Em xin tự giới thiệu, em là Nam năm nay 23 tuổi, quê ở Cần Thơ hiện đang là sinh viên năm cuối của 1 trường đại học trên thành phố XX. Muốn các thím có 1 cái nhìn về cái dịch vụ nhạy cảm em sẽ kể chi tiết việc tại đây (Em chỉ làm dẫn phòng với ghi số thôi nhé mấy thím).
Để em kể lể một chút để biết được nguyên cơ em đến với cái nghề này nhé. Nhà em ở Cần Thơ cũng chẳng phải thuộc dạng khá giả gì, Ôbama ở nhà làm công ăn lương mở kèm cái quán bán đồ hải sản (nhà em ở gần biển nhân tạo), để kinh doanh nên cũng chỉ đủ ăn đủ uống và lo cho em với một đứa em gái nữa ăn học. Hồi học cấp 3 em quậy lắm, phá cũng dữ nên tạch mẹ tốt nghiệp bị Ôbama chửi cho quá trời nên bỏ xứ lên Sài Gòn theo đám bạn ăn chơi. Được đâu khoảng 2 tháng thì hết cmn tiền lại cui cút trở về. Ôbama tính dí đơn cho em vô trại nữa kia nhưng lại không dám vì em là cháu đích tôn của cả họ. Nếu vô trại thì còn méo gì là thể thống của cả họ nữa.
Nói thế thôi chứ lên Sài Gòn em cũng thấm được nhiều điều lắm. Đợt về này em chuyên tu vào học hành cuối cùng cũng đậu tốt nghiệp và đỗ vào 2 trường đại học. Một trường ở Sài Gòn và 1 trường ở thành phố XX (em xin không nói thành phố ạ). Em chọn thành phố XX vì ở đó có biển (đơn giản vì em rất thích biển nhưng lại không muốn học gần nhà vì em và ba không hợp tính nhau). Rồi cứ thế mấy năm đại học của em trôi qua một cách yên bình. Cho đến 1 ngày…
Lan man thế đủ rồi nhỉ? Cho đến 1 ngày em gặp lại ông anh kết nghĩa hồi còn trốn nhà lên Sài Gòn. Em tạm gọi ông ấy là H nhé. Ông này dân Hải Phòng chính gốc luôn nghe đồn cũng có máu mặt lắm nhưng sống rất tình cảm với anh em. Hồi đó em gọi điện về xin tiền ôbama lại bị chửi vì xài tiền phung phí quá. Ba em bảo lo mà tự lập đi, nhà còn phải lo cho em gái nữa. Em cũng tự ái lắm nhưng cũng chỉ biết vâng vâng dạ dạ thôi.Hôm đó ông H rủ em đi nhậu em mới than kể chuyện gia đình, ông ấy bảo có muốn vô chỗ thằng em ruột của ông ấy làm không? Ổng đưa vô, tại chỗ đó đang thiếu người. Em mới hỏi là chỗ anh làm gì thì ông ấy nói là massage. Ban đầu còn ỡm ờ nhưng sau ổng bảo ở trong đó có nhiều em xinh tươi lắm, lương tháng cũng ổn, lâu lâu được khách sộp bo nữa. Nghe đến đó mủi lòng liền nhưng em vẫn sợ vì cũng có tiếng phá phách nhưng em chưa bao giờ dính tới gái gú, phò phạch gì cả. Quá lắm chỉ đi hát karaoke ôm với mấy đứa bạn. Ổng ấy lại kích thêm bảo là chỗ này anh lo hết rồi mày yên tâm làm. Thế là em đồng ý. Một chân trời mới sắp mở ra trước mắt em.
Ngồi nhậu thêm một lúc nữa thì ông ấy bảo nghỉ rồi dẫn em tới quán để coi cho biết. Đi lòng vòng đâu khoảng 2-3 km thì tới một quán đường vắng, đứng trước một cái nhà to vật vã ở ngoài ghi chữ MASSAGE XXX KÍNH CHÀO QUÝ KHÁCH. Tim em bỗng dưng đập mạnh cứ như gái mới về nhà chồng không bằng ấy.
Mới vô có 1 thằng cu chạy ù ra chào. Em và ông H đi vào, nó hỏi ông H là đến có việc hay là muốn xả để nó sắp xếp. Ông ấy lườm thằng cu 1 cái bảo đến đây có việc, hỏi thằng M có ở quá không?, thằng cu cười hề nói có rồi chạy ra dắt xe cho ông ấy vào bãi.
Ông H dắt em vào phòng khách. ĐM, phòng khách thôi mà cứ như cái nhà của em vậy. Rộng thênh thang, đã thế còn có 2 ông Quan Vũ cao gần 2 mét đứng ngay cửa phòng nữa chứ. Bộ bàn ghê thì khỏi phải nói, còn thảm nhà thì trải từ ngoài cửa đi êm chân vc. Nhìn vậy thôi mới biết được số tiền kiếm từ những dịch vụ này lớn đến nhường nào.
Đang ngôi uống trà nóng và ăn mứt gừng thì có 1 ông khác vào. Ông này là em ruột của ông H. Tướng băm trợn xăm kín cả 2 cánh tay. Nhìn ổng to gấp 2 lần em, lại nói giọng ồm ồm nữa nghe sợ vãi mật. Đến đây thì ông H mới giới thiệu đây là M em trai ổng. 2 anh em cùng nhau mở cái quán này nhưng ông H thì phải lo việc ở ngoài Hải Phòng nên để cho ông em quản lý hết. Sau một hồi nói chuyển thì ông H gửi em vào làm. Ông M nói có thể làm được trong tối nay không. Em bảo OK rồi sai một thằng nào đó dắt em ra ngoài chỉ công việc luôn.
Việc làm đầu tiên của em là dắt xe cho khách vào massage. Đạ mấu, từ nhỏ đến giờ có phải dắt xe cho đứa nào đâu nay lại phải bươn thân ra làm mới thấy mệt. Tướng em cũng chẳng to con gì, cao 1m75, nặng khoảng 56 kg, người như cây sào ấy. Hôm đầu đi làm về liệt mẹ 2 cánh tay phải nhờ thằng bạn điểm danh dùm còn mình thì ngủ vùi để tối có sức làm tiếp.
Vì em còn đi học nên em chỉ làm ca tối. Ca tối từ 18h cho tới 2h sáng hôm sau. Thời gian đầu không quen nên mệt đừ người nhưng khoảng 1-2 tháng cũng đỡ dần. Giới thiệu một tí về quán nhỉ. Quán em làm có khoảng 30 phòng chia làm 3 lầu với gần 25 kĩ thuật viên massage, em nào em nấy cứ phải gọi là….. Tất nhiên cũng có 3 loại vé khác nhau: 300k, 500k và 800k cho khách lựa chọn: 300k thì có xông hơi, tắm và massage (thư giãn) bình thường, 500k thì bao gồm vé 300k và ít vải hơn một chút (Hở toàn phía trên, phía dưới chỉ có tam giác), còn 800k thì bao gôm gói 500k và “nu_de 100% + tắm chung, xông hơi chung) và dàn kĩ thuật viên chắc chả kém cạnh gì mấy em hot girl ảo tung chảo trên mạng là mấy (thậm chí còn hơn nữa, theo đánh giá của em).
Lúc nãy là phần giới thiệu rồi nhỉ. Các thím thông cảm em không thể nói tên quán nhé. Cái này chỉ là những kỉ niệm cũng như đời sống thường ngày của em khi làm việc ở quán thôi.
Quán em làm theo em biết không giống như ở dưới Sài Gòn. Bọn em ở trong này sướng cũng không hẳn sướng mà khổ cũng không hẳn khổ. Những ngày đông khách có khi em phải tăng ca tới tận 5-6h sáng, về hôm sau éo mở mắt đi học được, lại còn phải chạy đi nấu nước, pha trà, nấu mì tôm, giục đào. Khi hết khách phải kiểm tra từng phòng rồi thay khăn, lau phòng (thường thì hết khách mới phải lau dọn còn nếu trong giờ làm thì bé nào phục vụ thượng đế xong bé đó kiêm luôn dọn phòng). Còn phải bảo đảm an ninh cho các bé nữa như lâu lâu phải đi dạo quanh phòng xem có khách nào làm bậy hay giở trò gì không hoặc bắt lỗi nhân viên ví dụ như các bé có đè khách ra nhét của nợ của khách vào không (thường thì chả ai bắt lỗi này đâu hoặc có thấy cũng bỏ qua thôi vì một là khách quen có cảm tình thì các bé mới cho làm hoặc là có giao dịch gì đó. Em chỉ đằng hắng 1 tiếng rồi bỏ đi thôi, ra các bé lì xì cho 50-100k hehe). Nhưng sợ nhất là khách cố tình mà nhân viên không cho, lúc đó chỉ cần nghe tiếng hét là phải ập vào liền. Gặp mấy anh giang hồ thì chúng nó đấm cho mấy đấm cũng phải chịu, quan trọng là phải bảo vệ được nhân viên).
Sướng ở đây thì cũng chẳng có gì. Thượng đế thường thường thư giãn xong thường ăn 1 chút gì đó cho ấm bụng như mì tôm trứng, mì thịt, hay cháo gà. Lúc đó lâu lâu bọn em cũng được hưởng sái một chút. Lúc đầu thấy nhục nhục nhưng sau đói thấy mẹ nên cũng mặc kệ. Có cái ăn vẫn tốt hơn. Gặp phải khách tốt tính bảo mình gọi cho 1 em nào đó xinh tươi nhiệt tình, khách hài lòng ra bo cho 50k, có khi gặp khách sộp nó bo thẳng cho 100-200k, bọn em chỉ chờ có thế là đời lên hương.
