Đây là câu chuyện khám phá một căn phòng bí ẩn lúc còn học cấp 3 của em, em không có khiếu viết văn cho lắm, nên câu từ lủng củng, cốt truyện khó hiểu hay hành văn chưa mạch lạc thì mong các bác bỏ qua. Chuyện bắt đầu từ năm e học lớp 11, kết thúc khi học lớp 12 (ngoài lề tí là em đang là thí sinh 13).
Trường cấp 3 của em là một trường trực thuộc trường đại học, và nó xây ra với mục đích thu lợi nhuận và là nơi để sinh viên ngành sư phạm qua thực hành nghiệp vụ trước khi tốt nghiệp. Theo những gì em biết về lịch sử thì trường em được xây cỡ năm 2003, 2004 gì đó, còn trường đại học thì có mấy tòa nhà là do Pháp xây, sau này giành lại được rồi thì mấy tòa nhà mới xây do mấy bác VN xây, nói vậy nghĩa là trường e không phải của Pháp xây, e ns chi tiết chỗ này để liên quan đến phần sau của chuyện, vì giả thiết thứ trong căn phòng đó…
Khi em vào học lớp 10 thì còn bỡ ngỡ và chả quan tâm gì mấy cái phòng đó, trường có 3 tầng 3 dãy, mà lớp 10 thì chỉ học tầng 2, tầng 3 khi nào thực hành tin học mới được lên. Năm e lên lớp 11, tối hôm đó, lang thang trên facebook lướt newfeed thì có một bài cfs đã từ rất lâu nổi lên do có người like, nó được viết bởi một anh ra trường đã 4 năm, nội dung là về một căn phòng kì lạ ở tầng 3, anh miêu tả rất kĩ về nó cũng như về sự bất thường xung quanh căn phòng mà chưa ai từng biết hay ra vào căn phòng. Bài đăng đó được rất nhiều like và cmt, từ khóa của anh đến khóa e đang học và bọn lớp 10 tranh luận sôi nổi, đặt ra vô số giả thuyết và đồn đoán về cái phòng đó. Mọi thứ li kì hấp dẫn thôi thúc e phải khám phá ra cái phòng đó chứa gì mà lại làm bao nhiêu người đặt ra thắc mắc, tại khi nhỏ em cũng máu chơi mấy trò ma quỉ lắm, ma lon, cầu cơ,… e chơi tất (nói là chơi chứ thực ra cũng tham gia tí rồi chạy thục mạng vì sợ) nói chung cơ bản là có sẵn gan liều + thích khám phá mấy cái bí ẩn.
Từ lúc e học lớp 10 đến hết kì 1 năm lớp 11 thì trường em có chị lao công cũng trẻ, em cũng gạ gạ kiểu thân thân một tí có gì nhờ vả, kiểu xin pass wifi phòng hội đồng hoặc xin key mở nhà vệ sinh (đm cay khoản nhà vs sạch bị khóa còn nhà vs bẩn thì mở). Chị này kiểu làm cũng được một thời gian rồi, nên thông thạo tất cả các thứ. Tối hôm đó sau khi đọc xong bài viết của anh đó em đã lên kế hoạch tìm hiểu và vào nhất định phải vào cái phòng củ chuối đó xem thực hư ra sao, việc đầu tiên đó là lên hỏi chị lao công, như các bác đã biết thì cũng có nhiều người như em, tò mò tọc mạnh muốn biết nên cũng có hỏi thầy cô, bác bảo vệ nhưng bó tay tất, họ câm như hến, không hề hé lộ bất cứ điều gì, đa phần lảng tránh phớt lờ, nhưng em khác, e đã làm thân với bà chị này nên khá lợi thế hí hí (với cả bà này chưa chồng nữa). Như thường lệ đi học buổi sáng, chào và hỏi thăm vài câu xong đợi hết tiết 5 tranh thủ mụ ta khóa cửa lân la hỏi chuyện về phòng tầng 3. Ban đầu cũng lì lợm lắm, em nài nỉ mãi vẫn không nói xong em mới gạ (không phải gạ đ*t nhé) em gạ là em khóa hộ mụ ta 3 hôm (làm lao công nhưng bà chị này khá lười biếng, thường xuyên mở cửa trễ làm học sinh chờ – vụ éo mở cửa nhà vs cũng là vì lười đấy) thế là cuối cùng cũng đồng ý, mụ ta bảo căn phòng đó khóa từ rất lâu, trước cả khi mụ ta về làm, nghĩa là người lao công trước đây làm việc tại đây thì cũng chưa bao giờ mở cửa cái phòng đó, điều vô cùng hấp dẫn là chỉ có thầy hiệu trưởng nhiệm kì đầu tiên mới biết cái phòng đó có gì, mà ông này thì xanh mộ lâu rồi, ngoài ra cái phòng đó bố trí rất thông minh nó nằm giữa hai căn phòng (80 chỗ để sinh viên thực hành) quay đuôi vào nhau, nếu nhìn không kĩ thì có thể nhầm nó là cửa phụ của 2 cái phòng kia, căn phòng này luôn luôn khóa kĩ, bên trong thả rèm kín mín chỉ rộng cỡ cái nhà vệ sinh bé bé thôi, qua các thời kì thì 2 cái phòng 2 bên nó luôn gặp những điều quái dị, kì lạ đến khó tin. Căn phòng bên phải có tên là phòng ngoại ngữ, tên thì vậy nhưng sinh viên môn nào vào thực hành giảng dạy cũng vào được, có đợt cô giáo ngoại ngữ của trường e sau khi hướng dẫn sv thực hành xong thì gặp điều lạ, tất cả mọi người ra khỏi phòng về còn mỗi cô e đang thu dọn máy tính và giấy tờ thì chợt nghe cái loa nối với dàn âm li phát ra tiếng động rất lạ, nghe như tiếng kêu của những thứ rơi vỡ và tiếng của phụ nữ ru con ngủ, nó rè rè khó nghe và còn hòa vào nhau tạo thành thứ âm thanh hỗn tạp khó chịu, trời lúc này đã khá muộn (xế chiều) cả trường còn mỗi lớp của cô này thôi, sau thứ âm thanh đó cô e ù té chạy, lao xuống tầng 1 kêu mấy bạn sv lại lên thu dọn với cô cho đỡ sợ, sau đó thì âm thanh đó không có nữa, điều khá dị là cả âm li và loa đều k cắm điện, cầu dao tổng đã ngắt trước đó rồi nhưng nó vẫn tự động phát ra tiếng…
Còn căn phòng bên trái chỉ là một phòng dạy bình thường, số phòng là 3.3, nhưng nó có khá nhiều thứ lạ đời, căn phòng này luôn bốc ra một mùi hôi thối nồng nặc, giống mùi con vật gì đó đã chết lâu ngày và mùi hôi đó cứ duy trì bao năm nay không hề biến mất mặc dù học sinh lao động có quét dọn kĩ càng, khi học lớp 10 e cũng đã 1 lần được lên học ở phóng đó học, và đùng như lời mụ lao công mô tả, rất hôi hám, sau khi mở cửa sổ và cửa chính thì mùi đỡ dần và chắc là do quen vs không khí trong phòng nên cũng không thấy hôi. Tất cả những gì chị ta kể chỉ có vậy, vẫn còn nữa nhưng hẳn 3 ngày khóa cửa hộ vẫn không làm mụ khai hết (lúc này em đang bắt đầu học kì 1 của lớp 11). Một chi tiết đáng buồn là chìa khóa của phòng đó không được cấp cho lao công, ngậm ngùi chừng đó thông tin về nhà và với bao câu hỏi quanh quẩn trong đầu. Suy nghĩ nếu 1 mình đi khơi màn vụ này thì e cũng sợ, nói là gan chứ 1 mình thì bố thằng nào dám, nhỡ die cmn thì sao, v là e tiết lộ chuyện cho một đứa bạn khá thân cùng nhau thực hiện phi vụ.
Sau lời mời chào và dụ kèo đã đời của em thì cuối cùng nó cũng chấp nhận tham gia, lúc đó thì mau lên rồi làm thôi chứ chả quan tâm kiểu hậu quả như thế nào đâu. Và kế hoạch đầu tiền là tìm chìa khóa để mở cái phòng đó, mặc dù biết lao công không được giữ chìa nhưng bảo vệ cũng có một chùm để mở tất cả các phòng, mặc khác bác bảo vệ này làm việc ở đây từ khi cái trường bắt đầu đi vào hoạt động vì vậy lão ta hẳn phải giữ chìa khóa cái phòng đó. Trong suốt nửa học kì 1, 2 đứa bọn em ngày ngày đi học chỉ có nhiệm vụ duy nhất là đánh thân với ông bảo vệ, những việc khác có hay không không quan trọng. Sau nhiều lần lân la bọn em cũng được vào nhà bảo vệ ngồi chơi xơi nước và không quên đảo mắt xung quanh tìm vị trí cất giữ chìa khóa, cái nhà bảo vệ cũng không lớn lắm, khổ nỗi lão dấu chìa khóa như mèo dấu c*t vậy, sau vài hôm mới biết là giữ chìa khóa bên người vậy thì chỉ có cách bó tay thôi vì khi nào cũng giữ khư khư chìa khóa làm sao lấy được. Cuối cùng một hôm thời cơ cũng đến, lão đi ăn trưa còn bọn em ở lại lớp sau cùng để dọn (hôm đấy phiên e trực cuối giờ), thế là dòm mãi thấy đi khuất rồi e và nó lấy bút và giấy vào vẽ lại chìa khóa, việc này cũng chẳng dễ dàng gì, có ba tầng, ba dãy chìa khóa ôi đm cả mớ luôn nhưng may cái ông này phân ra 3 tầng 3 chùm với cả toàn chìa việt tiệp không phải mấy cái chìa hình thù lung tung, bọn em chỉ việc vẽ lại là xong, chuồn về và cắt chìa. Những ngày học kì 1 e đã được lên tầng 3 học và vào được phòng đó học, để ý thật kĩ thì trên trần có một cái ô hình vuông vừa người leo lên tuy nhiên không có cầu thang, thứ 2 nữa là trần nhà nếu mà cần để sửa chữa thì có chỗ để chui lên ở cầu thang bộ chứ chả ai bố trí chỗ lên trần trong phòng học như vậy cả. Thế nên e quyết định xem nốt cả cái phòng bí ẩn lẫn cái chỗ trên trần đó là cái gì. Tối hôm đó khoảng 11h bọn em hành động, đi khuya một chút cho an toàn.
