Hai thằng lại bắt đầu chúi mắt vào 1 cái mông,cái mông nhìn vừa quen vừa lạ, cứ đánh đi đánh lại với biên độ bằng khoảng 0.3 mét, thế là hai thằng cứ bám theo cái mông ấy, nó lắc sang bên nào đầu 2 thằng lại nghiêng về bên đó, cuối cùng là em ấy vào WC. Thằng Tỉu la lên:
– Thôi chết rồi anh Chén ơi, mình đi tìm lớp thôi, chắc sắp chống rồi, sau một hồi thì cũng tìm được phòng A305, mệt bở hơi tai. Cô chủ nhiệm gọi hai thằng vào lớp:
– Hôm nay có 2 bạn Trần Chén và bạn Dương Tỉu đến học lớp ta, xin cả lớp cho 1 thằng pháo tay nào, em thì sướng lắm, còn thằng Tỉu nó hơi ngại thì phải. À đúng rồi nó mặc cái quần nâu vá lỗ chố thảo nào… Cái thằng này đúng là không có phong cách thế nào cả, trước khi lên HN mình cũng hỏi đám zai làng là gu thời trang trên đó thế nào, bọn nó bảo là quần rách rách, loang nổ, chấm bi.. bla..bla.. Thế là em lấy cái kéo cắt ngay gần đũng cái quần bò xanh mà mẹ mới mua hồi tết, chạy sang bà mượn lọ vôi mà bà hay dùng để ăn trầu chấm chấm vào quần, rất là hợp tông.. Chết mải lan man quá trở lại với chủ đề thôi.
Cô giáo kêu 2 đưa ngồi vào 2 cái bàn dãy dưới, đến cái bàn cuối cùng thì 2 thằng nhận ra 1 điều… cái mông vừa nãy đang ngồi ạ.. Em với nó tranh nhau cuối cùng là em dành được, thế là em tót vào cái bàn ấy, cái mông cười tủm, à quên cô bé cười tủm 1 cái rõ là ấm áp. Em cũng đưa váy hình chữ V lên cằm……. cười 1 cái rất là sành điệu, giống như trên cái quảng cáo keo bọt Oxy mà em hay xem trên vô tuyến. Cô bé bịt miệng quay mặt đi em đoán chắc là xấu hổ kết mềnh rồi đây mà…
Chắc 1 số thím cũng hỏi tại sao em trai quê mà cũng biết vào diễn đàn.. Thực tế là em có biết gì đâu.. Hơn tháng trước ba má kéo ra đây rồi nhét em đi vào mấy cái lớp học thêm loanh quanh khu đại học Bách khoa ấy ạ, chân ống thấp ống cao bước vào lớp thì lòng xao xuyến gái HN từ lúc ấy rồi, xấu có đẹp có, mông to có, ngực to có.. Cái gì cũng có. Tính em là vốn dĩ thật thà bước vào cái là lựa ngay bàn có gái xinh mà dấn vào thôi, chả nghĩ gì. Úp mặt xuống bàn, nghiêng mình sang bên, nhìn bạn bên cạnh… Nó lườm em, em lườm lại, em nháy mắt cho cái nữa.. Nó thở dài… xách balo đi ra bàn khác, chắc ngượng đây mà… Lúc đang học thì mấy cậu ở bàn trên nói mấy cái chuyện về diễn đàn mình, em thấy hay lên mỗi lần đi bắn gunny với thằng Tỉu lại mở diễn đàn lên đọc, cũng khoái.
Trở lại với cái mông đang ngồi trong lớp, con bé này xinh lắm cái thím ạ, da trắng, mắt to, lốp căng đét, vòng 1 phải to bằng nửa trái dưa hấu của nhà em, em thì cả đời ăn dưa hấu rồi, nhưng mà chưa bao giờ sờ vào cái giống dưa này bao giờ cả….. lên lúc ấy cứ dán mắt vào mà nhìn thôi. Nó thì đang ngủ gật, được 1 lúc thì em lay nó dậy:
– Ơ thế cậu không học à.
– Không, cuối năm đi lấy chồng.
– Sao lại thế.
– Học không vào, thế cũng hỏi.
Em ngỡ ngàng quá các thím ạ, xen thêm cả sự tiếc nuối. Thế là với tấm lòng của 1 bậc đại trượng phu, mênh mông như biển lớn, em quyết tâm phải cứu vớt cuộc đời bất hạnh này. Nó hỏi em là từ đâu chuyển tới, em bảo là từ dưới quê lên, bố mẹ đi buôn bán tứ xứ nên phải đi theo… Tiện thể kể luôn hoàn cảnh xuất thân của em.. Lúc 3 tuổi đã biết quét nhà, rửa bát.. 6 tuổi, lên lớp 1 đã ra đồng gieo mạ, thu dưa phụ cho bố mẹ, 12 tuổi đã thành thạo tất cả việc nội chợ trong ra đình, sáng cắp thau ra mương giặt quần áo, trưa về nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, chiều đi thồ nước gạo, ngoáy cám cho lợn ăn.. Lên 16 tuổi đã biết đi cưa gái khắp làng trên xóm dưới, tham gia các hoạt động văn hóa trong làng xã, uy danh nổi như cồn đâu đâu cũng biết, người người ngưỡng mộ.. Ba hoa một lúc thì con bé nó hỏi:
– Vậy chung kết là cậu có người yêu chưa?
– Chưa.
– Eo, thế là lừa đảo à.
– Không thật mà tớ học cũng giỏi lắm, để tớ giúp cậu nhớ.
– Thôi không cần.
Đúng lúc ấy bà giáo dạy hóa gọi 2 đứa lên bảng, em đang cầm máy tính bấm bấm thì thấy mặt con bé cứ xị ra, thấy tội nghiệp vậy là em đọc luôn lời giải cho nó chép, 5 phút sau nó xong bài đi về, em thì vẫn đứng đấy với cái bẳng trống không, đang định làm thì bà giáo bảo:
– Anh này phắn.
– Anh là học sinh mới phải không?
– Vâng vâng em tên là Chén.
– À, vậy thì anh chén nhận 0 điểm.
Em ăn 0, con bé được 10 điểm. Về chỗ nó cảm ơn em rối rít.
– Cảm ơn Chén nha. Nó cười toe 1 cái, em suýt ngất, nó bảo nó tên là Y, rồi 2 đứa thân nhau từ đó ^^.