Còn nữa, mấy em nhân viên ở khu 300 – 500k còn đỡ. Ớn nhất là mấy bà 800k, sai mình như người hầu ấy. Từ đi mua băng vệ sinh cho tới mua đồ…Các thím bảo nó đẹp thì nó có quyền. Ờ thì cũng đúng, cứ cho mình dại gái đi nhưng có làm ăn được gì đâu. Nhìn thấy chỉ tổ thêm nhức mắt chim cửng rồi đêm về lại phải làm bạn với chị năm. Bổ béo lắm đấy.
Nhức mắt nhưng vẫn khoái nhìn các thím ợ. Thực ra nhan sắc của mấy em cũng xêm xêm nhau, chỉ có 5 em ở mức giá 800k có sự khác biệt thôi. Đôi lúc em tự hỏi mấy bé này ra ngoài đường vẫy tay một cái là các anh zai nhiều tiền xếp hàng dài. Nhưng đặc thù công việc với lại em cũng ít khi tiếp xúc với mấy bé đó nên cũng không hỏi.
Làm trong môi trường này gặp đủ loại người: từ giang hồ, nông dân đến những anh công chức nhà nước, các ông quan bụng phệ, giáo sư tiên sĩ hay những chàng sinh viên, học sinh mặt cong búng ra sữa. Nhưng các thím từng gặp trường hợp có cả một ông lão chưa. em thề là em phục lão ấy sát cmn đất
Hồi em mới vào làm được 1 tháng, lúc đang ngồi chờ khách để dắt xe cùng với thằng bạn thì có 1 chiếc “Bi EM ĐÚP” đỗ xịch trước mặt. 2 thằng mừng thầm trong bụng “kèo thơm rồi đây” (bọn em khoái gặp ô tô lắm, đặc biệt là ô tô xin vì tỉ lệ được bo rất cao), 2 thằng chạy ra đón thì giật cmn mình. Bước xuống xe là một ông lão, tóc bạc phơ áng chừng 65-70 tuổi, Em còn tưởng mình nhìn nhầm nữa chứ đang tính hỏi ổng kiếm ai thì ông ấy bước thẳng vào quán chẳng nói chẳng rằng.
Đích thân ông M (em của ông anh kết nghĩa ra đón) rồi ổng gọi vé super vip (800k) làm em sảng cmn hồn, nghĩ bụng già mà đú vl
Lúc lão đi lên lầu thì em mới lân la lại hỏi ông gọi đào (cái thằng ngồi ghi phiếu, lấy tiền và kêu nhân viên cho khách). Ông ấy nói đây là khách VIP từ Đà Lạt xuống, ngày xưa cũng có cổ phần trong quán này quen biết gì gì với mấy ông trên Bộ nên lực lắm. Thông thường thì 2-3 tháng sẽ xuống đây chơi một lần. Một lần thường gọi 2 em phục vụ và muốn làm gì trong đó cũng được, muốn ra lúc nào thì ra. Em nghe mà thấy phục lão thật. 1 em 800k đó mà nhún đến sức thanh niên như em có khi còn out sớm. Đằng này lão tiếp tận 2 em. Đúng là gừng càng già càng cay (thật 100% nhé. Em nhớ tới suốt đời).
Lúc đó khoảng 9h tối. Khách vào cũng đông. Tầm hơn một tiếng sau em lên lầu lấy đồ thì thấy lão ra. Vẻ mặt có vẻ phởn lắm. Phía sau là 1 bé 800k đang đi từng bước chập chững ra khỏi phòng, vẻ mặt cau có, khó chịu còn chửi thề nữa. Nhìn ko nhịn được cười. Lão đi thẳng vào phòng khách ngồi nói chuyện với ông M còn em chạy ù lại hỏi bé vừa tiếp lão xong. Bé đó chửi lão éo ra gì luôn, em thấy cả nước mắt nữa nhìn tội vc ra. Em hỏi được bo nhiều không thì bé bảo được 2 triệu. Nói xong thì cũng vào phòng đóng cửa. Hôm sau nghỉ làm, em còn phải đi mua thuốc hạ sốt cho uống nữa. Nghĩ lại đúng tội :(
Khi lão ấy về thì em với thằng bạn mỗi đứa được bo 100k. Lấy tiền bo của khách dễ lắm. Chỉ cần nắm bắt được nét mặt của khách và giao tiếp tốt một chút là khách bo cho liền. Nên từ khi đi làm ở đó em có thể tự lo cho cuộc sống của mình. Tiền ôbama gửi lên em vẫn lấy để ôbama khỏi nghi ngờ. Coi như tiền đó mình để dành để lo cho tương lai vậy.
Làm trong này giữa nhân viên nam và nữ thường không được có tình cảm với nhau. Nếu có tình cảm mà bị phát hiện thường thì nhân viên nam sẽ bị đuổi việc hoặc phạt 1 tháng lương cho cả hai (nhân viên bọn em bị giữ lại 1 tháng lương vì sợ bỏ đi mất). Nhân viên nữ được quyền có người yêu ở ngoài và muốn xin nghỉ phải báo trước cả tháng và được sự đồng ý của 2 anh em người Hải Phòng thì mới được nghỉ. Luật trong này nó khắt khe lắm các thím ợ. Ở trong này mỗi tháng nhân viên được nghỉ 2 ngày và được phép ra ngoài đi chơi mua sắm. Nhớ có lần em được chở 1 bé 800k đi siêu thị mà vui vc ra các thím ợ. Lấy chiếc SH của ông chủ chở gái đẹp theo sau, mà mấy em này cũng lầy với tự nhiên lắm. Chả có tí gì là khoảng cách giữa nam với nữ cả. Quần áo đã thoáng mát lại còn ôm eo đè 2 quả bưởi vào lưng thì còn éo gì bằng. Nó còn hỏi em có to không, em lái xe không nghe rõ hỏi lại to gì thì nó kêu “vếu em á?”. Em cũng ậm ờ kêu to. “ĐM đè chết cả thằng em lãn thằng anh mà kêu không to à”. Nó còn bảo “muốn sờ không về em cho sờ” em bảo có thì nó cười ha hả nói bở lắm, còn lâu đi…
Nói về các bé nhân viên một chút nhỉ. Ở đây ngoài những nhan sắc với 3 vòng đến mức pơ phéc của 5 bé 800k ra thì các bé còn lại cũng xêm xêm như nhau hết. Độ tuổi giao động từ 89-97 nên có người lớn. Duy chỉ có 1 bé út sinh năm 97 tên H người Kiên Giang là sự khác biệt. Cả quán đặt cho bé đó cái tên là “thần tiên tỉ tỉ”. Da trắng, mặt dễ thương, mái tóc (đặc biệt là mái tóc vừa dài vừa dày) uốn lọn với nhuộm đỏ nhìn cứ như búp bê vậy. Mặt đẹp nhưng thân hình đang còn phát triển chưa xong nên bé nó vẫn còn khá phẳng (giờ lên 800k rồi nhé) Cực kì thích xăm hình, 19 tuổi đầu mà đã xăm kín cả phần vai trái. Mặc dù em không phong kiến nhưng nhìn vào đó cũng cảm thấy ngao ngán. Nhà bé cũng nghèo nên mới phải làm nghề này. (Nhà bằng ván. Hồi tết em có về Kiên Giang có ghé qua chơi. Cũng cực lắm) Nhớ hồi đó xuống nhà bé kêu “bạn trai con” mà hết cả hồn, bố mẹ bé còn kêu em đẹp trai nữa. Em thì phải nói rằng bé H đang học nghề làm tóc và trang điểm cô dâu. Giờ nghĩ lại thấy có lỗi với 2 bác ấy vãi.
Ở trong đó em có chơi thân với H và 1 bé nữa tên là B. Bé B này sinh năm 96 người tại thành phố này luôn. Cha mất, mẹ nghiện rượu bị tai biến, lâu lâu lên cơn động kinh. Nhà còn thêm 2 đứa em nhỏ. 1 đứa 4 tuổi, đứa kia chắc tầm 1 tuổi. Lao động chính trong nhà các thím ợ. Cái dòng phân khúc 300-500k thì bé này rất nổi vì nhiệt tình, chăm làm và sở hữu ngón nghề được mấy thằng đồng nghiệp truyền tay nhau rằng có thể làm cho các thượng đế out trong vòng 30s mà vẫn sung sướng rụng rời. Em mới biết sơ sơ vậy thôi. Nhưng mấy hôm nay em biết rõ hơn về bé này. Chả là vài hôm trước, điện thoại của bé bị hỏng, bé có lấy đt của em để vào fb nhưng éo log out. Đêm đó em mới tò mò vô ib để xem thì thấy nó phải vay tiền thằng quản lý nào đó ở dưới cơ sở 2. (Quán em có 2 cơ sở. Vay éo gì mà “chân 200” rồi “1 ngày trả anh 200k”, trả trong vòng 30 ngày. Em ko hiểu kiểu vay đó là gì? Thím nào thông não hộ phát ) rồi bé này cũng chẳng khác gì một con búp bê tình dục cho gã này và đám bạn của gã. Lâu lâu lại rủ “xã giao phát em” hay “nay some nhé” mà hình như không 1 lời kháng cự. Nếu tiền không trả kịp thì bị gã đó chửi, đòi đánh nữa cơ, mới đây đứa em gái của bé lại bị gãy chân, hôm nay thì té xe tí phải nhập viện. Số con rệp, tội thâth đấy nhưng em không dám đụng cũng không dám giúp đỡ.
Nhân viên nữ trong này theo em được biết thì đa số đều có hoàn cảnh khó khăn. Còn lại là những lũ ăn chơi, đú bẩn em không nói đến. Những người này sống thiếu thốn tình cảm nên rất dễ mủi lòng nếu nhận được sự quan tâm của người khác. Họ rất thính trong việc xác định tình cảm bởi vì tiếp xúc với rất nhiều thành phần trong cuộc sống. Điển hình như thằng đệ của em vô làm sau em vài tháng. Em sẽ kể cho các thím nghe.