Tuy là trường trực thuộc đại học nhưng nó lại nằm ở khu rõ biệt lập, đường dẫn vào tối om xung quanh lại không có tòa nhà nào, mấy cái kí túc xa nó nằm xa lắc trường chiếu một vài ánh sáng mập mờ trong tối, trường e cũng qui mô không lớn lắm nên chỉ 2 bảo vệ làm việc, ban ngày thì cả ông già lẫn một chú trẻ trẻ nữa cũng làm, còn tối trực đêm thì chỉ có chú kia thôi. Giờ đó thì chú này chưa ngủ vẫn còn ngồi lướt fb chém gió (chưa vợ nên chat chit gì mấy thím hiểu rồi), bọn em leo rào vào và tất nhiên lên tầng 3 một cách dễ dàng vì e khóa cửa chiều nay mà, e chả khóa cửa cầu thang (may mắn bảo vệ cũng chưa kiểm tra lại) 2 thằng phi thật nhanh lên tầng ba, trời tối đen (tiết kiệm điện với cả nhà bảo vệ ở trung tâm, dễ dàng quan sát các tòa nhà nên chả bật điện trong phòng như một số trường). Với ánh sáng mờ câm từ điện thoại (bọn em k dùng đèn pin vì sợ bị phát hiện) e đút liên hồi mấy cái chìa khóa vào cái khóa phòng bí ẩn nhưng k chìa nào mở được, vậy là thất bại ở phòng quan trọng, nhưng chả nhẽ đi mà không thu lượm được gì, em và thằng bạn qua phòng 3.3, phòng này thì mở được, ngay lập tức bọn em kê cao bàn ghế với tới cái chỗ trèo lên kia, nó bị khóa nhưng k vấn đề gì, chỉ là ổ khóa nhỏ nên dùng kìm bẻ được, khi chui lên thì xung quanh không có gì ngoài cái bàn thờ bằng nhỏ được đặt ở sát góc tường, chỉ có một cái lư hương và mấy bùa gì đó dán khắp nơi, trên bàn thờ có một mảnh giấy đầy bụi bám được gấp lại, chính xác nó là giấy vở gấp lại kiểu giấy xin phép, có ghi 05/02/2005 mở ra thì đó là một bài kiểm tra có họ và tên là TKT, bài kiểm tra không có điểm và cũng không có nội dung gì khác chỉ vỏn vẹn ô điểm, tên trường, họ và tên học sinh, em gấp vội tờ giấy đặt vào chỗ cũ và đúng lúc đó thằng bạn dưới kêu lên khe khẽ, bảo vệ đang kiểm tra, sắp tới cửa cầu thang bị mở khóa rồi, em và nó vội quá chỉ kịp lao ra rồi khóa phòng 3.3 lại, thì bảo vệ đã lên tới tầng 2 do phát hiện bất thường, bọn e bí đường cùng phải chạy vào nhà vệ sinh nữ =.= trốn, bảo vệ lên kiểm tra từng ngóc ngách phát hiện tra phòng vệ sinh chưa khóa, thế là bọn em bị nhốt !
Thức trắng một đêm trong nhà vệ sinh nữ vì bẩn, hôi thối, lại không có chỗ nằm, 2 thằng trách móc nhau:
-Tao đã bảo rồi, đm có éo gì cái phòng đó mà coi, chẳng qua nó không sử dụng nên để đó thôi.
-Ai bảo m đồng ý, giờ bị nhốt thì than v được tích sự gì, mai bà lao công mở cửa rồi nhân lúc bã đi thì chuồn lẹ chứ lo gì
-Mai có bài ktra, giờ bị nhốt mai ngta mở cửa thấy mình thì mặt mũi đâu mà đi học nữa, chưa kể nếu ông bảo vệ thấy bất thường báo cáo lên nhà trường thì nghỉ học chắc
…
Bọn em chửi nhau chán rồi rút điện thoại ra nghịch đến cỡ 1h đêm thì có điều bất thường xảy ra, hẳn chắc các bác nghĩ là có tiếng bàn ghế xô đẩy, không hề, đó là tiếng nước của nhà vệ sinh nam cạnh bên xả, tiếng nước ở cái bệ tiểu của nam chảy rõ mồn một, bọn em sợ quá phải bật flash lên cho đỡ sợ, thằng bạn em tái xanh mặt, nhăn nhó ú ớ trong cổ, tiếp sau đó là tiếng lăn của một vật gì đó dạng hình ống (sau khi thoát ra e mới biêt đó là bình cứu hỏa). Trong lúc đó ở ngay nhà vệ sinh tầng dưới liên tục có tiếng gõ vào tường, bọn em nép sát vào góc im thin thít k dám cả thở mạnh, tay vẫn cần đt bật flash run như cầy sấy…
(vì có một số bác nói em viết cho xong nên e sẽ tiếp tục cho đến khi nó hoàn thành, đã làm rồi thôi làm cho trót luôn, end rồi số phận cái thớt ra sao thì ra, mấy đoạn sau e sẽ rút bớt mấy cái tiểu tiết k cần thiết, chủ yếu tập trung câu chuyện chính)
…được một lúc sau tiếng động không cũng ngừng, được một phen thót tim, ngồi chờ trời sáng trong đêm, tim đập thình thịch vì không biết chuyện gì sẽ tới, chưa bao giờ em mong trời sáng nhanh đến vậy. Một lát sau tiếp tục có ánh đèn le lói quét qua lại ngoài cửa phòng vs nhưng may quá, là ông bảo vệ (đoạn trong nhà vệ sinh bọn e có ns nhiều cái nhưng thôi lược bớt nha các bác). Đến sáng thì cũng được giải thoát, tranh thủ bà lao công mở cửa bọn em chuồn lẹ về thay đồ tắm rồi đi học (ngày hôm đó chả học hành mẹ gì cả, ngủ là chính, đoạn về nhà trình bày với phụ huynh cũng lược luôn nhé). Kì lạ là sáng hôm sau, khi lên phòng 3.3 dòm vào xem e thấy phòng đó được sắp xếp lại gọn gàng một cách lạ thường, chiếc bàn lúc tối bọn e kê để trèo biến mất, cái chỗ chui lên bình thường lại như k có bất cứ dấu vết gì, mà lạ chỗ chẳng mấy cái đó không phải nhà trường xếp lại vì chẳng có biến gì căng ngày hôm đó nổi lên, nếu có thì tin tức lan đi ầm ầm liền, vì vậy chứng tỏ có gì đó không ổn… Vậy là sau một đêm kinh hoàng thì e biết được 2 điều là cả bảo vệ lẫn lao công k có chìa để mở phòng này, thứ 2 là vị trí trên của phòng 3.3 có điều uẩn khúc, tại sao lại có bàn thờ ở trường học? tại sao nhà trường lại xây một ngăn nóc riêng cho phòng 3.3 và phòng bí ẩn bên cạnh có gì trong đó ?
Sau tất cả mọi thứ đã tạm thời thu lượm được thì chứng tỏ những người đứng đầu đã che giấu một cái gì đó, và chìa khóa chỉ có rất ít người giữ nếu không nói là 1 người. và e quyết định sẽ cắt cái ổ khóa đó sau đó thay bằng một cái ổ khác để xem nếu k mở được kẻ ẩn mình kia có lộ diện không? Đêm đó vẫn thằng bạn em và em lén xâm nhập vào trường, lần này đi sớm hơn (10h) để còn xong rồi chuồn lẹ cho đỡ sợ, như lần trước chắc chết. Bọn em hành động khéo để không lộ (lược cách h@ck ntn vì sợ dài dòng) và cuối cùng cũng vào được, mở cửa thì tiếng bản lề cũ kêu lên ken két vì gỉ lâu ngày, một mùi bụi phòng cũ kĩ phả vào mặt hai đứa, dưới ánh sáng lờ mờ của đèn pin căn phòng chả có gì ngoài cái bình cao cỡ 1m, dạng na ná như cái lục bình gỗ mà mấy dân chơi hay tiện để phòng khách, cái bình này làm bằng sứ (chắc vậy vì e thấy nó giống sứ) có màu hơi vàng với nhiều họa tiết cành hoa lá màu xanh da trời phủ khắp bình, nó được đặt ngay chính giữa phòng, bốn bức tường xung quanh dán toàn văn tự cổ, hình chữ nhật, mấy cái chữ gì e cũng chả biết, thấy cũ kĩ chắc là văn tự, dán đầy tường, ở cửa ra vào thì có một hình bát quái thì phải, nom như bùa vì có thêm miếng giấy gián lên và có viết cái chữ gì nữa ấy. Cái bình đấy được kê cao lên bởi cái giá bằng gỗ, trên mặt khắc 15/05/2005, hôm nọ trên tờ giấy ghi 5/2/2005 còn bây giờ lại là một ngày tháng khác, cùng năm, liệu có gì liên quan đến nhau. Cái đó về nhà rồi nghiên cứu tiếp, quat sát kĩ lưỡng hết một lúc e liền lấy dao khoét một lỗ nhỏ cỡ đầu ngón tay trên rèm để từ ngoài cửa kính có thể nhìn vào, sau đó e đi ra và khóa cửa bằng ổ khóa mới, chắc các bác hụt hẫng vì thứ trong phòng chả có cái mẹ gì đặc sắc nhưng cứ từ từ, đằng sau nó hẳn là một bí ẩn lớn.
Sau đó khoảng 3,4 ngày lên xem lại thì e phát hiện ra ổ khóa đã bị đổi và lần này cửa vào được bảo vệ chắc hơn, xuất hiện thêm 2 cái khuy để móc ổ khóa nữa, cả 2 ổ khóa đều là khóa mã số dày trục đen thui (e tưởng tượng chắc kim loại ổ khóa làm bằng titanium), thêm nữa nó còn được hàn lại cánh với nhau (bảo mật rõ chắc) và tất nhiên, cái lỗ trên rèm kia đã biến mất k dấu vết. Thứ 2 chào cờ ngay tuần sau đó, ông thầy phụ trách đoàn có úp úp mở mở về cái chỗ phòng đó nên hạn chế đứng gần, k nên có những hành động phá hoại cơ sở vật chất bla bla… Đến đây thì đúng rồi, họ đã ktra và phát hiện bị đột nhập (e thấy mình làm ăn trộm có khi giàu cmn rồi) nên đã tăng cường biện pháp bảo vệ. Liên tiếp những ngày sau trong tuần luôn có một người đàn ông lạ ngồi ở ghế đá sân trường nhìn chằm chằm vào căn phòng, cả sáng lẫn chiều, buổi tối cũng vậy, vì có đêm e tiếp tục lên theo dõi thám thính tình hình thì thấy đã có nhiều bảo vệ hơn, đi ktra dày hơn và liên tục hơn. Vì vậy cái bình kia phải chăng là bảo vật, là một thứ mà tội phạm đang săn lùng, chả có đâu, vì nếu nó là thứ mà ngta đang săn tìm thì nó phải ở đồn công an hoặc là cái nơi mẹ nào đó mà k ai biết chứ chẳng ai giấu ở trường…
Nhưng mặc kệ, dù sao e cũng đã thấy thứ bên trong đó là gì, chỉ có điều chưa hiểu tại sao lại có một căn phòng được thiết kế lên và chỉ để trưng diện một cái bình như vậy.