Các thím thông cảm bây giờ em mới được về nhà, hôm nay HN nóng dưa cháy ạ,nhân tiện cảm ơn luôn cái bác lúc trưa nhà ở bên Pháp Vân thấy em lập thớt ở trên này, ra ủng hộ em 25 nghìn dưa đã thế lại còn bo thêm 5 nghìn, cảm ơn bác nhiều.. Ba má em ra trông thay em rồi. Đọc mấy com mần của các thím thấy toàn bảo em chém gió không,nhưng mà nó là thiệt đấy ạ, tính em nó sinh ra đã vậy rồi, ăn nói rất lung tung, đôi chút có hơi sai sự thật… Bọn bạn em dưới quê nó bảo em vui tính… Gái làng nó lại bảo em là thằng dở hơi ăn cám lợn, mặc dù trong thâm tâm em nghĩ em vẫn là 1 người tài sắc vẹn toàn 10 phân vẹn mười.
Bây giờ vào chủ đề chính, con bé em dự là nó khá kết em đấy ạ, em vẫn kèm em ấy 3 môn toán lý hóa, mỗi tội nó hơi ngu dạy mãi mới vào.. Đến giờ ra chơi, em và thằng Tỉu đi đái, nó đang nói chuyện với nhỏ bạn thân trong lớp, quay ra phía cửa sổ gọi em:
-Chén ơi, cậu ra mua tớ chai nước nhớ.
Đéo mẹ lúc ấy mặt em dài như cái bơm các thím ợ. Đành dứt tiền mua cho em nó, mỗi ngày mẹ cho 20 ngàn để ăn sáng với ăn trưa, lúc về nó gửi trả em tiền nhưng mà em không lấy, cho nó vip. Vậy là độ 2 lần đi đái với thằng Tỉu lần nào cũng nhờ mềnh mua nước, vậy là chừa luôn ra chơi không dám đi đái. Thằng Tỉu nó đi cùng em, vừa đi vừa cười, như bố chết không bằng, em bực lắm nhưng không làm được gì, vì suy cho cùng kiếp chăn rau nó phải thế.
Ngồi trong mấy giờ Anh, Văn thấy con bé cứ rút AIfôn3 ra nhắn tin với thằng ôn nào mà em sốt cả ruột, nó cũng hỏi số điện thoại em là gì cơ mà. Em bảo là vừa mất con Eodi má mua cho hơn 7 triệu, nó cứ ngồi trong giờ trách mình nào là: “Chén hư lắm”, “Không cẩn thận gì cả”, “Đồ hậu đậu”…blabla.. Mặc dù từ trước tới giờ em có biết di động là cái mịa gì đâu, cái cục gạch còn đang mơ, nói chi là mất cái AiFôn với chả EOdi. Nó hỏi ních chát thì em cho ngay, tối hôm ấy chát với em ấy tận 20 phút cơ mà cứ khoảng 4 phút em mới nhắn lại cho mình một tin với tiêu đề đại loại là: “Ờ”, “Ừ, cũng được”, “Ừm”, em cũng dự là tim em ấy có mềnh rồi. Ha ha. Mọi chuyện cứ tiếp diễn êm đẹp cho tới ngày hôm sau, ngày mà em bị lộ tẩy bản chất………..bản chất là 1 thằng bán dưa hấu @@.
Sáng ngày sau dậy, ra bàn uống nước thấy má để lại 1 mẩu giấy nhắn: “Học về giặt mẹ chậu quần áo”. Bây giờ mới 6 giờ mà 7 giờ 15 phút em mới vào lớp, vậy là em nghĩ giặt luôn thể… Trưa về còn đi đánh nét với thằng Tỉu, thế là đi kiếm ômô, gói ômô dắt trên nóc nhà tắm. Bị chuột cắn rơi con mịa nó hết vào hố xí, em thì cứ đứng đấy nhìn cái hố xí đầy cứt với bột giặt. Chẳng lẽ lại lấy tay móc lên 1 ít dùng tạm .
Vậy rồi thằng Tỉu nó qua gọi em đi học, vào tới lớp thì đứa nào nó cũng nhìn em với thằng Tỉu, một số còn cười đểu, em đoán là có vụ gì hót đây mà, về chỗ ngồi, vén váy chào con bé, nó không thèm đáp lại luôn, em kêu nó dạng vở ra để em còn dạy nó thực hành, có thế thôi mà cũng bảo:
-Thôi không cần lo cái thân mình đê.
Ra chơi, thằng Tỉu nó kéo em vào góc lớp thì thầm cái này các thím ợ.
– Chết cả lút rồi anh Chén ơi.
– Sao
– Cả lớp biết anh em mình đi bán dưa hấu
– Biết dư lào
– Bọn nó bảo là ở trên Fây Búc gì gì đấy
– Thế mày có biết cái món ấy không?
– Có, em có cái địa chỉ Fây Búc của con Q ngồi cạnh, tí về mình ra nét xem tềnh hềnh dư lào nhớ.
– Ừ ừ cứ thế mà làm.
– Nhưng mà anh chén ơi để vào được Fây Búc phải mất 20 ngàn tiền đăng ký nữa.
Đéo mịa, em lại phải móc 20 nghìn ra đưa cho thằng Tỉu, thôi cứ cho là của đi thay người. Học xong 2 thằng ra quán mở xem ngay. Lần lần 1 lúc thì ra cái bài của bọn nó nói bọn em. Hóa ra là chiều qua đi bán dưa, 2 đứa con gái đi qua chụp được vài kiểu rồi nhét vô đây. Thằng Tỉu mặc quần nâu vá lỗ chô + áo ba lỗ trắng màu cháo lòng. Em thì được bon nó khen đẹp trai hơn là quần đùi hoa xuyến chi + áo đồng phục trắng.kéo trang xuống dưới thấy cái ních có ảnh của con bé Y, với một bình luận hết sức độc đáo. “2 bạn này ở Cao Đà về đó haha”. Ôi cái bình luận yêu thế, cho dù không biết Cao Đà ở đâu nhưng em liên tưởng đến 1 nơi trời trong xanh, nơi hội tụ của các bậc kỳ tài trong thiên hạ, ấn thử vào cái mặt em nó hiện ra cái trang khác, mở ảnh ambum em ra,:ối rồi ôi,hơn xem XXX các thím ạ. Cả buổi học ngày hôm sau con bé cũng bơ em luôn, hỏi tại sao thì em ấy bảo là:
– Tại con mịa cháu
Ơ sao lại lôi gia đình em vào chuyện này hay là em chưa dẫn đến nhà, giới thiệu gặp mặt ba má em hở các thím. Và cái ngày nặng nề đó cũng qua nhanh thôi. Tối ấy em lại ra trông hàng cho ba má ạ. Bây giờ em xin được miêu tả kỹ hơn cái gia cảnh nhà em. Em là con một trong nhà ợ,ngày xưa nhà em nghèo đến mức không có mồng tơi mà rớt nữa, nên mấy công việc nhà cửa cơm nước em rành lắm, nhổ răng cho lợn, cắt móng chân cho gà biết tuốt .4 năm về trước ba má theo chân mọi người đi buôn dưa hấu và dần dần khá khẩm lên. Bây giờ nhà em cũng đang sở hữu một con ôtô loại hịn.