Bé H “thần tiên tỉ tỉ” lúc ăn tết xong lên làm lại thì phải nhập viện vì cái bệnh gì về đường sinh dục ấy, nghe bảo còn không có khả năng làm mẹ được nữa cơ.
Ở trên này thân cô thế cô mà các thím thử đặt mình vào cái vị trí nằm viện mà không có người thân, không có ai quan tâm bên cạnh nó chua xót gì đâu (em đã từng). Thằng đệ em nó lúc đó ngây thơ lắm. Đúng kiểu sinh viên nông thôn mới bước đầu lên thành phố ấy, thấy thương thương bé H nên rủ em mua ít hoa quả rồi mang lên viện thăm. Vào viện nhìn thấy bé nằm đó mà em còn ứa nước mắt nữa mà. Da thì nhợt nhạt, đầu tóc rũ rượi, hơi thở khò khè, tay thì truyền nước mà không có lấy một ai bên cạnh( éo thể nào nhân ra “thần tiên tỉ tỉ” của massage XX nữa. Thấy nó ngủ, em bảo thằng cu vào rửa hoa quả rồi đặt sẵn lên bàn, còn mình chạy ra căn tin mua cho bé lốc sữa và bình nước nóng. Mới bước tới cửa thì thấy thằng đệ ngồi trên cái ghế nhựa nhìn bé H đừ người ra (nhìn không chớp mắt) em mới lại lay nó rồi bảo đi về : Bước ra tới cửa em hỏi nó là m thích H hả nó bảo vâng. (ĐM đến em còn suýt “chết” vì em nó mấy lần thì thằng đầu đất này là nghĩa lý gì) em mới bảo cẩn thận kẻo bị đuổi việc nhưng tự nhiên lúc đó em lại muốn gán ghép 2 đứa nó. Nó mới nói rằng thích chứ ko phải là yêu với lại gia đình nó gia trưởng lắm, biết nó yêu gái massage lại còn xăm trổ nữa thì ông bà từ mặt chứ đừng nói là cho cưới. Mà nó cũng cứng thật, sau đợt đó bé H yêu nó nhưng nó kiên quyết từ chối, nhưng hễ 2 anh em có cơ hội ngồi riêng với nhau, nó lại thở dài, lại kể lể về bé H mà ánh mắt toé lên sự yêu thương lắm ấy. Em cũng biết chắc thằng này yêu H rồi.
Mới tuần trước chứ đâu, thằng đệ nghỉ làm có việc bận. Bé H xin phép đi chơi tới 9h về ai ngờ đi luôn cả đêm. Hôm sau lên bé H bị chửi, em quản lý nó cũng bị chửi lây, mỗi đứa phạt nửa tháng lương. Em truy hỏi thì nó mới miễn cưỡng trả lời đi chơi với thằng đệ. Còn thằng đệ tối đó đi làm vẻ mặt hớn hở gặp em tươi cười rồi kéo em ra 1 góc khoe hôm qua làm được 2 nháy trên giường, 1 nháy trong phòng vệ sinh. Em mới nóng mặt chửi cho. Nó bảo để nó trả phần tiền phạt cho em. Lương tháng nó có 3 triệu bằng 1 nửa lương em. Giờ bảo nó trả hết tiền phạt thì nó lấy đíu gì sống. Thôi thì em tha cho nó bắt nó đãi 1 chầu nhậu. Thằng cu lại ti toe cười liền. (ĐM, 800k mới chỉ được qua loa bên ngoài đằng này nó uỵch con người ta những 3 nháy mà không phải trả 1 xu. Số nó đúng số hưởng các thím ợ. Em làm ở đây hơn cả năm trời mà vếu chúng nó thế nào em còn chưa đc sờ nữa. Nhục nhã vđ).
Hôm nay em sẽ đưa ra một số lời khuyên cho các anh em đi massage ở chỗ mới hoặc mới lần đầu đi: Thứ nhất là đừng bao giờ bo cho thằng dẫn phòng và bảo nó dẫn cho một em xinh tươi nhiệt tình. Trường hợp này xảy ra chỉ 50/50 thôi. Bởi vì các quán massage phải đủ tua cho nhân viên. Tức là dù bo hay không, các thím cũng sẽ nhận được em tiếp theo. Nói có vẻ khó hiểu nhỉ, em dụ nhé: Bé số 10 mới làm xong thì số 11 sẽ là người làm tiếp theo, dù các thím bo hay không bo thì lượt tiếp theo các thím cũng sẽ dính tới bé số 11. Hên thì em đó xinh tươi đúng gu của các thím, xui thì ngậm ngùi bảo đổi người hoặc chập nhận số mệnh an bài . Vì thế khi đi massage ở chỗ mới hoặc mới lần đầu đi thì các thím chỉ cần nói là” “Gọi cho anh bé nào dễ thương, nhiệt tình nhé, TÍ RA ANH BO CHO”. Thế là xong, ngon thì các thím hưởng, hài lòng các thím bo cho thằng dẫn phòng. Không ngon thì các thím cạch mặt, không ghé lần sau nữa.
Còn đối với những khách quen, biết gu của họ như thế nào thì bọn em sẽ tự mình lo. Ví dụ như ông A đi vào kêu cho anh bé B, mà bé B đang bận tiếp khách thì bọn em sẽ hỏi anh có chờ được không, nếu không thì bọn em sẽ điều một nhân viên khác phù hợp với gu của vị khách đó. Còn nếu ngồi chờ thì mời khách ra phòng rót nước, lấy gừng cho khách nhai, hoặc ngâm chân bằng nước nóng trước khi bé B đó làm xong. Có trường hợp gặp khách quen, biết khách yêu cầu bé này nhưng bé đó bận làm, hỏi khách có chờ được không, khách bảo không chờ, hoặc thôi thì ai cũng được nhưng ví dụ như gu của khách này là dễ thương, tình cảm, nhẹ nhàng mà các bé đó làm hết rồi thì bọn em cũng phải bắt khách chờ dù khách có bảo “ai cũng được”. Làm nghề này phải nắm bắt được tâm lý khách hàng. Bởi vì đi massage người ta thường đi theo nhóm từ 2 người trở lên. Chỉ cần khách không hài lòng là sẽ đi nơi khác, nghề này lợi nhuận cao nhưng cạnh tranh cũng gay gắt lắm.
Ở quán em, nhân viên lĩnh lương theo tua. Một tua 300k thì nhân viên được 100, 500k thì nhân viên được 200k, còn 800k nhân viên có lương cứng là 10tr/1 tháng và 200k mỗi tua (Vì 800k ít người yêu cầu. Một ngày được khoảng 10 tua là cao, có hôm các bé còn ngồi treo bím những vài ngày, một số bé chăm chỉ phải xuống vé 500k để làm kiếm thêm tiền). Trung bình mỗi tháng nhân viên ở đây kiếm khoảng 15-20tr/1 tháng, chỉ nuôi ở, và điện nước, còn ăn uống mỗi bé đóng cho nhà bếp 2tr/ 1 tháng.
Em sẽ giải đáp một số thắc mắc của các thím: Một số thím bảo là ở Cần Thơ không có biển thực chất đúng là như vậy, tuy nhiên không có biển tự nhiên mà chỉ có biển nhân tạo. Các thím có thể hỏi bác “GỒ”.
Một số thím bảo cái giá 800k là mắc, là ảo. Đúng là mắc so với tầng lớp người nào. Khách hàng đến với quán ai cũng là thượng đế nhưng không phải muốn cái gì cũng được cái đó. Bọn em phải nhìn khách mà kinh doanh nữa. Ví dụ như thấy các thím lạ hoắc ở đâu đến yêu cầu 1 bé 800k ra tiếp bọn em chắc chắn sẽ từ chối bảo là các bé đó giờ bận khách hết rồi hoặc nếu chờ phải chờ rất lâu (800k/2 tiếng). Và thông thường chẳng có vị khách lạ hoắc nào đó chờ 2 tiếng cả, thế nên đành ngậm ngùi chọn gói 300k hoặc 500k. Nếu khách cương quyết đợi thì bọn em đành phải nhờ 1 bé 500k lên tiếp. Bật mí cho các thím biết các bé 800k đều là “con gái nuôi” “cháu gái” “em kết nghĩa” của mấy ông tai to bụng lớn. Vì thế với những bé 800k bọn em phải coi chúng nó như bảo vật đâu thế muốn cho ai xài cũng được. (Hoặc là khách quen, VIP hoặc là bạn bè của người quen làm trong đó, hoặc là các sếp xe pháo với nhau mới được sử dụng.) Có thím hỏi em lương mấy bé này bèo. Xin thưa cũng chẳng bèo đâu: 10 củ là che mắt thiên hạ thôi, còn nhà lầu xe hơi ở ngoài có mà đầy ra đấy. Bắt buộc làm nghề này em nghĩ chẳng qua là mấy sếp bụng bự muốn giữ mối thôi. Cũng giống như mấy ông nhân viên văn phòng, ông nào trong điện thoại mà chẳng có vài mối, cần thiết là gọi tới góp vui cho đối tác, kí hợp đồng này nọ. Thời đại giờ, 1 có tiền, 2 có lol thì công việc mới trôi chảy được.