Với một mớ thông tin lộn xộn và chưa đâu đâu vào đâu, thêm vào đó tất cả thông tin đều kín mít, và những người biết chuyện khó lòng mà nhận được thông tin gì từ họ. E phải tự mình tìm ra sự thật, biết đâu đây là một trong những mắt xích của một đường dây tổ chức buôn bán cấm lớn cái gì đó. Về nhà cùng cả thằng bạn trăn trở suy nghĩ mãi về vấn đề này, thế là chợt một hôm thầy giáo chủ nhiệm lớp em vào thông báo cho lớp kế hoạch làm báo tường, đề tài 11 năm thành lập trường (lúc này e đang học lớp 11 năm 2016) chợt nghe 11 năm thành lập trường làm e ngờ ngợ, lúc bấy giờ là 2016, 11 năm thành lập trường tức là trường được hoàn thành và đi vào hoạt động năm 2005, trùng với mốc thời gian được ghi trên tờ giấy và khắc trên giá để bình, và nếu đó là năm thành lập trường thì TKT là ai? Là học sinh khóa đầu tiên của trường chăng?
Để tìm hiểu chính xác cơ sự em xung phong vào đội làm báo tường để lấy thông tin. Thứ 2 mỗi tuần sau giờ chào cờ sẽ có một buổi họp đoàn viên để tổng kết tình hình tuần qua và đề ra phương án cho tuần mới, đồng thời đang trong giai đoạn thi đua điểm 10 bla bla bla nói chung là giai đoạn làm báo tường thì cần họp để biết thêm truyền thống dạy học của trường còn có cái mà làm báo tường, trường được xậy xong vào ngày 15/05/2005, nhưng chờ giấy tờ gì gì đó để đủ quyền được tuyển, dạy học sinh thì chính thức đi vào dạy và học vào tháng 08/2006. MẤU CHỐT LÀ Ở ĐÂY ! 15/05/2005 xây dựng xong trùng với mốc thời gian được ghi trên giá để bình, vậy căn phòng đó phải có từ lúc xây trường, và nó thiết kế ra chắc chắn phục vụ cho cái bình nhưng biết đâu trùng ngày gì đó của cái bình rồi ngta viết lên cũng nên, dù sao khả năng có từ lúc xây dựng xong vẫn cao hơn, và điều đặc biệt hơn tháng 08/2006 mới bắt đầu dạy học chính thức thì 05/02/2005 là cái quái gì? Như vậy cô bé có tên TKT không phải là học sinh khóa đầu tiên rồi.
Những gì e biết được hôm đó vẫn chỉ khoảng 20% vấn đề, ẩn đằng sau nó điều gì thì phải tiếp tục tìm hiểu. Tất cả thông tin học sinh đều được nhà trường lưu giữ trong hồ sơ sổ sách, e nghĩ thế, đại loại bằng và học bạ thì được gửi trả lại cho hs làm hồ sơ sau khi đại học rồi nhưng những thông tin cơ bản như tên lớp, khóa bao nhiêu có lẽ được lưu bằng giấy tờ hoặc máy tính, khả năng máy tính có lẽ thấp hơn vì trường em mới chỉ có trang web gần đây và trình độ lưu thông tin học sinh của thầy cô cũng kém bm ra (web trường sida lắm, vào xem cái thời khóa biếu mà sập hoài). Thế nên chỉ có thể lưu trên giấy tờ để ở đâu đó. Lại tiếp tiếp tục chẻ nhỏ vấn đề: vậy mớ giấy tờ đó được cất ở đâu, trường cấp 3 hay cái phòng nào đó của đại học, nếu mà cất ở cái phòng nào đó của đại học thì chao ôi mò kim đáy biển, vì rộng lớn vậy có biết bao nhiêu văn phòng, bao nhiêu cái chỗ để cất. Tuy nhiên e lại suy nghĩ đơn giản là chắc của trường thì trường lưu chứ đại học nó lo sinh viên còn không hết, lại chẻ nhỏ vấn đề tiếp, vậy giả sử cất ở trường thì nếu muốn xem được phải làm cách nào? Đột nhập như lần trước thất bại là cái chắc, bị tóm phát thì lên đồn rồi nổi tiếng cả trường luôn. Vậy là bí đường cùng, nhưng cơ hội vẫn chưa vụt tắt, hôm đó lão bí thư đoàn được đại ca hiệu trưởng phân cho công việc tiêu hủy một số giấy tờ tồn đọng của trường k cần thiết, mà ông này lười y bà lao công, thế là thay vì hì hục tiêu huy với bảo vệ thì ông này nhờ lớp e (chả phải chém gió gì đâu nhưng đcm lớp em học tiết năm đen như chó cả trường về hết) bỏ tiết của lão khiêng mấy cái thùng từ tầng 3 xuống đốt ở bãi rác chung, khà khà cơ hội đây rồi! Biết đâu e lại tìm được thông tin TKT từ đây, đời éo như mơ, khiêng hì hụng gần chục cái rương nặng cả tạ chứa đầy giấy ra bãi tập kết đốt, trong đó chỉ toàn bài ktra, bài thi vào trường từ năm 2008 đổ lại chả có cái méo gì liên quan từ năm 2006 cả, trong quá trình khiêng e có trốn, lẻn đi lục lọi vài thứ mà không thấy giấy tờ thông tin ở đâu cả, vậy là đi vào ngõ cụt của điều tra…
Vào một dịp cuối năm lớp 11, em có nghe thông báo của lớp 12 là tập trung tại giảng đường 200 chỗ để nghe tư vấn tuyển sinh từ các anh chị của trường khóa trước đã có kinh nghiệp ntn trong ôn thi đại học, đang chán vụ cái bình mà lại thấy mình cũng cần nghe vậy là e xin thầy phó hiệu trưởng vào ngồi nghe lấy exp luôn, ai ngờ lại một cơ hội mở ra từ đây, những người tư vấn tuyển sinh là các học sinh khóa trước và cực kì may mắn khi có một anh đã ra trường rồi đi về tư vấn cách thi, cách học đại học hiệu quả, anh này tốt nghiệp trường e khóa 2007-2010 gần với năm 2006, e đã tranh thủ xin fb và hỏi anh về tất tần tật những gì mà em cần trong những năm nó, tất nhiên là ông này học trâu bò lắm nên kiểu ngu ngơ éo quan tâm đến hồi đó có thứ động trời mà giờ e đang khám phá đâu.
Theo những gì thu thập được, vào năm 2006 cho đến hết thời điểm anh học xong 12 không có ai tên là TKT trong cả 3 khối, vì ngày xưa mới đi vào hoạt động nên lớp 10 và 11 rất ít, không đông và chia thành nhiều lớp như bây giờ nên anh này nắm cũng tương đối rõ (khoảng 80 phần trăm – nói chung cũng tạm tin), và một điều đặc biệt phòng 3.3 ngày trước không hề có cửa lên nóc như em đã miêu tả. Em vẫn chưa chịu thua và cố gằng tiếp tục tìm kiếm, e đã căng óc ra suy nghĩ cách để tìm ra con người này là ai, hẳn chắc chắn phải liên quan đến trường thì mới chuyện kẻ ô điểm và gấp lại đưa lên nóc. Mọi thứ luôn đến một cách tình cờ nên các bác cứ gió cũng phải (icon). Hôm đó em e đi học thêm, thầy dạy thêm của em có tật hay nói lan man dẫn đến tận đâu đâu để gây cười cho học sinh (học 1 tiếng 30 phút thì nói chuyện trên trời dưới đất hết 1 tiếng mẹ rồi) , và thầy có nói đến việc yêu nhau rồi sinh đẻ rồi gia tăng dân số bla bla bla… đại khái có một chi tiết là số dân năm bao nhiêu của tỉnh mình lớn nhỏ gì đó, xong thằng bạn em (thằng này là thằng khác, k phải thằng chung phi vụ với em) quay sang nói với em ông này xàm, nó có thằng bạn học bên lớp X là con của một ông làm phổ cập khu vực phường này, dân số năm đó không hề có biến động (thực ra thằng này là học sinh giỏi địa (icon) chứ k thì cũng chả ai quan tâm cái số liệu kia đúng hay k đâu).
Cái e quan tâm ở đây là bố thằng kia, ông này làm phổ cập (phụ trách dân số của phường hay quận hay gì gì đó – em hiểu sơ sơ vậy), mà phổ cập tức là nắm rõ các hộ gia đình gồm những ai, tên gì, đang làm gì,… à há! Đây rồi, chỉ cần giao du với thằng kìa là có thể rà soát thông tin lại xem từ những năm trước đó có ai là tên là TKT không? (đoạn làm quen lược nhé, làm quen thằng này mệt tốn thời gian tập chơi guitar vl ra – nãy giờ cũng tổ lái nhiều r thôi tập trung việc chuyện chính) Thế là sau một thời gian dài quen nó cũng khá thân thiết rồi em liền nhờ nó tra cái tên TKT là ai, việc này khá ok vì bố làm dữ liệu trên máy tính và dữ liệu dân số có từ tận những năm 2000 luôn thì phải, chỉ việc gõ tìm kiếm rồi nhập tên một cái là ra ngay thôi! Và như tên của phần 5 đây, fail các bác ạ (icon), không hề ! thậm chí 1 cái tên như thế cũng không có ! Buồn bã chán nản, mà em chỉ mới đi tìm hiểu một nửa vấn đề thôi, còn cả cái bình kia nữa, nguồn gốc ở đâu còn chưa tìm ra…
Hai chủ nhật của 2 tuần liên tiếp e dùng mọi phương pháp có thể và thống kê toàn bộ các nơi sản xuất và có liên quan đến đồ sứ, đồ gốm. Sau một vài câu trả lời và những lần tìm kiếm trên khắp nơi, em cũng tìm được một vài chỗ làm ra các sản phẩm bằng sứ như bình sứ rồi bát, ấm sứ. Hầu hết chỉ mới mọc lên từ năm 2010 trở lại đây. Tốn gần cả tháng đi đi lại lại để tìm thông tin cái bình thì cuối cùng cũng lòi ra một nơi có lịch sử lâu đời. Em đến cùng thằng bạn đồng hành, giả vờ cầm bút giấy ghi ghi chép chép lấy lí do là đang nghiên cứu các di sản địa phương để về làm đề tài chấm lấy điểm thì được biết người làm lâu đời nhất ở đây đã mất được 2 năm rồi (icon) còn những người học ở nghề ở đây từ những năm 2002 đã đi tứ xứ lập nghiệp, còn lại chỉ là những người mới đến sau này! Thất bại lần 2. Mọi thứ dường như đi vào ngõ cụt, kết thúc cho chuyến khám phá vẫn còn đầy rẫy những câu hỏi và sự bí ẩn!