Cái xe ôtô chở hàng 5 tạ mà ngày nào em cũng chở dưa ra Giải Phóng bán ợ, chắc các thím cũng đang thắc mắc là tạo sao em biết lái cả ô tô đúng không,chả là dưới quê hay tổ chức mấy cuộc đua công nông thường niên, em cũng tham gia, toàn về nhất các thím. Bố em bảo lái công nông giỏi thế, lên cho em lái hẳn ô tô luôn, mấy thằng CSGT gặp em cứ gọi là tắt điện, bổ sung thêm là thằng Tỉu nó cũng lái được ô tô nữa nhà nó cũng có con suzuki 5 tạ y chang nhà em luôn.
Lược một đoạn, tối hôm đó trời nó mát,chuẩn bị dông ạ, thằng Tỉu bảo nó về trươc còn ngủ,em ở lại,ngồi sau thùng xe đọc rách mấy tờ báo mà đéo có ma nào mua. Trời nó bắt đầu sấm và mưa. Dự là về rồi,nhưng ở đâu có con bé đy xe đạp phóng tới chỗ mềnh. Tưởng ai hóa ra con bé Y, quần đen bó chật cả khe đít, áo trắng bó sát mình, người nó ướt nhẹp, phần trên gần như là trong suốt, em nhìn vếu và xu chiêng lồi ra rõ mồn một cơ mà. Nó bảo em là cho Y đứng nhờ tý. ừ thì nhờ.em lôi cái ghế nhựa ra cho nó ngồi. Được một lúc nó kêu đói, đéo mẹ,
– Thế đi đâu mà giờ mới về
– Đi học thêm, không có mang theo áo mưa
– Ăn gì chưa
– Chưa nên mới đói, hihi
Em chui vào trong xe, lôi một quả dưa ra, thái 1 khoanh dưa, bổ làm đôi, chia cho nó 1 nửa, 2 đứa ngồi gặm.
– Mịa, dưa gì mà nhạt như nước lã thế này.
Em tịt luôn mấy thím ạ, con mất nết, có cái bỏ vào mồm là phúc lắm rồi lại còn đòi hỏi, cơ mà nhạt thật ạ, lấy nhầm quả xanh, chưa chín hẳn. 15 phút sau nó kêu lạnh, em kệ mịa, nó kê ghế xích vào gần em, ngả đầu vào vai, ôi đã quá các thím ạ, thế là em ấy kết em rồi.
5 phút sau thì mưa tạnh, nhanh vãi luyện bắc giang,nó thẹn đỏ cả mặt, dắt xe đi về. Em chạy sau cầm trái dưa hấu, đưa cho em ấy.
– Ơ từ từ, cho tớ biếu 2 cụ ở nhà trái dưa hấu.
– Thôi, dưa anh nhạt bỏ xừ.
Ôi mèm ơi, nó gọi em là anh các thím có nghe thấy gì không???
– Không được cầm lấy mau.
Nó định bỏ chạy, thế là em vứt con mịa vào giỏ xe nhà nó, rồi nó chào em đi về. Em cũng về, đi đến đoạn đầu ngã 3 Quốc Bảo thì thấy trái dưa nhà ai ném ở vệ đường, phí quá nên chạy xuống xe, nhặt bỏ vào thùng.
Hôm nay đi học sáng, trưa về lại còn phụ mẹ trông dưa, khổ từ sáng tới giờ bả đã ăn cái gì đâu, chiều em còn đi học nữa. Trở lại với cái chuyện tối hôm ấy, em về làm 1 giấc khỏe cả người. Sáng sau lên lớp 2 đứa nhìn nhau rất tình cởm, đang giờ văn, em đánh bạo cầm tay con bé, đíu mịa tay gì mà mịn màng lại còn mềm mềm âm ấm như nắm xôi ấy. ƯỚC gì em được cắn một miếng. Đang mở dở thì:
– Cậu làm cái trò thô bỉ zề thế?
Em bỏ tay con bé ra đơ luôn,trả lời với giọng ấp úng.
– Ôi tớ xin lỗi,nhầm nhầm..
Em còn thấy con bé quay mặt đi, lẩm bẩm nhi nhí cái gì đó, hềnh như là câu “bố thằng bệnh”, không biết bố bạn thân của con bé bị bệnh gì mà sao nó lo lắng quá. 1 lúc sau nằm ngủ luôn, cái AiFôn thì vẫn để trong hộp bút, em cầm lên xem. Hình nền chờ có hình con bé đang bĩu môi trợn mắt lên, em đoán chắc là bị nhiệt miệng lên chụp thử cái xem vết nhiệt thế nào. Lướt cái mũi tên sang bên, mở vào mục hình ảnh xem 1 hồi. Trong tất cả các tấm ảnh của con bé em lựa ra được 4 tấm đáng để em suy nghĩ nhất.
Tấm đầu tiên, 4/2 , con bé và một thằng đang cầm 1 cái bánh ga tô, kê ở trước cằm, em đoán là bạn.
Tấm thứ hai, 16/4 là thấy con bé đang tựa đầu vào vai 1 thằng khác, em đoán là họ hàng hang hốc gì đó.
Tấm thứ ba, 22/5, lúc đó nó đang tì má vào thằng đẹp trai ngồi bên cạnh, thân như này em đoán là anh trai đây mà.
Tấm cuối, 18/7, là cái lúc em đang nhặt quả dưa hấu ở vệ đường, bỏ vào thùng.. Ôi đệt cái chỗ đấy là trước cửa nhà em hay sao ấy, thấy góc ảnh cao cao khoảng tầng 2 tầng ba.
Em đặt lại như cũ, tiết sau đang giảng bài cho con bé tự dưng lại buột miệng hỏi.
– Dưa tớ cho hôm nọ ngon không Y – bệnh nghề nghiệp đéo sửa được. Con bé gật gật cái đầu, nhoẻn cười nhìn em bằng ánh mắt bí hiểm, làm em căng thẳng tưởng chết mịa nó mất.