Nhưng lạ lắm các thím ợ. Có 2 bé 800k ở chỗ em ấy, đợt nào mà bị treo bím khoảng 2-3 ngày là thể nào cũng xuống rỉ tai em là “anh ơi cho em xuống làm ké 500k với”. Tiền mấy đứa này không thiếu hay là chúng nó quá yêu nghề, nghỉ mấy ngày éo chịu được. Tất nhiên em vẫn cho nhưng có giới hạn và phải thực sự kín đáo. Mấy bé này không chỉ đơn giản là tiếp khách, đôi khi còn phải đi nhậu hoặc qua đêm bên ngoài với các sếp lớn (tất nhiên các sếp phải gọi điện về báo với quán) các thím có thể gọi là GÀ CAO CẤP. Thông thường một khách vào massage với giá 800k thường hay bo cho nhân viên từ 500-1tr. Tuỳ theo lượng tiền ít hay nhiều, dẫn được khách ngon hay không mà các bé có thể bo ngược lại em vài đồng coi như là tiền uống café, xăng xe (khuyến mãi thêm vài cái hôn). Mấy bé này rất thoáng trong cách tiêu tiền. Cũng phải thôi, tiền dễ kiếm quá mà, đâu có giống như mấy em 300k với 500k nhiều khi mượn tiền nó đi đổ xăng chúng nó vét cả phòng chỉ có được 50k thôi cơ :(
Em nhớ nhất có lần suýt nữa được nện 1 em 800k cơ. Hôm đó trong quán có đứa tổ chức sinh nhật, thế là các bé xúng xính váy áo trang điểm đi chơi. (cuộc chơi bắt đầu từ 2h sáng nhé, sau khi em tan ca). Hát hò, nhảy múa sau um sùm cả lên. Em lúc đó cũng có hơi men trong người nhìn thấy gái đẹp lại lâu ngày chưa xả nên thèm lắm (người có cồn lại có hơi lol bên cạnh ông nào chim không cửng lên mới lạ). Bé này em để ý lâu rồi, cũng hay nói chuyện nên khá thân (cái con bé mà em chở đi siêu thị lần trước ấy). Gạ gẫm một chặp cuối cùng em ý cũng đồng ý. Em xin phép về trước báo là mai phải lên trường có việc cho mọi người đỡ nghi ngờ. Khoảng chừng 20 phút sau thì bé đó ra. Thế là phòng trọ em thẳng tiến. Đang quấn quýt chuẩn bị lột được cái áo ngực thì điện thoại reo lên. Ông quản lý bảo có “anh trai nuôi” tới gặp thế là xong. Nuôi cái CC gì giờ này. Mắt em thì long sòng sọc, chim thì cửng lại phải thấy miếng mồi đang chỉnh tề lại quần áo ra bắt taxi về nữa. Em thề thằng đó mà có ở đây em đã cho nó 1 xiên rồi.
Thế là em nó đi. Còn em lại phải ở phòng làm bạn với bàn tay phải và cuộn giấy. Nghĩ lại giờ vẫn còn cay d*i @@.
Giờ em nói tới vấn đề giao tiếp với nhân viên nhé: Thứ nhất là các thím phải tự tin, mình bỏ tiền ra hưởng thụ chứ có phải chơi chùa đâu mà sợ. Đa số các thanh niên mới đi lần đầu thường có cảm giác ngại ngại, các thím phải mạnh mẽ lên bắt chuyện thì các bé mới hài hứng được chứ. Gái massage đều được học cách giao tiếp để trò chuyện với khách nên các thím chỉ cần mở lời một chút thì các bé sẽ tự động xuôi theo câu chuyện của các thím liền.
Ví dụ nhé: Ban đầu chúng ta hỏi tên rồi hỏi sinh năm bao nhiêu. Nếu nhân viên nói là 95 chẳng hạn thì các thím nên bông đùa lại một câu: ừm! Em lớn tuổi hơn anh rồi. Chắc anh phải gọi em bằng chị mất. Lúc đó các bé nhân viên sẽ tự khắc bắt chuyện lại với các thím (ở chỗ em là vậy) còn câu chuyện tiếp theo tuỳ thuộc vào khả năng của mỗi người thôi. (Em viết bằng đt. Mai lên lap em sẽ viết rõ hơn nhé)
Nhưng nếu xui rủi các thím sẽ gặp những bé….đang tới tháng. Nếu các thím gặp phải trường hợp này em khuyên các thím nên đổi người. Tính cách của con gái trong ngày này cực kì khó chịu. Có khi nó còn chửi lại cũng nên đó.
Lại nhớ có vụ 1 bé nhân viên bên em đánh toác đầu 1 thằng khách. Cũng chỉ vì cái tội chọc nó khi nó đang trong kì kinh. Chuyện là như thế này. Thằng này chắc cũng chỉ là sinh viên, vào yêu cầu 1 vé 500k. Thằng dẫn phòng không biết nên gọi 1 bé đang trong kì kinh xuống phục vụ nó, éo biết xảy ra chuyện gì trong đó mà khoảng nửa tiếng sau, thằng cu trong tình trang nu_de 100% chạy thộc mạng ra bên ngoài, tay ôm đầu nhỏ máu, miệng thì mếu mếu. Sau này truy ra do bé nhân viên ko cho thằng này sờ dưới mà nó cứ ương bướng ko chịu. Thế là bé nhân viên mới khùng lên tương ngay cái vòi hoa sen vào đầu. Sau trận đó bé nhân viên bị phạt 1 tháng lương, bồi thường chi phí thuốc thang và treo bím cho tới khi nào hết kì kinh mới làm lại, nhưng ba mẹ của thằng kia lại biết được ông con quý tử lấy tiền nhà đi massage. Thật đúng chẳng có cái hài nào như cái hài nào.
Quán của em được sở hữu bởi 2 anh em người Hải Phòng (em đã kể cho các thím nghe những lần trước rồi đấy). Em nghe lén được nhà ông này cũng có cơ ở ngoài đó lắm, hình như là dẫn xã hội cho vay tiền cá độ gì đó. Nói chung nếu có thím nào là dân xã hội sẽ hiểu. Sau đó vì không muốn phải bó hẹp trong thành phố Cảng mà 2 anh em họ mới đưa nhau vào đây mở quán massage. Em thấy mấy ông này, vẻ ngoài hung dữ to con nhưng sống cũng được lắm, hết lòng vì anh em. Thưởng ra thưởng, phạt ra phạt, cái gì cho qua được thì cho qua nên mấy đứa nhân viên tụi em, cả dàn gái nữa phục 2 anh em ổng lắm. Cơ mà đứa nào mà chọc giận ổng thì xác cmn định.
Kể về ông em một chút. Ông này sinh năm 89, người cao to, da ngăm đen nhưng éo biết có hôi hay không. Xăm trổ thì đấy mình và cực kì khoái đá bóng. Ở chỗ em cứ có giải bóng đá cấp phường, thành phố hay giao lưu với các quán café, bi-a, nhậu là ổng đều đưa bọn em đi tham gia hết. Nhớ có lần đi tham dự giải bóng đá của thành phố có cả mấy team bên ngân hàng, kho bạc, thuế với mấy ban ngành trên tỉnh nữa mà hài vcd các thím ợ. Tem em là team massage, mỗi lần đi đá bóng thì gái đi theo cổ vũ cả đàn. Mấy team kia lo nhìn gái có đá đấm được éo gì đâu. Có mấy ông là khách quen đi cùng với vợ, người yêu bị mấy bé bên quán trêu thì chạy mất dép, vừa đá vừa sợ tối bị mấy mụ ở nhà hành thành ra thua. Ông M (ông em chủ quán cho các thím khỏi quên) bảo là đó là chiến thuật chứ dựa vào thực lực của mấy đứa chắc bị loại sớm từ vòng bảng.
Mà không chỉ là bóng đá thôi nhé. Ca hát, hội hè gì cũng có mặt quán em, sau này em mới ngỡ ra đó là cách nhanh nhất để PR cho quán, giúp quán nổi tiếng và có được lượng khách nhiều hơn. Gọi là quán nhưng thực ra quán là một công ty, cũng đóng thuế, lo bảo hiểm cho nhân viên hết. Mấy ông trên thuế khoái đi kiểm tra quán em lắm. Thông thường 1 – 2 năm ở các công ty thuế mới xuông thanh tra 1 lần, riêng quán em lâu lâu lại có tổ thanh tra thuế, lâu lâu lại có vài anh áo xanh tới khám xét, xử phạt này nọ. ĐM làm thì không thấy đâu toàn thấy hỏi “dạo này có em nào ngon không”, rồi xin bữa nhậu, sau đó lại ve vãn ông M set cho mấy bé ngon ngon để phục vụ. Làm trong này lâu em cũng chả lạ gì mấy bài này.
Hằng tháng ông H xuống kiểm tra 1-2 lần, mỗi lần ở khoảng 2 ngày rồi lại phóng về Hải Phòng với vợ. (Vợ ổng xinh vờ lờ, trông hao hao giống Mai Phương Thuý ấy các thím ạ ) Ông H xuống thường tổ chức cho mọi người ăn nhậu, chơi bời, bar bủng các kiểu (sau giờ làm). Sau đó ông ấy ở lại quán và được mấy bé nhân viên chăm sóc (nghe mấy bé kể lại hình như ổng chỉ xông hơi sau đó tăm rửa và đấm bóp thôi chứ không có thư giãn. Nghe bảo sợ bị vợ biết hay sao ấy).
Phần này em sẽ kể một chút về em nhé. Chắc so với các thím ở đây em khá nhỏ tuổi, kinh nghiệm trải đời chưa có nhiều nên có gì sai sót mọi người bỏ qua cho em. Em học hành nhan sắc cũng bình thường không có gì nổi trội tuy nhiên chỉ được cái khéo tay các thím ợ. Ngày xưa mẹ sinh em ra có bà thầy bói bảo là thằng này lớn lên sẽ làm đẹp cho đời. Hiện tại chả thấy làm đẹp đâu mà toàn phá là nhiều.
Mười đầu ngón tay của em, ngón nào cũng có hoa tay hết. Nói không phải khoe chứ em vẽ cực kì đẹp, ngày còn học cấp 2 em ước mơ sau này mình sẽ là một nhà thiết kế thời trang, được tận tay vẽ ra những bộ cánh để đời, em còn một năng khiếu nữa là đan lát cực kì đẹp. (mọi người đánh giá như thế nha) Mẹ hay đùa rằng mày mà là con gái thì mẹ đỡ biết nhường nào. Hồi lớp 10 (cái lúc chưa phá) em đã xin tiền mẹ mua chỉ và len về để đan đồ thổ cẩm đem bán cho mấy bạn nữ trong trường. Tính làm cho vui thôi nhưng cũng bán chạy phết. Đến mấy bà cô trong trường cũng đặt mua mà. Sau đó quen được vài thằng ất ơ rồi trốn học chơi game, quậy phá hàng xóm, làng giềng dần dần rồi hư. Có đợt tí nữa thì bị ôbama dí vô trại. Cũng may có mẹ xin chứ giờ chắc em cũng chẳng có thời gian để ngồi đây gõ phím cho các thím được rồi.