Cũng không hẳn là mọi thứ chấm hết khi mà chủ tiệm làm đồ sứ ở đây có vẻ mặt đầy bất ngờ khi nghe e miêu tả về cái bình, trông ông ta nóng lòng muốn biết cái bình ở đâu, muốn được tận mắt thấy nó, e cảm nhận có gì đó không ổn, uẩn khúc ở đây, bỗng… chuông điện thoại người này reo lên và ông ta nói có việc bận, k có thời gian bàn luận với em nữa. Cuộc nói chuyện cho e một chút thông tin cũng k đến nỗi tồi về cái bình, theo những gì em miêu tả thì ông ta nói đây là một thứ đồ cổ quí giá, loại nước men để làm ra chất sứ màu vàng và có các tính chất như cái bình đó hiện nay không còn người nào có khả năng pha được nữa (mấy cụ làm được thì xanh cmn mộ rồi). Loại hoa văn theo như e miêu tả thuộc dạng hoa văn quí phái, được vẽ dành cho những người giàu sang, đặt trong nhà thì tiền tài phú lộc, cuộc sống an nhiên, vận may luôn đến, thiên thời địa lợi nhân hòa, cái bình k đơn giản chỉ là phần vật chất, nó được làm ra sau đó được vẩy một thứ nước tinh hoa từ các bậc sư cao nhân nên mang một phần hồn nhất định, phục vụ cho chủ nhân và con cháu đời sau, có được cái bình thì quả là độc nhất vô nhị, một vật phẩm vô giá, nó còn tạo ra một thứ năng lực kì lạ liên kết với đồng đen tạo ra vô số hiện tượng kì lạ… Nghe qua thì cái bình đúng là một sản phẩm tuyệt tác, ông nào sở hữu thì đúng là thánh cmnl, và điều e muốn nói ở đây là cuộc điện thoại kia có gì đó k ổn, sau khi nghe xong ông này k còn nóng lòng và vẻ mặt thay đổi rõ rệt, kiểu dè chừng 2 đứa bọn em hơn, sau này theo những gì phỏng đoán thì cuộc điện thoại đó bắt nguồn từ người đàn ông lạ mặt mấy hôm xuất hiện trên trường, và cũng là lúc em sắp bị hại…
Rốt cuộc TKT và cái bình liệu có liên quan đến nhau? Tầm cỡ cái bình ghê như vậy hẳn phải được cất giữ ở nơi kín đáo an toàn, k thể nào cất ở trường học được. Hay nó là đồ cổ của hiệu trưởng? Vô lí, trường qua mấy đời hiệu trưởng rồi, những người đến sau không có lí gì phải bảo vệ đồ không phải của mình. Nhưng tạm gác mọi chuyện vì lễ hội vui chơi đêm 26/3 sắp đến, nhà trường có thông báo kế hoạch đến cho các lớp để phổ biến công tác chuẩn bị. Như mọi năm, sẽ có 1 đội được thành lập để hỗ trợ thầy cô trong việc quản lí và tổ chức gọi là đội xung kích. Đi họp đoàn sáng thứ 2 về thằng bí thư của lớp đứng ra tuyển người để tham gia vào đội xung kích, tất nhiên chuyện tỏ như ban ngày là chả đứa nào đi, tội gì tối đó ngta vui chơi còn mình thì phải làm việc quản lí, thứ 2 nữa nếu có đc chơi thì ngày trước ngày tổ chức phải đi họp để bàn cách thức hoạt động phải về khá muộn (năm nào cũng thế vì dạy xong thầy cô mới rảnh mà họp). Nói đến đây thì các bác dư hiểu e dính chưởng vào đội xung kích vì e là lớp phó lao động mà. Chiều hôm đó lúc 4h bắt đầu họp để triển khai kế hoạch, phòng để họp chính là phòng 3.3 vì tất cả các phòng đều đang dùng để học (phải 5h mới hết tiết nên phải lấy phòng đó) vẫn mùi quen thuộc, vẫn cái chỗ lên nóc thân yêu.
Thầy phó đoàn bàn bạc với bọn em khá lâu, đến tận 6h tối, lúc này thầy ra ngoài mua chút gì đó về cho cả nhóm ăn (9 người) lúc này chuyện kì lạ bắt đầu xảy ra, ở phòng ngoại ngữ phát ra tiếng lẹt xẹt từ cái loa, kêu to và liên tục, lúc này cả đám bắt đầu yên lặng vì có tiếng lạ phát ra. Bất giác ở đâu có tiếng người rên hừ hừ gần như sát vách phòng, cả bọn xanh mặt vì sợ, phía bên kia phòng tin học chợt có ánh điện nhấp nháy, trời không có gió nhưng cửa sổ đập rầm rầm, lúc này k ai dám lên tiếng, ngồi sát lại với nhau, rút điện thoại ra gọi thầy về gấp. Một đứa bạo dạn bước ra cửa thì ở đâu một con chim đâm sầm vào cửa sổ chết gãy cổ, sợ quá thanh niên té luôn vào trong, chưa hết điện phòng 3.3 tự nhiên tắt rồi lại mở và đâu đó tiếng mèo kêu lên điếng cả tai, thề với các bác hôm bữa e lẻn vào còn chưa sợ bằng lúc này, được một lúc thì mọi thứ bình thường và yên ắng trở lại đúng lúc này thầy phó đoàn cũng vừa về, tụi con gái khóc thút thít và cả đám báo cáo tất cả mọi việc cho lão thầy, ông này mặt cũng biến sắc, dẫn cả đám xuống và cho về. Có bác sẽ thắc mắc là có bảo vệ gần đó sao k gọi ổng, chiều hôm đó bảo vệ đi đánh bóng chuyền rồi, vì biết có thầy phó đoàn họp nên cũng k cần trực đến cuối giờ, cả trường thì tắt tối om, lối dẫn vào lại k bật đèn, mọi thứ nhá nhem thật đáng sợ. Leo lên xe chờ nhau dọt lẹ, một đám được phen thót tim và đặt lên đầy dấu chấm hỏi cho tất cả sự việc vừa rồi, ngay sau đó về nhà chúng nó liền viết cfs cảnh báo về phòng 3.3, lúc đó căn phòng chứa cái bình kia cũng được tiếng thơm lây về những lời đồn vì trước đó mọi người cũng đã coi nó là sự bất thường rồi. Thông tin cứ thế lan một cách chóng mặt, mọi người dè chừng hẳn với 2 căn phòng đó. Chỉ riêng em hiểu được chuyện gì đang xảy ra, về nhà đến khuya vẫn k ngủ được vì sợ.
Sáng hôm là 26/3 sau lên trường bắt đầu tổ chức trò chơi (mấy cái mà bịt mắt đập niêu, kéo co, bắt vịt, nhảy bao bố,… ấy các bác) thì e thấy người đàn ông lạ hôm nọ vẫn ngồi ở vị trí hôm ông ta mới xuất hiện, tuy cửa cầu thang lên các tầng đã khóa nhưng ông này vẫn k rời mắt khỏi cái phòng, lâu lâu nhìn xung quanh đang tổ chức trò chơi. Em cũng k rời mắt khỏi lão, một lát sau (khi đã khá trưa và mọi người đang nghỉ trưa) thì hắn rời khỏi ghế và lên xe ô tô đi khỏi trường, tất nhiên e cũng lên xe máy bám theo, đi một đoạn khá xa, hắn rẽ vào một quán café bên đường, e theo sát nút. Đến lúc hắn ngồi xuống bàn của một người đàn ông đang chờ sẵn thì e tá hỏa, người đó k ai khác là thầy hiệu trưởng! Em cố gắng đội sấp sấp mũ và ngồi gần nhất có thể để nghe ngóng thông tin. Nội dung sơ sơ như sau:
– Đang giờ nghỉ trưa, mọi thứ ok nên con qua đây (người đàn ông lạ mặt)
– Ừ, mấy hôm nay mọi thứ vẫn đảm bảo bí mật phải k ? (thầy hiệu trưởng)
– Dạ rất tốt, với tình hình hiện tại, con nghĩ k đứa nào dám bén mảng nữa đâu chú, hôm nọ chúng nó được một phen mà, nhờ chú sắp thời cơ mà con mới có cơ hội cho bọn nó khiếp vía, công nhận tin tức lan nhanh thật
– (cười) nhưng đừng làm quá, lần vừa r có đột nhập chưa biết là ai nhưng mọi thứ vẫn nguyên vẹn là quá tốt r, với biện pháp bảo vệ hiện tại thêm cả mày giám sát liên tục và vụ tin đồn rộ lên vừa rồi thì chú nghĩ mọi thứ tạm ổn
… đoạn sau tán gẫu và những thứ k liên quan (lược bớt).
Vậy là mọi chuyện đã rõ, hóa ra hôm nọ nhóm bọn em ở phòng 3.3 là bị gài, hù dọa. Theo những gì e suy nghĩ thì cách thức chắc cũng đơn giản, âm thanh người rên hừ hừ và tiếng mèo được thu sẵn và cho phát ở vách tường bằng một loại loa nào đó, con chim gãy cổ chuẩn bị sẵn và ném (chắc cũng cự li gần, vì lúc sợ có ai dám ra tìm chỗ nó núp đâu) còn ánh đèn chớp nháy và tiếng cửa sổ đập ầm ầm thì đơn giản, tiếng loa xẹt xẹt thì cái này e chắc chắn hiểu rõ, các bác lấy cặp loa kép cỡ 10W cắm điện rồi tăng max volume, sau đó cạ cái đầu giắc cắm xuống nền nhà hoặc vào thanh kim loại nó sẽ phát ra tiếng lẹt xẹt.
Nói tóm lại vụ đó là do 2 người này giàn xếp sẵn nhằm tạo tin đồn để mọi người tránh xa căn phòng đó. Nói lại lúc đang ngồi quán café, sau một lúc nói chuyện thì thầy hiệu trưởng nhìn lung tung vô tình nhìn thấy e và e đã lộ, vì e mặc áo đồng phục trường (do ngày hôm đó đội xung kích phải mặc đồ của nhà trường) biết học sinh của trường và lo sợ nội dung nãy giờ bị lộ thầy liền hỏi e làm gì ở đây và đến lâu chưa, tất nhiên e đều trả lời tránh để lộ mình và làm thầy yên tâm. Người đàn ông kia thì khác, khi thấy e lập tức giả vờ rời đi, dấu hiệu cho một điều không lành xảy ra – và ngày kề cận e bị hại sắp đến… 1625601
Sau một ngày dài vui chơi nhảy múa chán chê, màn đêm cũng dần buông xuống, xa xa ánh mặt trời ửng màu đỏ cam trên 1 vùng trời rộng lớn, một màu sắc báo hiệu cho điềm dữ sắp đến. Sau các hoạt động trò chơi ban ngày thì khi đêm xuống cũng là lúc náo nhiệt nhất, sôi động nhất của 1 ngày 26/3 vui chơi. Lửa trại được đốt lên, mọi người chạy vòng tròn xung quanh ngọn lửa sáng rực, còn phía sân khấu, bao ánh đèn pha đủ thứ màu sắc lấp lánh cùng những bản nhạc sôi động nhất, mọi người vẫn thoải mái vui chơi. Đồng hồ điểm 11h, cuộc vui tàn, người thưa dần và lác đác ra về. Người ngủ, kể ra về, chỉ còn lại đội xung kích, thầy phụ trách đoàn và một vài học sinh ngủ lại. Đêm nay đội xung kích phải ngủ lại trường, chia ra các phòng để ngủ, và đó là điều em không muốn nhất, vì những chuyện e gặp ở phòng 3.3, phòng bí ẩn, phòng ngoại ngữ và sự dàn xếp của thầy hiệu trường cùng người đàn ông lạ mặt kia. Chưa biết chuyện gì sẽ tiếp tục xảy đến, dẫu là ma giả của dàn xếp, hay ma thật của một thứ gì đó mờ ám thì không khí cũng trở nên u ám và đáng sợ một cách lạ thường.