Hôm nay bão về mưa to quá, lọ mọ mãi mới về được đến nhà… Hầu hết các thím bảo là em chém, trưa nay có 1 thím đến mua dưa của em, chụp ảnh về rồi đấy ạ, hình như ở trang 14 đến 18 gì đấy, không rõ
Nhích thôi, các tiết còn lại hai đứa chả nhìn nhau dù một lần, em bơ luôn cho nó hót, tan học con bé nhờ em đèo về, xe nó hỏng, hỏng cái con mẹ nhà em ấy, xe anh đang non hơi, 1 tháng không bơm rồi cơ mà vẫn phải đèo con bé về.
– Xe đíu gì mà xóc thế hả anh Chén.
– Xe đạp, cô này, hỏi lạ.
– Chén xót tiền bơm hả?
– Không, điên à.
– Thế tối nay đi chơi với tớ nhé.
ẶC,
– Tối nay tớ bận rồi
– Đàn ông gì mà kém,xií.
– Ai?
– Tự biết.
– Khinh tui à.
– Đâu có,xií.
– Vậy bây giờ muốn thế nào?
– Tối 8h, chờ ở cái xe dưa nhà cậu ấy, không đi nghỉ thì chơi với tớ luôn nhé?
Nó nhảy xuống xe, chạy vô nhà, Ôi đời đen vãi LÔNG lách, tiền đã đéo có lại còn chơi với bời. Em về nhà mặt như đưa đám. Bới trong đống quần áo không có bộ nào ra hồn, đành diện tạm cái quần bò xanh chấm bi, rách đũng và cái áo phông màu hoa cứt lợn. Chạy qua chỗ thằng Tỉu mượn được đội tông lào mà nó mới mua hôm kia, nó đéo cho mượn các thím ợ, thế là em đấm cm vào tờ rim của nó, nó nhả ra luôn, mình cầm đôi dép chạy đi. Đằng xa vẫn còn tiếng ăng ẳng của thằng Tỉu chửi mình vọng lại. Kệ mia vì mối tình đầu ta phải hi sinh tất cả.
Mình đánh con xe 5 tạ ra GIẢI Phóng, treo xong cái bảng Dưa Hấu, thì ngồi lôi cái túi tiền của mẹ mình ra đếm. Hơn một triệu…toàn tiền lẻ, hôm nay quyết giới hạn tiêu chỉ 200 ngàn… 7h30 tối thằng Tỉu ra đòi dép, em nói có tiền chẵn không đổi cho em, 100 ăn 1, tiện thể thuê 5 nghìn đôi tông, nó đồng ý đổi cho em 5 tờ 2 lít. Em cũng nhờ nó trông hộ xe dưa luôn. 8h tối, em ấy ra, đi hẳn cái âybờnết trắng, đm em tưởng đi lanh quanh trà đá, thuốc lào thôi cơ mà như này khổ rồi. Con bé mặc cái áo đằng sau mỏng như cái màn ấy, áo gì giống cái yếm, trước kín sau hở. Lại còn thêm quả quần toóc, như cái xi líp, lộ ra bộ giò lụa trắng phau phau.
Nó bảo Chén đèo em đi, em cũng đèo, nhưng chưa đi xe ga bao giờ, lúc đi nó cứ giật giật, hai quả dưa hấu trái mùa của con bé cứ chạm vào lưng em..SƯỚNG!!!
Lâu rồi cũng quen.
– Anh Chén ơi.
– Ơi.
– Anh hát cho em nghe đi.
Ôi thầy u ơi, từ cái hồi cha sinh mẹ đẻ em có bao giờ nghe nhạc đâu, trừ cái bài Quốc Ca hay hát ở trường còn thuộc. Vậy là hát cho em ý nghe luôn, mà theo thói quen vừa hát bài này em phải đưa tay lên đầu chào cờ mới hát được. Mọi người xung quanh nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ, vừa đi xe vừa hát vừa Chào cờ. Con bé lại dúi vếu vào lưng mình.
– Cái anh này khùng quá
Thêm một lần phê mới, nó chỉ trỏ một hồi cũng đến phố HÒA MÃ dừng chân tại một nhà hàng có tên rất kêu…. BÁNH MỲ, đéo mẹ ăn bánh mỳ thì ra cm nó vỉa hè mà ăn, ăn ở đây chi cho mắc tiền. Mà từ bé em tới giờ em ghét ăn giống bánh mỳ lắm, vừa khô vừa nhạt. Thích nhất là ăn bánh đúc, nhớ hồi 5 tuổi sinh nhật, mẹ làm cho mình cái bánh sinh nhật bằng bánh đúc, trên thắp 5 nén hương, à không phải.. Mà là 5 cái nến bàn thờ to tổ bố, cả nhà ngồi quay quần bên nhau cắt bánh, chấm nước mắm ăn y như thật.
Vào cái nhà hàng, nó dẫn em vô trong một căn phòng nhỏ toàn sắt, em tưởng là phòng hun, vậy rồi em chu cái mỏ về phía con bé, đúng lúc cái mỏ vừa chạm tới màn tóc nâu, thì cửa mở ra, em thu mỏ lại, hôm qua mới biết đó là cái thang máy. Vào bàn con bé gọi phục vụ làm cho 2 xuất Bánh Mỳ Bò Bít Tất, em nghĩ bụng, con điên này cơm bò không gọi, gọi bít tất của bò để cho thằng bố mày ăn à!!!!! Hóa ra không phải món này ngon hơn em tưởng, vừa dai vừa mềm, ăn phê vãi lúa. Nhưng ăn phải dùng dao với dĩa, em không biết xé, nó xé hộ em luôn, thỉnh thoảng con bé nhoẻn miệng cười, 2 đứa nói chuyện về học hành, gia đình, chuyện dưa hấu. Ăn xong xuôi, em mới ngước lên cái bảng giá đặt ngay trước mặt… Bò Bít Tất 150 nghàn xuất. Ôi má ơi, vỡ con mịa cả kế hoạch rồi.
2 xuất 300k. Huhu.
Tim em đập thình thịch, hồi hộp xen cùng sợ hãi. Còn bé gọi tính tiền..Phù! may quá, em ấy trả, con bé xem xem 1 hồi rồi đưa cho em.
– Anh ơi 350 ngàn
Hai cốc trà chanh 25 ngàn chua loét, xót tiền wá nhưng quýt làm thì cam chịu, rút 2 tờ 2 trăm mà tay run run, cả đời em chưa tiêu cái gì lớn như thế!
