truyện review
[Review] Khám NVQS tại trạm y tế phường/ xã và trường hợp được miễn

[Review] Khám NVQS tại trạm y tế phường/ xã và trường hợp được miễn

Thanh Trung 6351 0 04:07 08/10/2019
Truyện review
[Chuyện có thật 100% – Ma quái] Đêm kinh hoàng (Trọn bộ)

[Chuyện có thật 100% – Ma quái] Đêm kinh hoàng (Trọn bộ)

Thanh Trung 3794 0 14:56 21/11/2017
Truyện ma quái - Truyện review
[Review – Chia sẻ] Chiêu trò của tài xế giao hàng thức ăn trực tuyến

[Review – Chia sẻ] Chiêu trò của tài xế giao hàng thức ăn trực tuyến

Thanh Trung 3228 0 15:28 25/02/2019
Truyện review
[Review – Chia sẻ] Một số kinh nghiệm khi đi nghĩa vụ quân sự

[Review – Chia sẻ] Một số kinh nghiệm khi đi nghĩa vụ quân sự

Thanh Trung 11385 1 14:20 19/02/2019
Truyện review
[Review] Lần đầu vào nhà xác – lossecontrol

[Review] Lần đầu vào nhà xác – lossecontrol

Thanh Trung 7019 0 04:12 20/05/2017
Truyện review
[Review] Thay pin miễn phí cho Macbook Pro theo Recall Campaign

[Review] Thay pin miễn phí cho Macbook Pro theo Recall Campaign

Thanh Trung 3400 0 23:58 15/10/2019
Truyện review
[Review] Viettel đổi SIM 4G mới miễn phí cho người dùng lâu năm

[Review] Viettel đổi SIM 4G mới miễn phí cho người dùng lâu năm

Thanh Trung 5830 0 16:01 02/08/2019
Truyện review
Tìm kiếm