Vâng, e và thằng bạn, chính thằng bạn đồng hành cùng em được phân ra phòng ngoài cùng cạnh chân cầu thang ngủ, từ đó cứ 2 người một phòng rải dần vào trong, xếp thì v chứ thực ra chúng nó vô chung một phòng ngủ cho vui, chính vì điều này cộng với việc quạt trần hỏng cộng với không khí bức bách cộng với lạ chỗ, e k tài nào ngủ được, bao suy nghĩ về căn phòng phía trên mình 2 tầng lại ập đến, chả hiểu điều gì sai khiến, chắc có lẽ vì nóng quá không chịu được nên em đã lên lầu 3, phòng cạnh phòng tin học (phòng thiết bị) ngủ, phòng này có điều hòa vì cần duy trì nhiệt độ để bảo quản chất hóa học và một số thiết bị thì phải, khá mát mẻ và thoải mái, e vào giấc ngủ ngay, vì cả ngày vui chơi hoạt động quá mệt mà lại vào được phòng mát nên e nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Trong giấc mơ e nghe tiếng trẻ nô đùa, có tiếng đổ sập và la hét một cách lạ thường. Quá sợ hãi e định bỏ chạy xuống tầng 1 vì tầng 3 vốn đã quái dị từ đầu, nhưng chỗ e ngủ khá xa 3 cái phòng quái đản đó (chính xác là đối diện) e ra khỏi phòng quan sát thì thấy k có gì bất thường, có lẽ e mệt quá nên ngủ mớ, e rút điện thoại ra và gọi thằng bạn đồng hành lên ngủ chung cho đỡ sợ, sau đó thì vào phòng ngồi chờ, khoảng 1 phút sau thì có tiếng bước chân dọc hành lang nghe rất vang và rõ, e cứ tưởng thằng bạn mình đang lên, chạy ra cửa nhìn tiếng bước chân dừng hẳn và tuyệt nhiên k có ai cả, chỉ mỗi căn phòng của e sáng đèn, xung quanh tối om như hũ nút, e lên tiếng: “mày hả V?” Không có ai trả lời, e bán tin bán nghi vì có thể là người đàn ông lạ mặt kia hù dọa, hoặc cũng có thể đang bị ma dọa thật (khá ngớ ngẩn nhưng tiếng động trong đêm yên tĩnh rất man rợn), lúc này cũng run run, lại gọi tiếp cho thằng kia hỏi sao lên lâu như thế, nó trả lời làm e suýt rớt cái điện thoại, nó nói ngay sau đó e gọi lại và bảo k cần lên nữa ! Hoảng hồn, e làm gì có gọi lại và bảo như thế, e giục nó lên ngay, cũng chính lúc này e thấy một bóng trắng đứng ở dãy ba phòng lướt biến mất, dường như “nó” di chuyển thoắn ẩn thoắt hiện, cuối cùng thì nhảy từ tầng ba xuống. Một lúc sau thằng bạn em lên, điều quái lạ là nó nói cửa cầu thang bị khóa, thực sự lúc này e k thể phân biệt đâu là do hiện tượng siêu nhiên hay vì kẻ lạ mặt kia. Nhưng dù sao cũng có thêm một người nữa, bớt lo và đỡ sợ hơn. E nói cho nó về những chuyện vừa xảy ra và nó có bonus cho e là người đàn ông lạ mặt kia đã k xuất hiện ở trường từ trưa (sau khi lủi mất ở quán café thì chắc hắn cũng mất tăm luôn).
Sau một lúc sợ sệt thì cả e với nó lại chìm vào giấc ngủ, bởi lẻ cả ngày quá mệt thì lúc này dù có cái gì kì lạ xảy ra đi nữa cũng k thể cản được bọn em chìm vào giấc ngủ. Đúng như lần trước, lần này e mơ thấy một giọng nói của nữ rất vang vọng (khỏi nói chắc ai cũng biết con này là con nào) nó nói với e nó đã là linh hồn nơi đây từ lâu, nhưng lại bị giam hãm k thoát ra được, nó cần e giải thoát để có thể làm một vài việc (tất nhiên k phải là việc hù ngta đến chết) và tất nhiên nó cũng đã thấy đc e và thằng bạn h@ck cái phòng đó. Tất nhiên e chỉ có một lựa chọn duy nhất là phải đồng ý, vì sao? Nó đe dọa sẽ cho e tiêu đời nếu k làm (bố mà Lucid Dream được thì chết với bố). Khó khăn đối với e là k biết làm sao để giải thoát cho linh hồn này, vì nó có nói thứ giam hãm nó k phải là mấy lá bùa dán trên nóc phòng 3.3, cũng không phải cái bình kia, mà là một thứ gì đó ở phòng ngoại ngữ. Đến đây thì e tỉnh giấc và “lách cách…lách cách…” cái máy chiếu ngay trên đầu e và thằng bạn đang nhúc nhích như có ai đó lắc nó, em liền đưa chân lên đạp thằng bạn văng khỏi bàn e thì bị phản lực cũng văng theo hướng ngược lại “RẦM” nó rớt xuống ngay tức thì vị trí e và nó vừa thoát thân, cái máy chiếu vỡ đèn chiều văng tứ tung, hẳn là một hành động “ma việt nam nói là làm”. Nhìn đồng hồ lúc này là 2h14p, sau khi kể mọi chuyện cho thằng bạn, e và nó phải liều mình qua phòng ngoại ngữ thực hiện sứ mệnh giải thoát mà cơ bản giải thoát cái gì cũng chưa rõ, một điều dễ hiểu lúc này là đi cũng toi mà k đi cũng toi, nhưng đi thì khả năng die thấp hơn :((
Căn phòng k có gì ngoài sự tĩnh mịch đến ghê người và cái loa thì liên tục rè rè, rẹt rẹt phát ra tiếng động. E cùng thằng bạn lục tung căn phòng, k thoát một ngóc ngách nào nhưng chẳng có gì, k cái gì gọi là một dấu hiệu, thậm chí e và nó còn kê bàn xem trên quạt trần và máy chiếu nhưng cũng k có gì. Bỗng 2 cái loa phát ra tiếng như ong vò vẽ kêu, điều đáng sợ là loa làm gì có nối điện mà cứ phát ra âm thanh liên tục như vậy. Đoán có gì đó không bình thường ở loa, e và thằng bạn thử bê nó khỏi cái giá để thì đằng sau chẳng có gì ngoài mạng nhện và tổ tò vò ! Vừa chán vì k tìm được gì, vừa lo vì mình sắp tiêu tùng, thì chợt e để ý cái tổ tò vò có gì đó không đúng, nó có màu sắc rất khác so với màu đất mà tò vò hay nặn, và nhìn hình thù cũng khá dị dạng, k dài như tò vò xây, e liên lấy ngón khoét cho nó nứt thì lạ thay nó rất cứng, móc trong túi áo ra cây bút, e dùng đế dép gõ như thợ mộc đang đục gỗ thì nó cũng thủng lỗ toác hoác ra, bên trong đúng như bất ngờ luôn đến, là một cuộn giấy nhỏ màu vàng, trên cuộn giấy ghi đúng tên TKT cũng những dòng kí tự kì lạ. Đoán đây là thứ giam hãm con kia nên e và nó liền mang mẩu giấy xuống tầng 1, chạy ra ngay đống lửa đang còn âm ỉ cháy quăng thẳng vào thì trên phòng ngoại ngữ và phòng 3.3 điện chớp nháy liên tục, chợt một cơn gió mạnh ở đâu thổi làn than bay tứ tung, cây cối nghiêng ngả, sau đó mọi thứ trở lại bình thường. Còn e và thằng bạn tiếp tục đi ngủ, mọi chuyện tạm thời yên ổn, nhưng k biết rồi điều gì sẽ đến.
Trong những giấc mơ, em chỉ được báo cho một điều gì đó, còn để hỏi thì lại không được, lí do cũng dễ hiểu, dường như mọi thứ được kẻ báo mộng nắm giữ và biết trước, còn mình nghiễm nhiên chỉ đi khám phá, và may mắn thì được báo trước một điều gì đó. Sau đêm trại đó, dường như đêm nào e cũng gặp ác mộng, gặp những cảnh tượng mình chưa bao giờ được thấy, nhưng chủ yếu là về ngôi trường mình đang học, chủ yếu là tiếng đổ vỡ, giống như tiếng nhà bị đập phá. Đến một ngày nọ, khi mà em đang khóa hộ cửa cho chị lao công vào một buổi chiều tà xế tối, thì đến chuỗi 3 phòng này, lựa chỗ cái khe dưới một cái cửa, e cắm 3 cây hương và khấn vái, nếu có làm gì nên tội thì hãy nói, và cũng như giờ giúp đỡ cũng đã giúp rồi, xin đừng đưa ác mộng phá rối những lúc nghỉ ngơi. Đêm hôm ấy, nhìn xem con em đang tập vẽ người (nó còn nhỏ lắm, mới cầm được bút chì, bút màu vẽ khắp tường như mấy đứa con nít làm lúc nhỏ ấy), nó vẽ người giống như hình người que ấy các bác, nó vẽ 4 người, nó nhỏ nhất, đến 3 (tơ hơn một chút) và đến bố mẹ (to nhất), hình vẽ nguệch ngoạc nhưng cũng ra hình thù người một tí, e lấy bút và tô mắt mũi như thật (bị bắt giữ nó nên mới rảnh v thôi).