Lấy xe ra khỏi quán, em muốn về, không chịu được nữa, lúc này cho dù con bé có vạch dưa mà ném thẳng vào mặt em bảo là: “Đấy của nhà mày đấy ăn cm nó hết đê” thì em vẫn nhất quyết 2 từ: “ĐI VỀ”. Đàn ông nói là làm.
– Bây giờ về nhé.
– Ơ hâm à, chơi gì mà mới 9 rưỡi đã về.
– Anh còn bán dưa em ơi.
– Nghỉ 1 buổi thì chết ai nào.
– Còn cái xe 5 tạ.
– Kệ cho thằng Tỉu trông đi.
– Không được .
– Thôi mà, lát nữa em đềnn..
Đền cái gì nhề, dưa hấu trái mùa à, bố cóc thèm nhớ. Đang nghĩ, bỗng dưng con bé ôm chặt em từ đằng sau, đưa hai tay lên vuốt ve đùi em, rồi dần dần.. dần dần.. tiến tới cái tờ rim của em, vuốt 1 phát xuống đáy quần. Quần em thì bị rách một tí ở đũng, may mà quả ấy em quách tỉnh chỉ nhẹ nhành gỡ tay con bé ra bảo là:
– Thôi, bỏ tay ra đi, anh còn lái xe.
Các thím có thấy em khôn không, nhắc lại cái quần rách, trước lúc hẹn hò mẹ em cho 35 nghìn đi mua quần, bà dọa không mụa được thì về lằn mông vì tội bất tài vô dụng, vậy là em tung tăng ra chợ, ôi nhiều loại đẹp quá cơ mà toàn 3,4 lít. Em hỏi cô bán hàng có loại nào 35 nghìn không, thế là cô dơ ra 1 cái màu đen nhưng mà hơi bé em hỏi bé thế này thì mặc như nào được, bà bảo cứ mua mặc vào là sẽ rộng. Vậy rồi em mua, chạy vào nhà khoe với mẹ, bà ấy quạt em 1 trận. “Đm thằng ngu này mày mua quần tất để tế cái thằng cha mày lên à”, Ôi em xanh mặt, mẹ dữ quá, bây giờ bà ý biết thêm cái chuyện em ăn trộm tiền dưa của bà để đi chơi với gái thì em chết mất.
Trở lại với chủ đề chính, con bé chỉ em đường ra hồ Gươm, ội đẹp lắm các thím ạ, làm em quên luôn nỗi bực dọc trong người, sau rồi em với nó gửi xe, đi chơi lanh quanh, ăn kem, uống trà sữa. Tiếp đến nó bắt em đi đến 1 cái xốp quần áo ở hàng Bông mua cho nó 1 cái áo mỏng như tờ giấy, 5 lít các thím ạ, lúc trong cửa hàng em chỉ muốn nhảy lên đá vỡ cm 2 trái dưa héo của con mụ bán hàng, can tội quảng cáo vớ vẩn, làm bố mày âm tiền. 12 giờ đêm, em với nó đi về, trên đường về, nó tiếp tục ôm em và hỏi:
– Anh Chén ơi.
– Ơi
– Anh mệt không?
– Ừm cũng hơi mệt đấy.
– Thế anh em mềnh tìm cái nhà nghỉ nào nghỉ tạm, sáng mai hãy về nhé.
Đéo mẹ, em nghĩ lại định dụ tiền mềnh đây, thế là em từ chối bảo không, mai 2 đứa còn phải đi học.
Nó trả em về với cái xe 5 tạ yêu quý, vụt đi, thằng Tỉu phấn khởi, trên tay cầm nửa quả dưa chạy ra.
– Anh Chén ơi anh về rồi đấy à.
– Ờ về rồi, mày ôm quả dưa đi đâu thế.
– Đi vứt thối mẹ nó rồi, mà anh trả em đôi dép lào.
Em nhìn xuống dưới chân, còn mỗi 1 cái ợ, cái còn lại chắc để quên trên cái gác chân xe con bé.
– Thôi đm tao làm mất 1 cái rồi.
– Ơ,đéo biết anh đền em đi.
– Bao nhiêu.
– 40 nghìn.
Em rút cái dép ra, móc túi còn mỗi 20 cành các thím ạ, em đưa giả nó, mất một cái thì đền 20 nghìn, nó chửi em, bốc một miếng dưa ném thẳng vào mặt em.
– Ơ cái thằng mất dạy này sao mày lại ném dưa thối vào mặt ông thế hả?
– Thằng chó mày mới mất dạy ấy.
– Á à, mày là đệ mà lại dám chửi cả sư huynh à, hôm nay ông sẽ dạy cho mày 1 bài học con ạ.
Hai thằng nhảy vào đánh nhau, gần 15 phút, nhưng suy cho cùng đánh nhau về 1 đưa con gái thì không nên, vậy là em hứa sẽ trả cho nó hết nợ với lãi suất 50%1 tuần.
Em đánh cái xe 5 tạ về, 1 triệu đã không cánh mà bay, nếu mà quy ra dưa thì cả tạ chứ chả ít. Một tay cầm vô lăng, một tay đưa miếng dưa lên gặm, nước mắt ứa ra, trong lòng nghẹn đắng, cố chạy xe thật chậm, tự hỏi mềnh là cái cuộc đời nó sẽ trôi về đâu. Trở lại cái đêm ấy, em đỗ con 5 tạ vào sân, bố mẹ đã ngủ hết, em lấy sách vở, kê cái ghế ra đầu ngõ học, đầu ngõ có cái bóng cao áp mờ mờ không đủ ánh sáng, em cầm thêm cái đèn ác quy đặt lên vách tường, soi vào vở.
Cái đèn này gắn liền với tuổi thơ của em. Dưới quê đêm nào em và thằng Tỉu cũng cầm đi soi cua ốc, vớt trộm bèo cho lợn ăn. Ngẫm lại mình bây giờ thấy đổ đốn quá, có 2 tháng trời lên thành phố… Dám cầm cả 1 triệu đi bao gái, chả trách mấy chị ở dưới làng em lên đây học, đi 1 về hẳn 3.
Thằng Tỉu cũng lục đục bê cái ấm nước chè tới:
– Vẫn chưa ngủ à?
– Ờ, chưa.
– Anh với con bé đi chơi vui không?
– Vui cái đéo zề, toi mất tạ dưa.
– Không sợ u Xuyến mắng à?
– Sợ, nhưng lỡ rồi biết làm thế nào?