Hiện tại, em vẫn làm ở quán massage. Công việc của em giờ không phải là thằng dắt xe nữa mà chuyển lên ngồi tại quầy, lấy tiền và gọi gái cho các thượng đế, à mà thiếu, còn cả thiết kế trang phục cho các gái nữa. (bộ đồng phục mà các gái mặc trong lúc massage là do em thiết kế đấy, chỗ kín cần kín, chỗ hở cần hở, đảm vào các thím nhìn vô “cưng không ủ” mới lạ). Thời gian rảnh hoặc vắng khách mấy bé ở trên vẫn xuống nhờ em vẽ chân dung hay thiết kế đồ cho mặc. Vì thế ở trong quán em rất được lòng các chị em phụ nữ (có khi còn hơn cả boss nữa).
Nhớ ngày trước ông M bảo sẽ thay đồng phục cho nhân viên, ổng chọn đâu được mấy mẫu về khoe bảo đẹp lắm. Em vừa nhìn vô là thấy nản, rồi bảo không được anh để em thiết kế cho. Vậy là ổng cho ngồi vẽ, sau đó lấy ý kiến của mọi người, hầu như ai cũng đồng ý với bản vẽ của em (tại mấy bản vẽ kia nó đẹp thật nhưng không bảo vệ được hết những điểm cần bảo vệ cho nhân viên. Nói vậy hơi khó hiểu nhỉ mà em cũng chẳng biết minh hoạ như thế nào cho các thím dễ hiểu. Chỉ cần các thím hiểu là đồ đó một khi đã mặc vô thì tôn dáng nhưng phải biết cách cởi mới cởi ra được, hoặc xé (điều này em không nói đến nhé) vì thế với những khách có ý định xàm xỡ hoặc xâm hại tới nhân viên thì phải cởi được đồng phục ra mới làm được. Thời gian đó là đủ để bọn em bay vô cứu rồi). Đợt đó, em được ổng thưởng cho 2 vé massage miễn phí (800k nhé) nhưng éo hiểu sao em không lấy mà lại quy ra tiền mặt rồi mang đi mua bánh tráng trộn về đã cả quán.
Làm trong này chắc cả 1 năm rưỡi rồi, nhờ có ông H giới thiệu (chống lưng) với được lòng nhân viên trong quán nên em cũng có tiếng nói lắm. Làm ở đây nhưng em chưa từng bao giờ sử dụng dịch vụ ở đây luôn (thề với các thím) Đôi lúc có mấy đứa hỏi “mày tu thành chín quả rồi à” em cũng chỉ biết cười. Không phải em không muốn nhưng tư cách là người quản lý nhân viên mà lại làm những chuyện đó em thấy sau này khó mà nhìn mặt nhau được (đôi lúc nhậu say về mệt chỉ chạy về quán lấy cái phòng nào đó rồi tự xông hơi, ngồi trong đó tầm 30 phút cho hơi bia hơi rượu nó ra hết rồi tự tắm mặc quần áo về. Các thím có thể bảo em nói láo nhưng con người em là như vậy điều này em học được ở cách quản lý của 2 boss).
Chính ông H đã khuyên em như thế, lần nào về ổng cũng nhắc, mày làm gì thì làm cũng phải biết kiềm con lợn lòng lại (ông biết cả cái vụ em rủ con nhỏ 800k về phòng chuẩn bị nện mà nó phải đi có việc đó). Em còn nhớ mãi một câu ổng nói: “Giới thiệu mày vào làm anh cũng suy nghĩ nhiều lắm, sợ mày không kiểm soát được bản thân nhưng mày cứ nhìn thấy anh quản lý mà học tập, sẽ rất có ích cho mày sau này đấy. Mày còn làm ở đây thì mày phải học anh, là đệ của anh, còn mày ra khỏi quán và quay lại đây anh sẽ đối xử với mày như một thượng đế”.
Vì đào được tuyển từ khi em chưa vào làm và đến nay chưa có đợt tuyển đào nào cả :(. Không có đợt tuyển rầm rộ nhưng xin vào thì em biết. Lâu lâu vẫn có một vài bé xin vào làm nhưng em không trực tiếp tuyển, khâu đó được ông M làm. Thông thường, nhân viên nữ hầu như là những người ở dưới miền tây lên. Một số người vì hoàn cảnh khó khăn, một số người dạng như gái đứng đường không kiếm được khách nên xin vào làm massage, và một số ít được ba mẹ “đích thân” gửi vào làm (em sẽ nói rõ về trường hợp này sau). Hồ sơ của quán em tuyển vào phải có giấy khám sức khoẻ đích thân phòng khám của bên em khám cho (đề phòng các bệnh xã hội) và đơn xin việc như những công ty doanh nghiệp bình thường khác. Cũng kí hợp đồng và một số giấy tờ gì đó (em không rõ) sau đó là test hàng (không phải cởi hết đâu, vẫn mặc bộ đồ lót trên người và một nhân viên nữ làm). Nếu được nhận sau đó sẽ lên nhận phòng và bắt đầu được học việc (học đấm bóp, massage và thư giãn cho khách. Có cả học cách nói chuyện, chiêu trò lấy được tiền bo của khách nữa) nói chung là nhiều lắm, em không nắm hết được và giao cho một người quản lý (giống như em, quản lý khoảng 10 bé).
Nhân viên nữ trong quán em giao động khoảng 25-28 người, lương của nhân viên sẽ được quán giữ lại 1 tháng (phòng nhân viên chạy trốn) và trước khi muốn nghỉ phải báo trước 1 tháng, không được nghỉ ngang. Nếu nghỉ ngang sẽ không được thanh toán tiền lương.
Có thím hỏi em là làm cách nào để nện được mấy bé. Cái đó phải tuỳ vô khả năng của các thím thôi chứ làm gì có cách nào đâu ạ. khéo miệng, bo nhiều và quan trọng phải đẹp zai, các bé thích các bé cho nện luôn. Cách chỉ có như thế thôi.
Gái massage lầy với dạn dĩ lắm các thím ạ. Chắc là do tính chất công việc nên cái khoảng cách giữa nam và nữ dường như không có, đặc biệt là với những nhân viên nam như bọn em. Nói thật có nhiều lần lên phòng các bé sửa đồ như tivi, loa, hay vi tính, mở cửa ra mà em nóng cả mặt. Mặc mỗi cái quần chíp khoe bờ mông tròn lẳn . Em vô bọn nó chỉ chạy lên giường lấy mền che rồi chỉ chỉ, lườm lườm (kiểu như muốn nói: nhìn gì mà nhìn, móc mắt giờ). Ở trong nhóm em quản lý có bé chỉ mặc mỗi cái chân váy, với cái áo ngực xuống đi tiếp khách, em bảo bao nhiêu lần phải mặc đồng phục vào nhưng nó cứ cãi mặc vào rồi tí nữa cũng phải cởi ra à. Đến thua.
Quen là vậy nhưng giữa những nhân viên nam và nữ chúng em đều phải giữ một khoảng cách nhất định. Đó là quy luật ngầm rồi, không ai nhắc ai cả. Trong cái bài review của 1 thím post bên trời đất có kể một đoạn được mấy bé massage cho bóp vếu free. Chỗ em không có nhé. Quá lắm chỉ có ôm vai bá cổ, xà nẹo tí thôi. Còn muốn sờ vếu, móc cua thì phải ra chỗ kín. Bị phát hiện thì cầm chắc một vé đuổi việc.
Có thím hỏi em có lần nào bị trả thù này nọ không? Trả thù theo nghĩa các băng đảng với nhau hay là đánh ghen các kiểu em cũng không rõ lắm. Theo băng đảng thì lúc em vào tới giờ chắc là không, còn đánh ghen chuyện xảy ra như cơm bữa các thím ợ. Em vào đây mới hơn một năm mà hầu như tháng nào cũng có 1-2 vụ các bà vợ, hoặc bồ bịch đến trước cửa quán đánh ghen này nọ. Có thời gian không có cũng thấy nhớ, mấy đứa trong quán lại đùa nhau rằng sao tháng này không thấy mụ nào vào đánh ghen nhỉ? Ông M đang ngồi kiểm sổ sách bên cạnh nghe thấy lườm lườm nhìn bọn em. Hết cả hồn.
Cách đây khoảng 2 tháng hay sao ấy. Có ông khách kia vào yêu cầu 1 bé 500k, khi gần hết giờ rồi thì tự nhiên ở đâu ra 3 chiếc SH phóng cái vèo đỗ xịch trong nhà xe, mỗi xe chở hai gồm 3 gái và 4 trai hầm hầm tiến vào trong quán. Lúc đó em đang đứng ở ngoài nhìn thấy có biến rồi nên hú ngày mấy thằng quản lý ở trong ra để tiếp ứng. (Quán lúc đó chỉ có 3 thằng bọn em với thằng đệ giữ xe) Bọn em chặn lại ở ngoài cổng quán và hỏi lịch sự anh chị tìm ai ạ? Một con mụ tiến lên dí thẳng cái mũ bảo hiểm vào mặt em đe doạ bảo em tránh ra cho nó vô tìm người. ĐM!! Chúng nó cứ làm như chỗ này chúng nó muốn vào là vào, ra là ra hay sao ấy. Nhưng bọn em lúc đó vẫn phải nhã nhặn (một phần vì không muốn làm to chuyện, một phần còn hàng xóm làng giếng. Mở quán làm nghề này bọn em đã phải chịu nhiều tai tiếng rồi, êm được khúc nào thì đỡ khúc ấy). Thấy bọn em không có ý định tránh ra, một thằng rút ở trong túi áo ra một con dao bấm cầm lên đe doạ. Nhìn thấy dao bấm bọn em hết cmn hồn. Nó mà điên lên, nó xiên cho 1 phát thì chầu ông bà mất. Thế là cả bọn tản ra, em nháy mắt cho thằng đệ (cái thằng chịch bé H ấy) chạy vào quán bảo gọi ông M về gấp (những vụ đánh ghen thông thường bọn em có thể tự giải quyết được.