Đến lúc đi ngủ, định tắt bóng đèn bất giác điện tắt phụt tối om, cửa sổ bỗng va đập vào nhau, rèm cửa bay tứ tung, gió thổi mạnh làm cửa phòng đóng sầm lại, e chạy lại định bật điện và mở cửa phòng cho đỡ sợ nhưng lạ thay cửa không mở được, điện cũng k bật được, e hét gọi ba mẹ nhưng không có ai đáp lại, bên cửa sổ có một người con gái ngồi mặc váy trắng thanh tú, đầu tóc rũ rượi, đang nhìn ra bên ngoài, quá sợ hãi, e liền cầm lấy cuốn sách bị thổi văng giữa nền nhà lúc nãy ném vào con bé đó, cuốn sách trúng bộp vào khung cửa sổ rồi rơi ra vườn, nó đi xuyên qua người cô ta. Bất giác, nó quay lại nhìn e, trong bóng tối khuôn mặt không rõ ràng, giọng nói phát ra rất nhẹ nhàng nhưng lại vang vọng rất xa xăm, giống hệt giọng nói hôm nọ trên tầng 3 mà e bị ám ! Nó nói: “tao đến giúp mày, mấy hôm nay ác mộng là vì điềm mà tao báo đến mày không được vía mày chấp nhận, và nó hóa thành ác mộng, vì ba nén hương, mày đã chấp nói chuyện với tao, mày sắp bị hại, nhanh chóng tìm ra con hình nhân đã ếm m, nó nằm trong trường !” Em định hỏi một số thứ thì bỗng nó biến mất hút và kèm tiếng hét chói tai, và văng vẳng ở trong nhà tiếng đứa em của e gọi tên em, nghe rất man rợn, cửa phòng mở ra,e bị đẩy lộn nhào cổ, nó vừa tiến lại gần với đôi mắt đỏ chói, tay lăm lăm cầm một con dao đầy máu đỏ, miệng liên tục gọi tên em, em hét lên kinh hoàng thì tỉnh giấc – hóa ra chỉ một giấc mơ, nó chân thật đến khó tin, nhưng vừa mở mắt nhìn thì thấy đứa em mình đứng đó, ngay góc mà giấc mơ diễn ta, e giật bắn mình nhưng không phải, hóa ra là nó đang khóc, tay cầm một cái bút tô màu đỏ, mếu máo bảo e vò nát tranh của nó, lúc này ba mẹ cũng vừa về, thế là e ăn chửi, chả biết sao trông nó lại ngủ quên trên ghế, em lên phòng ngủ và không quên vứt cục giấy e vò trong tay vào sọt rác nhưng lạ thay cục giấy e vứt sao nhỏ vậy? Trong khi tranh nó vẽ to tướng, e chạy lại nhặt lên và mở ra xem thì trong đó chính là em, bị xé ra khỏi 3 người trong tranh ! Nhớ đến con hình nhân mà giấc mơ lúc nãy cảnh báo thì lạnh cả sống lưng, hãi hùng quá e kéo đưa e qua ngủ chung cho đỡ sợ.
Tin những gì được báo trong giấc mơ là sự thật, e đi học sớm nhiều buổi và tranh thủ tìm mọi ngóc ngách của lớp học, tranh thủ khóa cửa hộ lao công tìm cả nhà vệ sinh và các phòng trực ban nhưng đều không có gì cả. Nghĩ nó k được giấu ở trong phòng thì chỉ có thể là đâu đó ngoài khuôn viên hoặc trên cây, hoặc trên nóc, có thể ở trong hộp chữa cháy… bẵng đi nhiều ngày sau đó, một hôm nọ, khi đang đi trên đường đến trường như bao ngày bình thường thì bất ngờ một chiếc xe tải cỡ nhỏ mất lái lao đến trụ điện, trên đường bay vèo vèo đến trụ điện e bị nó hất văng xa cả mét đến giải phân cách, kết quả là e bị gãy tay trái và chân phải, nằm viện một thời gian thì chống nạng đến trường, em nghĩ k có gì bất ngờ vì đây là chuyện liên quan đến phi vụ khám phá kia, liên quan đến chính giấc mơ đã được báo trước, tuy nhiên mình vẫn còn sống. Ngta nói có nhân có quả, mình k làm gì có lỗi mà bị như vậy thì chỉ có bị hãm hại mà thôi. Kẻ mất lái và quệt phải e k ai khác là người bán bình ở cửa tiệm mà e đã đến hỏi về chiếc bình kì lạ kia, ông ta đã k qua nổi tai nạn và chết trên đường cấp cứu. Đầu óc lúc này k có gì ngoài sự nghi vấn với kẻ lạ mặt đã xuất hiện từ trước, nhưng nếu là hắn thì có liên quan gì mà người làm bình kia phải bỏ cả mạng để hại em? Tạm thời gác qua nghi vấn về kẻ lạ mặt, e vẫn tập trung vào điềm báo của giấc mơ kia, phải nhanh chóng tìm ra nếu k cũng sẽ có lúc chính e phải bỏ mạng. Bị gãy cả tay và chân chưa lành, e nhờ thằng bạn đi tìm, kết quả vẫn vô vọng, từng ngày trôi qua là từng nỗi sợ ám ảnh em. Một thời gian sau tháo bột, e đi lại được bình thường, hôm ấy có tiết thể dục, vì tay chân chưa lành hẳn nên e chỉ có thể ngồi ngoài nhìn bọn bạn chơi bóng, kiêm thêm nhiệm vụ nhặt dùm bóng cho chúng nó. Có thằng hăng quá sút bay rất xa, bóng bay vào góc tường và rớt xuống đất, chỗ trái bóng rớt tạo ra tiếng giống như tiếng kim loại nhưng bị cấn cái gì đó nên âm thanh nửa giống kim lọa nửa giống tiếng đất. Chỗ đất này rất bất thường, xung quanh có cỏ chỉ một ô chừng 50cm vuông góc tường này k có cỏ, nghi ngờ e trả bóng vào sân, lấy khúc cây đào đất, mới chỉ xuống chưa được 10 phân thì nghe cấn, cứng không đào được nữa, đào rộng và phủi lớp đất ở trên thì đó là một tấm kim loại, được khóa lại bằng một ổ khóa lớn và tất nhiên lại một phi vụ bắt đầu.
Đến hẹn lại lên, tối đó e lại đột nhập vào trường. Lần này đi khá muộn, 1h sáng để đảm bảo k đụng độ bảo vệ, đi một mình vì sau chuỗi sự kiện xảy ra e đã gan lì, k rủ thằng bạn đi cùng vì sợ nhỡ có gì lại ảnh hưởng đến nó. Vì ở góc tường nên e k đột nhập bằng đường cổng mà leo hàng rào vào, thủ sẵn tất cả đồ nghề bao gồm cả đồ để h@ck khóa chuyên dụng đã sử dụng khi mở khóa phòng bí ẩn của tầng 3.
Sau khi phá khóa và cạy được nắp lên thì bên trong là một cái ô sâu cỡ 30 cm, được lát gạch men rất sạch sẽ, có một ít đất bụi rơi vãi vì đất được lấp trên nắp che, trong này có 2 khối hộp hình vuông nhô lên, liền với mặt đáy, khối bên trái là tấm văn tự cổ, được làm bằng gỗ (có lẽ là lim hay gì đó, nhìn rất chắc chắn) ghi đầy các kí tự kì lạ hệt như trên những tấm bùa, bên dưới những dòng kí tự cổ là loại khóa số xoay được (giống cái khóa số mở cặp va li ấy các bác), khối bên phải là một bảng sudoku với các ô số còn thiếu để giải, xung quanh là rải rác các khối vuông bằng gỗ có chân cắm vào bảng sudoku, trên mặt khắc chữ số, vậy điều cần làm là giải sudoku này để lấy số nhập vào khóa xoay số bên văn tự để mở hay đại loại là để làm gì đó. Điều khó khăn là e chưa bao giờ chơi sudoku, và đây cũng là một trò chơi khá phức tạp, level lại max khó, chưa kể để mở được cái văn tự bằng gỗ kia thì hẳn ván sudoku này sẽ không phải là tầm thường. Em lấy giấy bút ra ghi lại và về nhà giải, tất nhiên là còn nhờ sự giúp đỡ từ những người bạn giỏi trò này. Sau gần một tuần hì hục giải thì cuối cũng xong, và mặt ai cũng méo mó, nhăn nhó vì độ khó mà nó mang đến. Em hì hục mở nắp hộp và lắp các con số vào ô sudoku thì… thiếu mất một số – đó là số 9, trong các khối gỗ vuông nhỏ rải xung quanh không hề còn một mẩu nào có khắc số 9 ! Đến đây là phải chăng là đường cùng ? Và e sẽ bị … ?
Hẳn là còn rất nhiều điều bí ẩn tại nơi đây, truy tìm ra cái văn tự đã khó, nay tìm mẫu số sudoku số 9 còn khó hơn gấp bội, nó có thể được giấu ở bất cứ đâu, giả sử mà được chôn ở đâu đó, bỏ trong tủ phòng nội vụ khóa lại, hoặc cử người giấu thì chỉ có tìm đằng trời. Nhưng vì lòng quyết tâm khám phá những điều bí ẩn và hấp dẫn, e vẫn không từ bỏ. Vẫn như những lần tìm kiếm bất cứ cái gì lúc trước, e lục tung mọi thứ, mọi nơi, mọi ngóc ngách có thể, tìm thợ mộc và làm ra một mẫu y hệt để ráp thử nhưng tất cả đều thất bại. Một hôm nọ vì lỗi k học bài mà e cùng một đám nữa vi phạm lỗi trong tuần bị lãnh phần thưởng dọn nhà về sinh. Oái ăm là bọn lớp khác cũng vậy, và vì nhân lúc đông học sinh vi phạm nên mấy thầy cho trực hết nhà về sinh của 3 tầng luôn, và đội của em nhận nhiệm vụ lau sàn nhà vệ sinh của cả 3 tầng, tuy xách nước lên cầu thang hơi nặng một chút nhưng vẫn còn đỡ so với việc chà sạch bồn, lau sạch… thôi k nói nữa kinh quá. Bắt đầu công việc, hì hà hì hục lau từng cái nhà vệ sinh, mà đám bị phạt toàn con trai thế nên vô luôn cả nhà vệ sinh nữ dọn luôn mới đau khổ, nhà vệ sinh tầng 1 và tầng 2 hay sử dụng thường xuyên dọn hơi cực, nhà vệ sinh nữ e xin phép k đề cập tới (ở đây có vozer nào là nữ mất công ném đá) vì độ bẩn thì phải nói vô địch luôn, bẩn còn hơn cả nhà vệ sinh nam.