– Em khuyên anh nên bỏ nó đi….. gái thành phố khó chiều lắm.
– Ừm… anh cũng đang tính, chỉ có chú mới hiểu được anh.
Em nhấp ngụm nước chè lên miệng, thấy ngai ngái, nhổ toẹt xuống đất.
– Đéo mẹ chè từ hôm kia à/.
– Vầng.
– Đm sao mày còn bê ra đây làm cái zề.
Thấy mặt em nóng quá, nó bê cm cả cái ấm lẫn quyển vở chạy hộc tốc vào trong, rơi cả dép.
Hôm sau tới lớp, con bé tự dưng tốt với em lạ thường, mua nước cho em uống nữa, nó hẹn em tí ra quán trà sữa tâm sự, ặc.. mày vẫn chưa chán hả con, chăn bố mày đến đồ lót chẳng còn mà đeo mà vẫn hẹn với hẹn. Em từ chối, nó nắm tay em năn nỉ, thế đéo nào mà em lại đồng ý, hay là tại con bé xinh quá. Cuối giờ em qua vay tiền thằng Tỉu.
Đến quán,con bé hỏi:
– Sao cứ ngồi yên thế? Có muốn nói gì với người ta không?
– Ơ cậu rủ tớ ra đây mà.
– Ừ,tối qua chơi về vui không?
– Vui cái con mẹ cháu à.
– Ơ, cái gì đấy.
– Không không, tớ bảo mẹ là đi chơi với cậu về vui lắm cơ.
– Trước tới giờ tớ thấy Chén rất tốt với tớ.
– Thật á.
– Ừ, kèm tớ học này, quan tâm tớ này còn dắt đi chơi với mua đồ nữa, mà không có đòi hỏi cái gì hết ấy.
Em đéo nói được gì, kệ mẹ cho nó tán tỉnh, lúc đấy thú thực với các thím là đang xót tiền, bố bảo cũng đéo dám tán gái, tán mà đổ thì có mà bốc cám mà ăn. Cuối cùng thì em với nó đi về, dĩ nhiên tiền trà sữa là em giả.
Bấy giờ em cứ tưởng em ấy yêu mềnh thật, đèo em ấy một tay lái xe, một tay sờ đùi, cơ mà sướng phết. Tới cửa nhà con bé, nó quay mặt hun em một miếng vào má. Làm em “dải cả cứng”
– Tớ vào đây, bai bai…… À quên, Chén học hát đi nhớ, mai hát cho tớ nghe, không là đấm lòi mắt đấy.
Hờ hờ em đi về nhà, trong long vui sướng thì bất ngờ thấy mẹ, 2 tay chống nạnh chờ trước cổng. Em quay đầu xe chạy, ông già đéo biết từ đâu xộc tới, đạp em ngã con mịa xuống vệ đường, bà già chạy ra cầm đòn gánh phang tới tấp, ông già đạp một phát vào mặt em, em ngất tại chỗ. Lúc mở mắt dậy thì thấy mình đang ở trạm y tế, bên cạnh là thằng Tỉu.
– Thánh họ nhà mày nhớ.
– Ơ, tỉnh rồi à.
– Thằng đàn bà, mày thích mách lẻo không?
– Tao cứu mày, mày còn không cảm ơn.
Sau đó em được biết, nó bảo với mẹ em là em đánh lô xịt mất 1 triệu. ĐKM thằng ngu.
Đọc đến đây thì các thím cũng biết bố mẹ em ác như thế nào rồi đúng không, nhưng mà phải ác thì em mới nên người được. Nghĩ lại cũng may thằng Tỉu nó nói xịt lô nếu nói đúng thì ba má em lên tận trường để chửi con bé kia mất. Bổ sung thêm là có thím đã chụp được ảnh và bảo đó là em, thề là không phải nói điêu cả nhà em chết, tội nghiệp cho cái chú trong ảnh, bị em vạ lây. Trở lại câu chuyện, chiều hôm đó em về nhà với cái má băng một miếng, chắc các thím cũng đoán được việc gì đã xảy ra rồi đấy. Bố bắt em úp mặt vào tường, dùng cán chổi đánh em chục phát, rồi ổng bắt em hứa.
– Huhu, bố mẹ ơi con hứa lần sau con không thế nữa/
– Thế cái gì?
– Thế là không bao giờ đánh lô, không đi chơi quán nét, học hành chăm chỉ, phụ giúp việc nhà, huhu.
– Thật không?
– Thật ạ.
– Được rồi lần này bố tha, mày còn thất hứa thì tao đuổi ra khỏi nhà nghe không?
Cuối cùng bố mẹ cũng tha và đi làm trước, lúc đó khoảng 8 rưỡi tối, em định học bài cơ mà đau mông quá nên ra quán nét viết tâm sự lên diễn đàn.
9 rưỡi tối em ra trông xe dưa cho ba má, đi qua nhà con bé Y, con bé nhìn thấy cũng mò ra chỗ em, lúc ấy bố mẹ đã về ngủ hết.
– Òa. Nó hù em từ sau lưng.
– Ối ồi ôi, con chó nào hù ông đấy.
– Ơ, Chén bảo ai là chó.
Đéo biết nó giả ngu hay ngu thật nữa, chửi thẳng vào mặt mà còn không biết. Em xin lỗi nó, kê cái ghề cho nó ngồi cùng.
– Sao mặt chén lại băng thế này.
– Chiều nay tớ gặp cướp, trên Phạm Văn Đồng, đang lái xe đưa hàng trên ấy về, thấy một chị bị hai thằng đi xe máy nó giật túi xách, không quản tính mạng tớ úp vỉa cho 2 thằng ấy vào vệ tường, bọ nó đấm tớ một trận, tớ nằm một đống, cái chị đi đi đường đến chửi vào mặt tớ: “Sao mày ngu thế hả em”.
– Ơ, sao lại vậy?
– Túi của con mụ ấy chả có gì, đeo cho oai, chính mồm mụ ấy nói với tớ.
– Ghét cái bọn đấy.
Nói xong con bé hôn nhẹ lên cái má bên kia của em, mội mềm ế như cái phao câu ấy, nó tựa vào vai em, hạnh phúc lắm các thím ạ. Bỗng nhiên thấy buồn đái quá kêu nó đi về đi, mặc dù trong lòng vẫn muốn ngồi tiếp.
– Nhớ mai hát cho tớ nghe đấy nhé.
– Ờ, biết rồi.