Còn đây 4 thằng, 1 thằng có con dao bấm, 3 thằng còn lại mỗi thằng đều thủ hàng trong người cả. Lúc sau em mới biết mỗi thằng đó đều dắt ở cánh tay 1 ống tuýp dài khoảng 40-50 cm). Đáng lẽ hôm đó có cả 2 anh em boss ở quán nhưng mắc đi nhậu với mấy ông bạn nên đi hết, xui rủi sao để ở nhà toàn thằng ất ơ có biết tí võ vẽ gì đâu (trong đó có em). Bọn nó tiến vào quán la hét om sòm làm mấy ông khách đang massage cũng chúi đầu ra hóng, các bé ở tầng khác cũng đứng túm tụm lại bàn luận. Chúng nó xộc từng phòng tìm người làm khách chửi quá trời (cũng may hôm đó vắng khách. Nhớ đâu có 5-6 ca đang làm thôi). Ông khách kia đang massage ở tâng trên chắc không kịp hú rồi nên em mới nháy mắt cho bé H (đang đứng hóng chuyện ở gần cầu thang) chạy lên trên đó bảo khách vào phòng trốn gấp. Thế đíu nào mà con bé cũng hiểu được rồi chạy lên bảo lão kia vào phòng ở của nhân viên trốn.Đến lúc bọn kia nó xét lên tầng trên (2 thằng đi sau cầm tuýp dằn mặt từng thằng trong bọn em, sợ bọn em đánh úp và để cho 3 chị cả mở từng phòng khám) thì 2 anh em nhà boss về (dắt theo mấy ông bên phường nữa. Hị hị), tóm cả lũ rồi dẫn về phường. Thấy công an, các anh vứt hết dao và tuýp vô một góc, mấy bà vẫn còn gân cổ ra cãi này nọ lọ chai (kiểu như bảo là chúng nó làm massage trá hình, sao các ông không bắt lại đi bắt người dân). Hôm đó, cả khu phố em được một trận náo loạn, còn bọn em thì bị la rầy bảo bữa sau phải gọi sớm hơn. Để tình trạng này xảy ra sau này quán khó làm ăn được.
Sau vụ đó, quán em phải tuyển thêm 2 vệ sĩ nữa (ngày trước tính tuyển rồi nhưng sau này lại không vì nghĩ chắc chẳng có chuyện gì xảy ra đâu). Còn về ông khách thì nghe kể lại đúng hài. Đang trong cơn hưng phấn thì bị bé H gõ cửa chạy xộc vào rồi bảo có vợ đến tìm, phá quán. Chim cò đang sung sức nghe đến đó thì teo lại, lọ mọ lấy quần áo rồi chạy mất dép, trốn dưới gầm giường trong phòng ở của nhân viên. Nghe H kể lại mà cả quán cười bò lăn bò lết ra.
Hằng năm, quán em lại tổ chức cho nhân viên đi chơi vào mỗi dịp lễ (thường đi sau lễ hoặc trước lễ 1-2 tuần bởi vì nhân viên còn phải làm trong dịp lễ. Thành phố em là thành phố du lịch nữa nên những ngày này có khi còn diễn ra tình trạng cháy phòng liên tục. Phần này em sẽ kể lại cho các thím ở những lần kể sau nhé).
Năm nay chúng em được đi chơi Phú Yên 2 ngày và đi vào đầu tháng 4 (đi vào thứ 2 và thứ 3 đầu tuần vì những ngày này thường ít khách nhất) Tất nhiên không phải tất cả các nhân viên trong quán đều đi hết, mỗi chuyến đi quán em thường tổ chức cho khoảng 10-15 nhân viên. Số còn lại sẽ ở lại quán làm và hưởng lương gấp đôi những ngày thường (bù lại, những ngày lễ chính thức vẫn hưởng theo mức lương thường). Nếu số nhân viên đăng kí đi quá đông thì sẽ tổ chức cho nhân viên đi ở một dịp khác (những nhân viên đăng kí đi mà chưa được đi thì sẽ hưởng theo mức lương thường nha các thím) Năm nay có tổng cộng 12 người đăng kí. Gồm em, ông H, 2 thằng quản lý và 8 mỹ nhân (3 vé 800k còn lại là toàn 500k hết).
Trước đó một tuần, các nàng đã được em và 2 thằng quản lý khác hộ tống đi mua mỹ phẩm, đồ bơi, kem chống nắng, và thức ăn vặt. Sau đó gần sát ngày đi chúng em mua thêm thịt, cá và lẩu và đồ dựng trại (tất nhiên không thể thiếu bia). Tờ mờ sáng thứ 2 chúng em tập trung trước quán sau đó leo lên ô tô đi . Tất cả 8 mỹ nhân tối hôm đó đều được cho nghỉ nhưng đíu hiểu sao có mấy ông khách quen yêu cầu bằng được nên phải ra tiếp, đứa tiếp, đứa nghỉ cũng kì thế là cả 8 đứa đều làm việc bình thường và chỉ nghỉ để chuẩn bị đi trước 1 tiếng.
8h sáng xe của em bon bon trên đường của thành phố Tuy Hoà. Ông H cho xe rẽ vô một nhà nghỉ book 2 phòng rồi kêu mọi người nghỉ ngơi tắm rửa chút xíu rồi chuẩn bị đi ăn và ra biển. Tất cả nghỉ ngơi khoảng được 2 tiếng đồng hồ sau đó đi ăn trưa. Vào quán ăn mà tất cả cánh đàn ông trong quán đều lác mắt nhìn: áo 2 dây, quần 5 cm, váy chỉ đến ngang đùi, hở eo hở bụng, mông đùi, vếu cứ gọi là bay tứ tung làm cho mọi người trong quán cứ xì xào to nhỏ, chỉ trỏ đến phát ngại.
Ăn xong đi mua đồ bọn em được dẫn đi chinh phục cái ngọn hải đăng gì gì đó (em quên mất tên) mà phải đi bộ những 2 km. Ban đầu thì đứa nào cũng hào hứng lắm. Đi được nửa đường thì đứa kêu mệt, đứa than khát, bé H còn bắt em cõng nhưng mới đi được vài mét thì thả xuống. Đường lên núi chứ có phải đường bằng đâu. Lại phải leo giữa trưa nữa, sức đíu đâu mà cõng. Cuối cùng thì gần 1 tiếng bọn em cũng bò được lên đến đỉnh ngọn hải đăng. Phải nói sao nhỉ? Đẹp vl các thím ợ, em chưa từng thấy một bãi biển nào mà đẹp đến thế, bãi biển thì trong xanh xa ngút tầm mắt, bên cạnh là núi trông cực kì hoang sơ nữa (Các thím có dịp nên đi phượt ở đây, các thím sẽ không bao giờ phải hối hận đâu).
Lúc đi xuống bọn em đi bằng đường núi xuống thằng bãi biển phía dưới, đường đi xuống thì đỡ vất vả hơn vì hai bên đường toàn cây là cây. Các bé lúc đó dường như lấy lại được sự sống lại tíu tít chụp ảnh tự sướng rồi quay phim loạn cả lên.
Xuống tới nơi thì thấy ông H với mấy người nữa đang trải bạt giữa 2 mỏm đá và bày thức ăn ra rồi (ông H với những người kia không leo núi mà xuống thẳng bãi biển luôn). Nhìn thấy nước các bé như nhìn thấy vàng ấy, tranh nhau uống, rồi ăn. Thịt nướng mùi thơm phức cứ bốc lên xèo xèo làm cho mấy đứa con nít ở những lều bên cạnh cũng sang xin 1 miếng.
Ăn no, uống đã khát giờ là tiết mục đi tắm biển (đến tiết mục của các thím hóng bấy lâu rồi) Ông H thì xuống tăm trước. Giờ chỉ còn 3 đứa con trai với một mớ con gái và điều quan trọng là chỗ đâu để thay đồ giữa nơi đồng không mông quạnh này. Thế là em phải vào xe lấy cái lều mới ra dựng tạm để lấy chỗ thay đồ. Cơ mà em cũng không ngờ lũ này lại chơi lầy như thế. 8 bé cả 8 đều mặc bikini 2 mảnh nhìn chỉ muốn xịt cả máu mũi. Đã thế chúng nó còn quay qua quay lại để khoe dáng và hỏi bọn em xem đẹp không? ĐM, lúc đó chỉ có muốn chạy tới xé hết đồ trên người ra chứ ngồi đó mà khen đẹp hay không? Một đứa bất vòng qua đằng sau bất thình lình chụp xuống bộ hạ của thằng ngồi sát em rồi la toáng lên cười như được mùa: “thằng A cửng rồi chúng mày ơi”. Thế là cả đám đứng cười hố hố rồi nhào vô xét hàng từng thằng (em thì chúng nó đếu dám rờ vô vì xưa giờ em chúng nó biết tính em, chỉ có bé H còn giả bộ hù hù em vài cái sau đó cười nắc nẻ. Rờ hàng xong chúng nó còn nói “Cửng vậy làm sao mà đi tắm biển được hay vô kia em làm cho hết cửng rồi đi” (chỉ chỉ vô cái lều rồi lại cười phá lên).