Mỗi phòng vệ sinh nam có 3 cái bệ tiểu, một chỗ để rửa tay và một cái bồn cầu, phòng vệ sinh tuy k quá rộng nhưng cũng k hẹp đến mức k đủ slot cho các thanh niên giải quyết, tóm lại đủ xài – đủ diện tích để dọn hết hơi. Lên đến nhà vệ sinh tầng 3 thì phải nói y kiểu cái kho bỏ hoang lâu ngày ấy, cũ kĩ, đầy mạng nhện, phân chuột nhưng được cái nó bố trí rất kì lạ và dễ dọn đối với việc lau sàn, nhà vệ sinh tầng 3 không có chỗ rửa ray và cũng không có bồn cầu nốt, quái lạ, trong này chỉ vỏn vẹn 6 cái bệ tiểu. Như các nhà vệ sinh khác, bọn e cũng vào lau chùi và riêng e thì ám cmn ảnh hôm đột nhập room 3.3, chính cái chỗ này hôm nọ núp bên nhà vệ sinh nữ thì nghe nước bệ tiểu bị giật và nhiều âm thanh kinh hồn phát ra. Nhưng điều làm e bận tâm là tại sao chỉ bố trí có 6 cái bệ tiểu mà k có thêm những tiêu chuẩn khác như 2 nhà vệ sinh của tầng dưới, một điều đáng chú ý là cái nhà vs nam này luôn khóa, tầng 3 chỉ mở cho nữ nhưng k mở cho nam, quanh năm suốt tháng nó được khóa trái lại. Đây chính là mấu chốt, phải chăng còn gì bí mật ở cái phòng này nữa. Đợi tất cả về hết, e ở lại quan sát lục lọi kĩ lại cái phòng này, toàn bộ gian phòng chỉ có 6 bệ tiểu. E ấn nút xả, nước vẫn chảy bình thường, không có gì kì lạ xảy ra, lúc này bất giác nhớ đến bộ phim Harry Potter và phòng chứa bí mật, cái chậu rửa mặt mở ra dẫn lối xuống phòng chứa bí mật khi HP đọc xà ngữ, nhưng ở đây là cái nhà vs bth, có quái gì để cấu tạo ghê gớm như trong phim, hay nó chứa các cơ quan mở tinh vi như mộ Khổng Minh ? Phải công nhận vì trí tưởng tượng của e khá phong phú mà đã đặt ra một giả thiết vớ vẩn và buồn cười. E cầm đầu nút gạt nước của bệ tiểu ấn ấn xoay xoay thử không có gì xảy ra, thả ra định đi về thì bỗng nó rơi ra, và bất ngờ! Được giấu trong nút ấn là một hệ thống xoay số như kiểu của khóa số, đến đây thì đã rõ, một hệ thống số ngầm được giấu trong các nút ấn gạt nước của bệ tiểu, e thử gỡ các nút của mấy bệ tiểu còn lại thì đúng là cái nào cũng có hệ thống xoay số như vậy. Chưa kịp mừng được một lát thì e lại phải căng đầu ra suy nghĩ vậy xoay số gì? Xoay những số nào? Để làm gì? Vâng, 6 chữ số và không biết phải xoay tập hợp 6 chữ số nào. Trời trưa nóng nực lại còn đói, e tạm khóa cửa lại và đi về ăn trưa còn phải nghỉ ngơi để chiều đi học nữa.
Chiều đến lớp ngồi thẫn thờ suy nghĩ như người mất hồn, đến lúc vào học thì bỗng có đứa trình giấy xin phép lên cho giáo viên để xin nghỉ cho đứa nào đó, nó gấp lại thành một miếng nhỏ như kiểu gói bánh ít rồi đưa lên cho giáo viên, nhìn tờ giấy mà gấp lại làm e cứ ngờ ngợ, k biết đó là gì mà quen lắm, e đã từng gặp một cái gì đó đặc biệt như vậy rồi mà mãi không nhớ ra. Đến lúc thầy trả bài kiểm tra hôm trước thì vỡ lẻ e đã nhớ ra đó là cái gì, chính là tờ giấy ktra chỉ có ô điểm và được gấp lại như giấy xin phép mang tên TKT, trên đó ghi 5/2/2005, run quá e k đếm được các chữ số và phải ghi ra giấy đếm lại thì chính xác! Có 6 chữ số tất cả. Hết tiết học là 5h chiều, phi như bay lên tầng 3 và vào luôn nhà vs nam, e gỡ các nút ra và xoay theo thứ tự các chữ số ngày tháng năm kia thì chẳng có gì xảy ra, đoán ra được ý đồ cần phải làm thêm gì đó nữa thì những điều bí mật mới đến, e liền ấn một lúc 6 cái nút xả nước thì lập tức bóng đèn dẹt hình tròn (dạng bòng đèn mà như chiếc đĩa úp vào trần nhà) phía trên trần nhà vệ sinh tắt phụt và nó hạ xuống một khối hình trụ bao bằng xi măng, bắc ghế lên xem xét thì chỉ có một bảng điện tử hiện số và 9 nút số để ấn, lại tiếp tục là một mật mã để mở, e ấn thử chuỗi số 522005 thì pass sai và còn thiếu một số nữa. Thật mệt mỏi khi chuỗi mật mã cứ liên tục xuất hiện và làm độ khó của game tăng dần, tăng thêm một số có thể là gì ? Còn cái gì nữa mà quá kĩ càng như thế?
Thử hàng loạt số mà e có thể nghĩ tới đều không được. E nghĩ chắc phó thác số phận sao thì ra, quá uể oải vì phải đi tìm mấy thứ này rồi. Bỏ về nhà, tắm rửa ăn tối, và nghỉ luôn học thêm vì chán nản. Đang xem chương trình ti vì với bố mẹ thì bản tin thời sự có điểm tin tức kỉ niệm ngày thành lập cái gì gì đó, em chỉ xem và lan man nghĩ, bỗng lóe lên trong đầu em ngày thành lập của trường mình, chính là ngày 15/05/2005, nếu bỏ số 0 đi thì có chính xác 7 số và vừa khít với bảng điện tử hiện thị, duy chỉ có chuỗi số này là e vẫn chưa thử khi bấm mật mã. Chờ thời cơ tiếp tục đột nhập trường đêm nay và tìm cho bằng được điều bí ẩn dưới văn tự cổ kia là gì.
Tách ! Một âm thanh phát ra sau khi e nhập chuỗi số đó, thì ra bảng điện tử đó có dạng như cánh cửa để mở, em cạy ra thì trong đó quả nhiên là mẫu số 9. Cạch! Cạch! Cạch! Ba chữ số nhô ra khi e lắp mẫu số 9 vào bảng sudoku, bây giờ nhập 3 số này vào cái khóa số của văn tự bên cạnh, vừa mới nhập xong số vào thì bỗng… Uỵch!… Uỵch ! Tiếng động phát ra từ trường, âm thanh của một người nhảy từ độ cao nào đó xuống đất, chưa kịp xem có gì trong văn tự, e phải đóng nắp hòm lại, phủ đất lên vội và núp nhanh vào bụi cây. Từ xa, ẩn trong ánh sáng lập lòe và mờ ảo của đèn nhà bảo vệ có một gã to cao, đang tiến đến vị tri cái hòm, một tay cầm đèn pin săm soi tứ phía, tay kia thủ sẵn dùi cui, trong ánh sáng mờ ảo, trên thắt lưng hình như là cái kìm điện. Ban đầu e tưởng nó là bảo vệ của trường, nhưng với bộ dạng, dáng đi thì không phải, và không ai khác, kẻ đó là người đàn ông lạ mặt đã đến theo dõi căn phòng kia và cuộc nói chuyện đầy kì lạ với thầy hiệu trưởng. Hắn cúi xuống và xem xét mớ đất ở ngay vị trí của hòm, chiếu đèn và nhìn một hồi rất lâu. Nguy to, vì em đã lắp hết các mẫu số sudoku vào cũng như chỉ một chút nữa thôi là em có thể nhìn thấy bên trong đó là cái gì, hắn mà mở nắp hòm thì mọi thứ bại lộ và e chắc chắn sẽ bị hại vì cái thứ trong hòm kia !
Sau khi nhìn mớ đất trên hòm có vẻ mới, hắn liền lấy tay phủi và định mở hòm ra, sợ mọi chuyện đổ bể và phí công sức mình đã tìm ra văn tự em liền lấy cục đất ném ra phía đất trống tạo ra âm thanh, hắn bất ngờ vì tiếng động liền quay lại, pin đèn khắp phía – tay vẫn lăm lăm cái dùi cui. Bất giác điện thoại em kêu lên, wtf có người gọi, vội ấn nút giảm âm thanh thì hắn đã rọi đèn về phía cái bụi mà em trốn, tiến lại gần một cách rón rén, tay cầm dùi cui dơ cao, tiến càng lúc càng gần, phen này chết chắc, càng lúc càng gần,… tưởng chừng số phận kết thúc thì bất ngờ có tiếng gọi của bác bảo vệ phía trong nhà bảo vệ vọng ra, hắn quay lại bảo đang tìm cái điện thoại bị rớt, nhân cơ hội lúc hắn không để ý em liền chui ngay sang bụi bên cạnh, quay lại hắn phang dùi cui liên tục vào vị trí e vừa lẩn khỏi liên tục một cách điên dại, thấy không có gì bất thường, hắn quay vào trong nhà bảo vệ… còn em thì leo rào ra ngoài ba chân bốn cẳng bỏ chạy thục mạng, chạy ra tới cổng sau của đại học thì wtf ? Lão bảo vệ ban nãy đang cầm một cục xôi vừa đi vừa ăn tiến lại phía cổng sau trường đại học, thấy e ông ta ngạc nhiên hỏi là đi đâu ? Em liền giả vờ với bộ dạng bình tĩnh trả lời chỉ đi dạo đêm cho mát, lão bảo nên ở nhà lo học hành, trời khuya thế này dễ gặp nghiện ngập, e hỏi lão đi đâu thì nhận được câu trả lời làm em sửng sốt: “tối nay tao không có ca trực nên tranh thủ đi lòng vòng thể dục cho thư thái đầu óc” !!! Quái, vậy lúc nãy ai gọi kẻ đã tấn công em? Rõ ràng là giọng ông ta, thấy e đang ngạc nhiên, lão liền tra hỏi nhưng e lảng và chuồn về nhà.
Sáng hôm sau lên trường như thường lệ, lên trường nhưng cổng chưa mở, cả toán học sinh đều đứng chờ ở ngoài cổng trường và không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lao công đâu? Bảo vệ đâu? Gần vào học rồi còn gì ! Một lát sau thấy anh bảo vệ trẻ chạy hớt hải đến mở cổng trường, mọi thứ diễn ra bình thường như bao ngày, trừ việc kẻ lạ mặt kia vẫn lù lù dưới sân trường đảo mắt liên tục đến căn phòng tầng 3 và để ý đến góc vườn – nơi căn hòm chứa văn tự được chôn giấu. Trống vào giờ, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như bao ngày, riêng e thì chực chờ cơ hội để lại chỗ cái hòm xem có cái gì vì lúc tối suýt được thấy.