Đợi nó đi hẳn, em chạy ra vệ đường tàu đái rồi về, lúc lên xe thấy cái đĩa CD trên ghế, dự là bố mới mua, em mở lên, nhạc hay thật, có cái bài “Đi âu âu” của anh Lương Gia Huy, em học thuộc để mai hát cho nó nghe.
Hôm sau tan học, lúc đèo nó về.
– Chén hát cho tớ nghe đi xem nào.
– Ừ.
– Nhanh lên.
– Lần đầu gặp em anh chỉ muốn kêu lên là đi âu âu, và lần gặp sau anh cũng chỉ kêu lên là đi âu âu…
Hát xong con bé hỏi là muốn âu âu thật à, em đéo biết âu âu là gì, nên cứ ờ bừa 1 tiếng, nó hỏi tối nay nhà Chén có ai không. Tối nay ông bà già tớ về quê lấy dưa, sớm mai mới lên, con bé hỏi tiếp cái địa chỉ nhà em, em cũng cho nhưng mà hơi lăn tăn.
Miêu tả lại cái xóm trọ nhà em, ngõ bé tí, toàn dân tứ xứ về nên mất dạy lắm, ngày nào cũng chửi nhau, đéo biết chó má nhà ai thả ra, ỉa bậy lung tung, như cái bãi mìn ấy, em mà đến thì ngại bỏ mịa, với lại nhà em là nhà đi thuê, vừa bé vừa hôi, không biết có phiền gì không.
Độ 6 giờ tối con bé đến, em đang ỉa.
– Chén ơi, cậu có nhà không?
– Có có.
– Tớ trong này.
– Eo, đang đi vệ sinh à, sắp xong chưa?
– Rồi cơ mà cậu lấy cho tớ cuộn giấy vệ sinh bên cạnh cái nóc tủ lạnh, phòng trọ thứ 3 bên tay trái với.
Sau khi lau chùi xong thì em đi ra, con bé mua 1 hộp Gà Cây ép xi, 2 đưa ngồi gặm, 15 phút sau thì xong.
– Bây giờ làm gì hả Chén?
– Không biết.
– Âu âu nhớ.
– Âu âu là cái gì, nghe nhạc á.
Nó nheo mắt nhìn em, tát em 1 cái “…giả ngơ này”, đẩy em vào góc tường, lột áo, cửi quần dài, đéo mẹ, em không ngờ số phận mình lại bất hạnh như thế này, trên người còn mỗi cái quần đùi hoa xuyên chi 2 tuần thay 1 lần.
18 năm em giữ gìn không ngờ vì 1 bữa gà cây ép xi mà bao nhiêu công sức đổ xuống sông xuống biển. May lúc đó thằng Tỉu nó đạp cửa đi vào, trên tay cầm bát cơm với hộp ruốc.
– Này u Xuyến điện bảo tao mang cơm cho mày.
Vừa dứt câu, nó trợn tròn mắt, mồm há ra, nước dãi chảy cả vào bát cơm của em. Ba đưa nhìn nhau, con bé khoác vội cái áo, chạy ra ngoài. Thằng Tỉu đưa cơm cho em, kêu ăn đi, còn nó thì chạy nhanh ra ngoài. Không biết hôm sau có chuyện gì mà con bé dỗi không nói chuyện với em nữa.
Kể đến đây thì em thấy mình hư hỏng lắm rồi nhưng mờ vẫn cố gắng tiếp tục sau này nhìn vào cái thớt tâm sự của trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố mà hối hận.
Con Y nó dỗi em cả ngày hôm đó, em hỏi nó cũng không trả lời. Giận à, kệ cm em đấy, anh có làm gì đâu. Tối về ra ngoài đầu ngõ hóng mát, thằng Tỉu lom khom bê bộ cờ tướng với ấm chè đến.
– Làm 1 ván nhớ anh Chén.
– Ờ nhưng từ từ đã cho tao hỏi mày cái này.
– Anh hỏi đi.
– Mày có biết sao con bé Y nó giận tao không?
– Có, tối qua, lúc em mang cơm cho anh ăn ấy, gặp con bé với anh áo sống hớ hênh dự là đến không đúng lúc rồi, em mới chạy ra ngoài, thấy con bé dẫm phải bãi cứt to tướng ở giữa sân ngã mẹ xuống đất, nó đứng dậy lấy xe về thẳng, em cầm xẻng hót xong vào học bài.
– Thảo nào, mấy con chó xóm mình đểu vãi, toàn rình sân dãy trọ mình ỉa.
– Chó nhà bà Xoan đấy, nhà có 2 mẹ con mà nuôi tận 4 con chó.
Tối hôm sau hai thằng đi đánh bả mấy con chó đấy. Sáng sớm đã thấy mụ đứng trước cổng déo tên mấy thằng chộm chó lên mà chửi.
Đến lớp con bé vẫn không nói nửa lời, em chủ động xin lỗi luôn.
– Này, tớ xin lỗi Y nhé.
– Có làm gì đâu mà xin lỗi.
– Đi,làm lành nhớ.
– Phải có cái gì chớ.
– Mấy hôm nữa tớ chở đi chơi nữa nhá.
– Không biết, đừng để tớ leo cây là được, đồ ngốc.
Sướng quá các thím ạ, trong giờ hai đứa cứ cầm tay nhau mà không muốn buông, tối về trông dưa thấy con bé xách nước mía ra cho mềnh, mua cho em 1 cái mũ, 2 đưa ngồi mút nước mía.
-Trưa thấy Chén đội cái mũ rách quá, tớ mua cho này.
– Ha ha, lần sau không phải thế, tốn tiền lắm, bao nhiu đây?
– 2 trăm
– Eo ôi, thôi không dám nhận đâu này.
– Không nhận là dỗi.
Con bé dễ thương quá, khách đến mua dưa nó còn phụ em bê dưa cho người ta sờ nắn, ăn thử cơ ạ. Em thấy nó cũng thật lòng với em, 10 giờ tối vãng khách em chở nó đi chơi, bằng ô tô riêng, oai không! Tất nhiên là em đâu có ngu mà đi ăn với lại đi xốp binh, chở lòng vòng hóng mát thôi. Nó đòi em vào chỗ nọ chỗ kia mà em đéo đồng ý, lúc về thấy mặt xị cái thằng cụ, như nhà có đám. Nhắc đến đám lại nhớ cái hồi lớp 9, bố ông hàng xóm mới mất, em với thằng Tỉu tới ăn trực bị nó chửi, bực quá 2 đưa mới vào trong nhà, cướp mi cờ rô của ban tang lễ.