Đùa thế thôi chứ ếu có thằng nào dám đâu. Boss lớn còn đang tắm ngoài kia, phát hiện một cái thì ngậm hèm cả lũ. 8 bé vịt trời kéo nhau xuống biển thì khoảng 1 lúc sau hết cửng bọn em mới dám xuống. Biên ở đây nông và nước thì trong vắt, mát lạnh các thím ợ (không có 1 tí rác luôn. Về sau em mới biết là khu này còn mới với lại nó nằm trong khu quân đội nên các dịch vụ đi kèm ít được mở ở đây), ở đó có mỏm đá sát núi to lắm lại phẳng nữa, các bé trèo lên đó tắm nắng, còn mấy ông đàn ông thi nhau đi bắt cua và cá ở mỏm nước gần đó
Vì quá hoang sơ nên nước ngọt ở đây thiếu trầm trọng các thím ợ. Tắm biển xong, bọn em phải lên trên bờ đợi tắm nước ngọt lại nhưng lại đếu có nước ngọt. Sau đó được ông bảo vệ chỉ cho chỗ tắm, cách đó không xa có 1 con suối chỉ cần men theo con đường đi phía dưới chân cầu lúc trèo lên ngọn hải đăng là thấy được con suối. Chúng em phải đi bộ lết lên phía trên mãi mới tìm được thượng nguồn (chắc cũng phải 3-4 km đi bộ ấy). Tất nhiên là tắm lộ thiên rồi, nhưng đíu đứa nào nhìn được gì cả bởi vì có boss tổng ở đó, có cho tiền cũng ếu dám nhìn.
Tắm rửa thay đồ xong xuôi, cả đoàn lại lên xe để đi mua thêm vài thùng nước ngọt chứ không đêm về không có nước mà xài. Về tới nơi cũng sắp sửa chiều muộn, mọi người dựng lều, kiếm củi và chuẩn bị đốt lửa trại. 7h tối mọi thứ đã hoàn thành, tất cả mọi người đều ngồi quây quần bên chiếc bạt lớn uống bia và nướng thịt. Tiệc chỉ tàn vào lúc nửa đêm, mọi người đã quá mệt sau một ngày dài chơi đùa. Riêng ông H thì say ngất ngư đến nỗi em và mấy đứa khác phải khuân ổng vào lều cho ổng ngủ. Đíu biết ai chuốc ổng mà ổng uống nhiều như vậy (em nhớ lần đó 1 mình ổng cân gần cả thùng tiger).
Tất cả đều ngủ chung trong một chiếc lều, nhưng khoảng 1-2h sáng thì có biến các thím ợ. 2 thằng kia nằm gần em mà biến đâu mẹ mất, quay sang bên kia hỏi bé H (em cũng nằm cạnh bé H, cách cái gôi ôm) hỏi nhỏ thì chỉ được 1 câu trả lời bằng ám hiệu: 1 ngón tay trái chọc qua 2 ngón tay phải đang tạo hình múi khế. Chuốc cho ông H uống say rồi đi làm bậy, bọn này gan cũng to lắm (Em không làm gì nhé, mặc dù cực kì bứt rứt trong người).
Ngày hôm sau cũng chỉ đi chơi một vài địa điểm nổi tiếng ở Phú Yên như ghềnh đá đĩa với chỗ gì người ta quay phim hoa vàng trên cỏ xanh ấy, nhà thờ Mằng Lăng xong đó gióng xe về lại quán.
Có người trên cơ quan biết em làm ở quán massage rồi các thím ợ. Chả là hồi nãy ở công ty em có ngồi type mà quên tắt mất file word, ra ngoài có đứa vào đọc được. Nó hỏi em thì ra m làm quản lý ở XX hả? Hèn gì thấy quen quen. Kiểu này thì chết em mất rồi.
Thôi mặc kệ vậy. Biết cũng chẳng sao. Dù gì thì cuối năm nay em cũng phắn gói khỏi thành phố này và về dưới Cần Thơ làm ăn chân chính. Quản lý quản loét vậy là đủ rồi.
Các thím chửi em gay em lâu lâu chột dạ hay mình gay thật. Em sống giữa một bầy gái luôn luôn trong tình trạng thiếu vải trầm trọng mà chưa một lần nào vi phạm nội quy (có lần suýt dính may mà dứt được). Không phải em không ham muốn mà là em không muốn thân làm quản lý mà lại đi nện, hoặc sử dụng nhân viên của mình, lỡ chuyện này vỡ lở ra em chẳng biết phải ăn nói sao với những người trong quán (có thể sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra vì suy cho cùng dục vọng của con người, mấy ai có thể kiềm chế) nhưng quan trọng nhất là ông H. Em hứa với ổng chẳng lẽ giờ bỏ lời hứa. :(
Nhưng trong quán giữa nam và nữ tiếp xúc lâu ngày khó có thể tránh khỏi chuyện không có tình cảm. Em cũng là con người và chuyện đó là điều đương nhiên. Em từng thích một cô bé làm trong đó, rất thích luôn ý. Cô ấy là “em gái nuôi” của một đại gia làm bên bất động sản của thành phố, tất nhiên giá của cô ấy là 800k. Cô bé ấy năm nay 22 tuổi, khuôn mặt xinh xắn nhưng tính tình thì bựa cực kì. Hằng tuần cô ấy ra ngoài với anh trai và sáng hôm sau mới quay lại quán. Đều đặn mỗi ngày cô ấy phải tiếp 1-2 khách và sau H thì ở trong quán em thân với cô ấy nhất (nhân viên nữ thôi nhé). Em với cô ấy hay tâm sự và tất nhiên phụ nữ nó có một cái bản năng gì đó lạ lắm. Họ có thể đoán biết được ai thích họ ai không? Cô ấy biết em thích chứ nhưng cũng dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra ấy (có một thời gian em bị dính #brotherzone các thím ợ) nhưng như em đã nói ở trên cái tính bựa ở cô ấy luôn luôn có. Biết em thích nên suốt ngày chọc ghẹo em bằng những cú chạm vếu vào lưng, thổi phù, hà hơi vào gáy hay lâu lâu nói: tối chịch đi anh, nện đi anh. Nặng hơn nữa là bất thình lình từ đâu nhảy bổ ra bóp cu em một cái rồi chạy biến đi cười khoái trí (thật 100% nhé). Chuyện đến tai các boss, ông H mới kêu em ra nói chuyện phân tích cho em rồi chỉ em cách lấy lại thăng bằng. Và mất một thời gian sau, em mới coi cô ấy như là một người bình thường được.
Hiện giờ cô gái ấy đã nghỉ việc tại quán và không biết giờ đang ở đâu. Có người nói cô ấy về Tuyên Quang (quê của cô ấy) mở shop bán quần áo sau khi tích luỹ được một ít vốn. Có người nói cô ấy kiếm được một đại gia nào đó rồi đi làm vợ bé của người ta. Còn em vẫn là một thằng quản lý quèn ở quán masage này.
Bé H từng tâm sự với em rằng thằng đệ của em (cái thằng bữa trước chịch bé ấy) nó nhất quyết không chấp nhận tình cảm của bé (lý do thì chỉ mình em biết, đơn giản vì bé là gái massage, yêu nhau rồi có tương lai không, cưới nhau về rồi nghĩ tới tới cảnh ngày xưa bé H hằng đêm phải cầm cu của bao nhiêu thằng khác cho vào miệng, nâng niu như cây kẹo mút của bọn trẻ con, hay vạch khế cho khách đút vào liệu có chịu nổi. Cưới về rồi làm khổ nhau). Em coi bé H như em gái của mình vậy, đôi khi thấy nó khổ tâm em chỉ muốn nói quách ra lý do. Nhưng sợ nó mặc cảm với nghề sau này éo dám yêu ai nữa. Hiện tại bé nó vẫn tiếp khách hằng đêm và thời gian rảnh đi học trang điểm, làm tóc để tự mở mình một cửa hàng riêng bằng số tiền kiếm được những ngày tháng trong này. Giờ con bé đó cũng nguôi ngoai được phần nào rồi. Không còn cảm thấy vương vấn thằng kia nữa nhưng thằng kia mấy hôm nay em thấy nó có vẻ cau có buồn phiền kiểu như bé H nay không còn quan tâm hỏi han nó nữa. Đúng là tình yêu, mệt mỏi quá các thím nhỉ ^^.
Trong các thím có ai đã từng chơi hù ma chưa nhỉ. Đọc đến đây các thím đã hình dung ra kỉ niệm tiếp theo em muốn nói đến rồi đó.
Chuyện xảy ra cách đây khoảng vài ngày thôi. Chính xác là đầu tuần trước. Mấy ngày liên tục chỗ em chỉ toàn mưa là mưa. Cả ngày chắc được 10-15 đợt khách, có hôm các bé phải ngồi treo bướm cả tối. Vì ế khách quá nên ông M cho phép được nghỉ đi chơi. Bé H với mấy bé nữa rủ em và mấy đứa nữa coi bộ phim gì đang hot ấy. Ám ảnh kinh hoàng 2 hay sao á. ĐM, ngồi coi mà đứa nào cũng run như cày sấy (em cũng vậy có khi còn sợ hơn cả mấy gái nữa) tuy nhiên em thì cũng chẳng tin vào ma quỷ cho lắm nên chỉ sợ lúc đó, còn khi về cứ cười hô hô. Lúc đi về trời mưa to lắm, như muốn quật bay người ra các thím ợ. Về đến quán thì thấy từ chủ tới nhân viên ngồi treo mỏ ra. Chủ với mấy thanh niên còn lại thì banh bóng, mấy gái kia đứa ngồi dũa móng tay đứa tán phét, số còn lại chắc đang ở trong phòng. Em với mấy đứa về thì người ướt sũng vội vàng vào phòng tắm rửa và thay đồ (em tiện thể xông hơi phát, lâu ngày chưa xông. Ngồi xông lại nghĩ giờ có em nào vào phục vụ thì đúng tuyệt cmn vời) .