Cô giáo vào lớp, ngồi nhíu mày một lúc, giở quyển sổ ra, lấy tay ấn bút lạch cạch lạch cạch, đập tay cái rầm xuống bàn quát lớn cái gì đó, một ngôn từ khá khó hiểu, sau đó gọi một đứa lên bảng kiểm tra bài, nó không thuộc bài thế là cô tát vào mặt nó mạnh đến nỗi rằng bay ra rớt lọc cọc dưới nền nhà, nó thì xoay ngược đầu ra phía sau mất thằng bằng và té bổ nhào ra giữa sàn nằm bất tỉnh. Lúc này cô ngước mặt lên, bên má còn dính một ít máu từ cú tát lúc nãy, lại đậm ầm một cái xuống bàn rồi gọi tiếp một đứa nữa, e lúc này thắc mắc ngạc nhiên tột độ, nghĩ: “quái, sao nó lăn ra giữa sàn mà không ai có phản ứng gì, cô cũng không để ý nhỉ?” đang mãi suy nghĩ thì thằng trên bảng la lên đau đớn, cùng lúc ôm cánh tay quằn quại giữa nền nhà, cô đã dùng thước đánh nó gãy tay từ lúc nào không hay. Cô nhìn xuống em miệng nhe hàm răng đầy máu, mắt trợn trừng trừng, hai bên má dính đầy máu, tay chỉ thằng vào mặt em và từ ngoài hành lang, người đàn ông lạ mặt xông vào, trên tay cầm một cây rìu, xông tới em như một con hổ, thằng bạn đồng hành của e lao ra, toan giơ 2 tay đứng chắn thì bị một nhát giữa đầu máu văng khắp bàn, lên tường và cả lên áo của những đứa ngồi xung quanh, nó ngã uỵch ra bất tỉnh bấy giờ cả lớp mới la hét loạn xạ, hắn tiếp tục khát máu lao về phía em, cùng lúc này, cô giáo cũng vừa chạy tới nơi, hai tay bóp lấy cổ em và gã lạ mặt kia đang giơ cây rìu sắc bén chuẩn bị bổ một nhát thật mạnh vào đầu. Giật bắn mình hất văng cả cái máy tính xuống đất, hóa ra chỉ là một giấc mơ nhưng thật và ám ảnh đến kinh hồn, sau tiếng rớt bộp của máy tính thì ai nấy trong lớp đều nhìn em như người ngoài hành tinh.
Lúc này e chỉ dồn suy nghĩ làm thế nào để tiếp cận cái hòm kia xem có điều gì bên trong thôi chứ chả bận tâm bất cứ điều gì, nhưng ngặt nỗi người đàn ông kia cứ coi xét kĩ quá, không biết cách nào để có thể lại gần đó được. Cứ thế thời gian trôi qua cho đến giờ học thể dục buổi chiều, lúc ấy đã tiết 5, thời tiết lúc ấy sắp có mưa, mây rủ nhau về như ngựa ô, gió lại thổi mạnh, chốc chốc lại có vài tia sét lóe sáng và màn sấm dội ầm ầm, một lát sau thì trời đổ mưa, đang học dở chừng, thầy thể dục phải cho bọn em vào trong trường trú, ngồi nhìn những giọt mưa sầu rơi tí tách ngoài hiên mà lòng bực bội vì một mớ vòng lặp và hỗn độn, chưa biết điều kì bí là gì và cái gì sẽ đến tiếp theo. Bỗng mấy đứa con gái lớp dưới học trái buổi chạy tán loạn từ nhà vệ sinh của tầng 1 ra, cả mớ đám con gái học thể dục buổi chiều trong đó có lớp e phi lại phòng vệ sinh để xem điều gì đó bất thường, bọn con trai thì nhìn chằm chằm và đứng gần đó chứ không dám lại phòng vệ sinh vì đó là phòng vệ sinh nữ. Tất cả những con mắt nhìn vào đó chỉ thốt lên vẻ ngạc nhiên và có phần hốt hoảng vì thứ mình chứng kiến, có đứa chạy lên văn phòng tìm bà lao công, có đứa đi báo cho thầy phụ trách đoàn, bọn con gái lớp e chạy ra chụm 5 chụm 7 bàn tán, tất nhiên vì là thể loại hóng hớt nên e phải phi lại xem chúng nó nói gì rồi. Những gì bọn nó thấy là những vệt máu trên cửa và tường phòng vệ sinh, có vết là bắn lên, nhiều vết là hình những ngón tay cào cấu, trên nền nhà là hình những dấu giày đầy máu khắp sàn. Một lát sau nhân viên nhà trường, các thầy cô đều có mặt, vẻ mặt biến sắc và lo lắng cùng những suy nghĩ đầy vẻ giấu kín trên khuôn mặt những thầy cô. Sau một hồi xem xét, các thầy cô giải tán học sinh và cho người đến quét dọn phòng vệ sinh, không mời cảnh sát đến làm việc và cũng không có một lời giải thích nào về chuyện này ngay lúc đó. Sự kì bí đã bao trùm lấy ngôi trường, dường như có những thứ kì lạ và bí ẩn mà ngta luôn muốn che giấu. Đúng như vậy, vẫn như mọi khi, e vẫn giúp bà chị lao công khóa cửa lớp học, cố lân la ở lại muộn xem xét tình hình như thế nào, không có động tĩnh gì xảy ra, lúc này đã khá muộn, mọi người đã ra về dần chỉ còn lại thầy hiệu trưởng, thầy hiệu phó và thầy phụ trách đoàn. Nấn ná một hồi biết được mình cũng phải về, e trả lại chùm chìa khóa cho chị lao công và rút chùm chìa khóa đã cắt từ trước trong cặp ra (chùm chìa khóa ở phần 1 e đã nói) mở cửa cầu thang lẻn lên tầng 2 trốn tạm, lúc này là 6h30 tối, ba thầy từ từ tiến ra từ cầu thang chính, mỗi người cầm 3 cây hương đi từ từ đến giữa sân trường, vái hướng cổng 3 vái, quay sang dãy nhà phía phòng 3.3 vái 2 vái, miệng các thầy lầm bẩm cái gì đó rất man rợn, sau khi vái xong, 3 người chia 3 hướng, thầy PHT tiến vào phía cầu thang chính cắm giắt vào cửa cầu thang, thầy phụ trách đoàn tiến đến cây cau ở khuôn viên tầng 1 cắm hương vào gốc cây, bất ngờ người đàn ông lạ mặt kia xuất hiện, đi với thầy hiệu trưởng ra phía sân thể dục, hai người nói gì đó với nhau đến khi khuất tầm nhìn của em.
Ba thầy quay lại sân chính cùng người đàn ông kia nói gì đó rồi đường ai nấy về, riêng người đàn ông kia thì ngồi lại ghế đá sân trường đảo mắt nhìn quanh, mặc dù trời tối nhưng vài ánh đèn leo lắt từ phòng học hắt ra cũng đủ làm e thấy hắn rất đề phòng cảnh giác. Ba thầy kia lên xe ra về, riêng hắn vẫn ngồi lại, vì như thế nên em không thoát khỏi đây được, chắc chắn hắn sẽ để ý đến khuya, anh bảo vệ trẻ mang chút đồ ăn và nước đến ngồi cạnh hắn và nói chuyện luyên thuyên. Thế bí gấp gáp, e phải xe căn hòm đó chưa gì và còn phải tháo thân nên gọi ngay thằng bạn đồng hành bàn giải cứu em. Kế hoạch là nó sẽ lên trường và nói với bảo vệ nó quên đồ rồi đi tìm để đánh lạc hướng nhằm tạo lối thoát cho em. 10 phút sau thấy nó phi xe máy tới trước cổng, vào trình bày với bảo vệ là bỏ quên quả bóng rổ trên phòng ngoại ngữ (trường e bọn nó đam mê bóng rổ lắm) , quả bóng rất quan trọng nên cần lên tìm lại không sẽ mất nếu ngày mai không đi học sớm. Người đàn ông kia nghe đến phòng kế cạnh căn phòng bí ẩn liền để ý ngay, hắn cùng bảo vệ đi theo sát nút thằng bạn em, nhân cơ hội em lẻn xuống tầng 1 của dãy đối diện phòng ngoại ngữ và chạy ra ngay hòm chứa văn tự, e mở vội nắm hòm, thật may mắn mọi thứ vẫn còn nguyên như cũ, dùng tay ấn cái khóa số có 3 số ở khối văn tự xuống, cạch ! Khối văn tự nhô lên như một nắp hộp đựng điện thoại, e nhấc lên thì rất bất ngờ, bên trong là 8 con hình nhân được lót trên một mớ giấy màu vàng ghi đầy chữ kí tự cổ, mỗi con đều bị một cái kim màu đỏ xuyên vào giữa ngực, riêng một con bị khâu tay trái và chân phải lại, có một cái kim màu vàng xuyên qua cả chân và tay, ngay lập tức e rùng mình nghĩ lại vụ tai nạn khi em bị xe quẹt khiến tay trái và chân phải bị gãy. Đây đích thị là mình, mình chính là con hình nhân này, chính là điều mình đã được báo mộng, và cũng chính là hình vẽ của đứa em lên tờ giấy…
Tác giả đã chính thức ngừng viết… Câu chuyện cũng chính thức dừng tại đây. Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi và hẹn các bạn ở những mẫu truyện tiếp theo của blog ^^.
Theo tác giả trungthinh.99 – Cảm ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện này.
[Kinh nghiệm] Các điều phải biết khi đi máy bay Việt Nam4366 0 03:08 06/06/2017Truyện review |
[Tự nhiên] Tản mạn về công việc tìm mật ong trong khe đá5789 0 20:05 02/07/2019Truyện review |
Cách làm giàu của chàng trai nghèo vượt khó5073 0 21:16 04/12/2017Truyện review |
[Review – Chia sẻ] Một số kinh nghiệm khi đi nghĩa vụ quân sự11892 1 14:20 19/02/2019Truyện review |
[Review] Viettel đổi SIM 4G mới miễn phí cho người dùng lâu năm6198 0 16:01 02/08/2019Truyện review |
Ma trường học ở Sài Gòn (TP.HCM)4933 0 23:53 05/10/2017Truyện ma quái |
Chuyện làm nhân viên Dealer tại Casino14945 0 02:07 22/03/2017Truyện review |
[Tâm sự – Cảnh báo] Vợ vay mượn tiền app tín dụng và cái kết đau lòng4309 1 14:02 03/09/2019Tâm sự - Truyện review |
[Có thật – Ma] Thuận Kiều Plaza, tầng 30 khó lý giải8481 0 23:27 16/07/2021Truyện review |
Ngày đầu tiên đi làm sau 5 năm làm NEET – Vo_tonq_danh_meo5402 1 03:41 16/05/2017Truyện review |
đang hay lại hết @@
29/09/2017 lúc 13:10ad up phần tiếp đi ạ
07/09/2017 lúc 12:24ôi đang hay lại hết
03/09/2017 lúc 21:00ad ơi hóng phần tiếp theo quá ad up phần tiếp đi
01/09/2017 lúc 10:12