– Chúng cháu xin chia buồn với gia đình, trong không khí u ám ,tang tóc, đầy một màu đen u ám này, chúng cháu xin được hát 1 bài như để tiễn đưa hương hồn ông về nơi an nghỉ cuối cùng tại nghĩa trang quê nhà.
– Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng..hai..baa
Mấy đứa cháu trong cái nhà đó đuổi em gần chết, thằng Tỉu bị đánh cho tím mắt,em may không sao, đám zai làng nó khen bọn em quá trời. Về tới cửa nhà con bé thì đã 12 giờ đêm, con bé hơi bực em, kệ đời coi như không biết. Tối hôm sau đánh xe dưa từ chợ Trương Định về thấy một anh đi Ét Hát đèo 1 em chân dài dáng trườn, quần tooc áo ba lỗ, cái mông quen quen, vượt lên thì đúng là con bé rồi. Về nhà không sao ngủ được, thằng Tỉu chạy sang rủ đi bán dưa, thấy cái mũ treo trên tường hỏi mua bao nhiêu đây. Em bảo hai lít, nó chửi em chém gió, hôm qua đi chợ vào hỏi có 30 nghìn, chưa mặc cả.
Buổi sau tới trường có bài kiểm tra 15 phút Hóa, đương nhiên là em làm hộ rồi, con bé mặc cái áo chẽn, vươn vai, hít thở, nhìn chắc chắn lắm, em đoán là hôm qua làm việc vất vả đây mà, còn việc gì thì em đếch biết và chả quan tâm. Mùi con gái thơm thật đấy, thơm hơn cả mùi thịt chó mắm tôm, ngồi gần hít hít mà lê tê phê. Con bé hỏi em là tối nay có đi chơi không, em từ chối.
– Thế Chén hết thích tớ rùi à.
– Đâu.
– Sao suốt ngày lảng tránh tớ.
Bây giờ em mới hiểu được sức mạnh của tiền, tiền ghê gớm thật. Mấy đứa bạn trong lớp em cũng cặp toàn với các anh mặt già như rễ cây để moi tiền đấy thôi. Không hiểu dư lào mà con bé nó lại chọn mềnh, 1 thằng bán dưa hấu. Giờ về, em gặp con bé nói chuyện với 1 thằng trước cổng trường, lúc đầu đoán là anh em. Đoạn thằng đi ÉT HÁT định đưa môi hôn má con bé, em rút ngay quyển vở ra, che má nó lại, 2 đứa thơm nhau qua quyển vở. Thằng kia phát khùng với em.
– Cái đệch mẹ mày làm gì đấy?
– Ơ.
Con bé Y nó xin lỗi bảo đấy là bạn em, nó ghé miệng nói nhỏ vào tai thằng kia, nhưng em vẫn nghe thấy: “Bạn em nó bị điên đấy anh ạ”.
Ôi bực vãi cả luyện, em hét toáng lên.
-Cái gì, cậu nói cái gì, bảo ai điên hả? hả?
-Ơ, tớ đâu nói cậu.
– Thế vừa nói cái gì vào tai thằng chó kia thế.
– ĐMM bảo ai là chó.
– Tao bảo mày đấy, tai mày cướp người yêu tao.
– Ai người yêu mày.
– Nó, con chó kia kìa.
Con bé đẩy thằng ÉT HÁT lên xe, đôi gian phu dâm phụ biến đi nhanh chóng.Thằng Tỉu đạp xe tới chở em về, đi được nửa quãng đường gặp ngay thằng ÉT Hát, nó đạp 2 bọn em một cái, Thằng Tỉu nhảy xuống xua tay.
– Em không quen nó đâu anh nhớ.
Rồi chạy cmn mất,để lại mình em, bị đánh cho to đầu. Nó còn chửi thêm câu nữa.
– Liệu hồn mà tránh con Y ra, thằng nhà nghèooo…
Đệch mày nói thế nghe được à, nghèo cũng có cái giá của nghèo chứ, thù này ông quyết sẽ trả thằng mất dạy. Tối về đau không đi làm được, Tỉu nó bê sang cho em 1 bát cháo hành, bảo ăn đi cho bớt nóng, em cũng ăn, khen nó 1 câu”chỉ có chú mới tốt với anh”, nó không nói gì lẳng lặng bỏ ra ngoài ngồi. Em bước theo:
– Anh Chén ơi
– Gì
– Mình lên thay đổi thôi anh ạ.
– Anh không hiểu
– Em yêu 1 đứa khác lớp, tỏ tình nhưng tạch rồi, nó cũng theo 1 thằng nhà giàu xe ga, điện thoại xịn.
– Hờ hờ, nín đê, có gì phải buồn cơ chứ, rồi anh sẽ có cách giúp mày.
-Thật à.
– Ừ, đúng rồi đấy.
– Em thương anh lắm, Chén.
– Anh cũng thế.
– Chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau anh ạ.
– Anh yêu em.
– Em yêu anh.
2 Thằng ngồi ngoài hiên ôm nhau mùi mẫn, tình cảm, lãng mạng, sao trên trời lấp lánh, gió hiu hiu thổi, mây nhẹ bay. Trong lòng TỈU, em thấy mình hạnh phúc vô bờ :))
Theo tác giả byebyehihi chia sẻ.
[Tâm sự] Kể về các mối tình và yêu gái giàu giang hồ6689 0 00:26 22/07/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Nuôi vợ con thằng khác mà còn bị “cắm sừng”7612 0 02:09 01/06/2017Tâm sự |
[Tổng hợp] Kể về thời gian lúc mới ra trường5422 0 02:01 18/05/2018Tâm sự |
[Tâm sự] Theo đuổi 15 năm cho một cuộc tình đơn phương4901 0 14:26 07/08/2017Tâm sự |
[Tâm sự] Vợ của thằng bạn thân thích mình7677 0 21:43 11/09/2019Tâm sự |
[Tâm sự đời thật] Kể về những lần đi bụi (đi dạt – đi hoang)7213 0 18:34 25/03/2018Tâm sự |
[Tâm sự] Thanh niên coder làm ba ở tuổi 21 – trung3105 [Full]10773 3 01:28 21/05/2017Tâm sự |
Câu chuyện đời 5 năm [Thời sinh viên & tình yêu]4601 0 17:31 30/11/2017Tâm sự |
Tuổi 25 là giai đoạn khó khăn nhất thời thanh xuân!4283 0 00:26 26/04/2018Tâm sự |
[Tâm sự quê hương] “Nhà” là bao xa?4113 0 19:43 09/03/2018Tâm sự |
Không có bình luận nào!