Xông hơi tăm rửa xong thì quên cmn quần áo các thím ợ, điện thoại thì vứt mẹ nó ở ngoài quầy mà phòng dành cho nhân viên nam ở tút đằng sau hành lang. Thế là quấn tạm cái khăn rồi mở cửa lủi nhanh. Cũng may ếu có đứa nào thấy. Lấy vội cái áo đồng phục và cái quần dài của thằng đệ ở trong tủ mặc vào rồi ra ngoài.
Trời mưa ầm ầm. Nghĩ kiểu này chắc éo có ma nào ghé quán đâu, thôi thì ra ngoài ngồi coi đá banh và chém gió với mấy thằng đệ vậy. Gần 1h sáng thì bỗng dưng mất điện các thím ợ. Ông M kêu bọn em chạy ra nhà kho đằng sau mở máy phát điện (hành người vl. Trời lại mưa to nữa chứ) thế là em với 2 đứa nữa đội mưa chạy ra. Lò dò mãi không mở được cái máy lên. 1 đứa chạy vào kêu ông M, 2 đứa còn lại chóc mỏ ngồi chờ. Ông M ra loay hoay mãi cũng ko mở lên được nên bỏ, đi vào quán.
Khi đi lên lầu nghe mấy bé hồi nãy kể chuyện coi phim ma thế đíu nào mà đầu em lại nghĩ ra ý tưởng đi hù. Chạy vội xuống phòng, cùng với mấy đứa nữa túm lại bàn kế hoạch, ông M ngồi bên cạnh nghe được lườm lườm bọn em nhưng sau cũng tham gia.
Bọn em chia nhau ra đi tìm đồ. Em tìm được một chiếc áo blu trắng (áo bác sĩ ấy các thím với một cây sào, đứa chôm được mái tóc giả của bé nào đó trong quán, rồi phấn son. Chúng em đè thằng đệ (thằng chịch bé H ấy) ra. Rồi bắt nó đội tóc giả, vẽ mắt thâm quầng, son môi rồi trét cả một mớ phấn vào mặt nó cho trắng. Lúc đó, tụi con gái đang gom nhau ở vào 1 phòng (phòng khoảng 7 đứa) đang ngồi kể chuyện ma. Chúng em chia làm 3 tốp, 1 tốp giả vờ vẫn ở dưới phòng như không có chuyện gì, 2 đứa lén bò ra hành lang để mở cửa sổ (trong phòng thắp bằng nến. Sau này mới biết, đang đêm kể chuyện ma mà thắp nến dễ sợ hơn là dùng đèn) 1 tốp đứng ngoài cửa phòng tạo tiếng động, cuối cùng là diễn viên chính đứng trước cửa phòng. Đợi khi nến tắt là bắt đầu diễn.
Cửa mở, gió lùa vô mạnh lắm đến đuốc còn tắt chứ huống gì là mấy ngọn nến. Mấy bé ríu rít chạy ra đóng cửa rồi bật flash lên để lấy sáng. Bọn em thì gõ vào tường vào cửa nghe cộp cộp. Một bé ra mở cửa thì ăn ngay cái mặt thằng đệ đang cười hô hô. Xỉu tại chỗ (em thề với các thím, bị bất ngờ như thế đến cánh đàn ông còn sợ chứ huống hồ gì là con gái đang ngồi kể chuyện ma) mấy đứa còn lại la hét ầm trời, các phòng khác mở cửa chạy ra xem, dép guốc rồi cả cốc chén cứ thế bay vào người thằng đệ. Cuối cùng thì chỉ sau vài phút, con ma hiện nguyện hình. Bọn em bị bắt tại trận và tất nhiên bị dần cho một trận nhừ tử.
Sau vụ đó em ếu dám chơi trò hù ma nữa. Thằng đệ bị ném đến nỗi đau hết cả người (đến hôm nay vẫn còn vài chỗ bị thâm tím). Chỉ có ông M là sướng, được trận cười khoái trá mà ếu bị gì.
Vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các thím hỏi em bí quyết phải không. Đơn giản lắm. Nó chỉ có 1 từ…… GAY.
Đùa thôi, thực ra cũng ko có bí quyết gì đâu. Hồi mới đầu vào làm thề với các thím suốt tháng đầu đêm nào về em cũng phải làm 1 nháy mới ngủ được. Vếu mông cứ bay tứ lung tung, lại đang tuổi mới lớn, chưa biết mùi gái nó thơm hay thúi, cu em luôn trong tình trang cửng lại thêm mấy bé gái toàn nói chuyện hàm ý, kiểu như “ma mới ơi, nói đi cưng”… (Các thím đọc ngược lại nhé) thì thằng nào mà chịu được.
Cũng tính hấp diêm 1 số em trong đó nhưng lại sợ nên thôi (nói thẳng ra là éo dám). Vì thức đêm nhiều, đồng hồ sinh học bị thay đổi cộng với đêm nào cũng làm bạn với 5 ngón tay nên tháng đầu tiên, trông em éo khác gì một con ma đói.
Sau đó một thời gian, ông H về nhìn thấy em xuống sắc tàn tệ, ổng mới hỏi và truy ra toàn bộ. Nhưng em không khai gì hết mà tự ổng đoán ra. Ổng nói “lũ con trai mới lớn chúng mày ai chẳng như ai. Thấy gái cứ ngồn ngộn lên thế ko thèm mới lạ”, rồi ông bảo em thời gian rảnh nên đi tập GYM và luồn vào đầu óc em những lời lẽ như: “bọn đó ngày bú cả chục con cu, mày dám hôn nó không hoặc chơi chúng nó, chúng nó chai sạn lắm…” Nói chung là nhiều lắm. Nghe theo ổng, em cũng xác định lại bản thân rồi được đến ngày hôm nay thôi (quan trọng là phải giữ vững lập trường).
Nhưng nghề này nó cũng hại nhiều lắm. Làm việc trong môi trường này, suốt ngày nhìn thấy mấy bé trong bộ đồng phục thiếu trên hở dưới nên em cũng bị chai sạn đi nhiều. Giờ đối với em con gái mặc như vậy rất bình thường, kiểu như khi các thím hít một tép hê, một thời gian sau, các thím thấy hít thôi thì bình thường quá nên chuyển sang chích (nặng đô hơn) nên giờ chắc gái phải cởi hết đồ đứng trước mặt em thì chắc cu em mới cửng lên được.
Nói thế thì cũng ko đúng, vì có người sẽ bảo mặc thiếu thiếu hở hở tí mới kích thích, nhưng nếu các thím nhìn mấy bé cứ mặc đi mặc lại một bộ đó thì cũng giống như mặc đồ trong nhà bình thường, chẳng có gì đặc sắc.
Em đang tính đề xuất lên boss tổng mỗi năm nên thay đồng phục mới cho nhân viên cho đỡ nhàm chán và tăng thêm vị cho khách. Cũng thiết kế đc vài bộ rồi. Chắc tối nay triển luôn cho nóng các thím nhỉ.
Đó. Cũng chẳng có bí quyết gì đâu. Nói dông dài cả ngày trời thì cũng chỉ có việc quen quá hoá nhàm mà thôi.
Sáng nay bắt kèo đá banh với mấy con bé trong quán, em tự tin bắt Ý, mấy bé bắt Đức, em dụ bảo là chấp nửa trái, Đức mạnh mà. Thế là chấp luôn. Em cứ nghĩ trận này thằng Đức sẽ thua cơ (xưa nay cứ đá với Ý là thua thành dớp mẹ rồi). Thế đíu nào mà nó lại thắng. Hên là em bắt trong 90 phút. Không thua độ cmnr.
Kèo chầu nhậu thôi các thím ợ. bảo đợi em khoẻ hẳn rồi chung sau. Em cũng không ham hố nhậu nhẹt gì nhưng đang trong mùa, cá độ tí cho nó có không khí, nhẹ nhàng là được rồi.
Còn 2 boss nhà em mới ghê, độ đíu gì toàn mấy chục củ trở lên. Em ngồi nghe mấy ổng phân tích kèo, phút thứ 80 vẫn còn bắt kèo, bắt phạt góc, phạm lỗi, ném biên. Có bắt kèo như thế nữa hả các thím.
Mà định mệnh, thằng đệ em éo biết bị cái gì mà bị dính phải cái bệnh viêm niệu đạo. Nó vào thăm em mà cứ phàn nàn bảo em lo sau này vô sinh các kiểu Có thím nào biết về căn bệnh này chỉ giúp em với. Em bảo nó khám bác sĩ mà nó ngại éo dám đi.
Có thím bảo em viết về chuyện giang hồ. Từ khi làm tới giờ em chưa gặp vụ nào kiểu kiểu như giang hồ tới thanh toán, đòi tiền bảo kê. (thực ra vì không dám đòi vì đòi sợ dính tới chính quyền). Căng nhất chỉ có vụ đánh ghen hồi bữa em kể cho các thím thôi.
Nhớ tới chính quyền với bảo kê. Boss tổng bọn em hôm bữa cũng bị tóm ở Ruby đấy. Ổng đi tiếp mấy thằng bạn ở ngoài SG ra chơi. Cũng may chỉ gái gú, không dính chút gì tới chất cấm cả nên được về sớm. Em nghe nói hình như là sang quán hay gì đó em không rõ nữa.
HẾT…
Theo tác giả thanh_asin, cảm ơn bạn đã chia sẻ.
[Góc nhục nhã] Thủ dâm bị người nhà nhìn thấy11551 0 17:27 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
Chịch/ Quay tay/ Mộng tinh – Khác nhau thế nào?11991 0 17:24 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
Đi chơi gái, được gái khen khoai to nghe sướng vãi linh hồn26509 0 17:27 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
Vì sao thủ dâm có hại cho sức khoẻ?10021 0 17:28 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
3 tháng sống trong sự sợ hãi HIV và cái kết7580 0 17:27 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
[Review 18+] Lần đầu tiên đi massage xxx24974 0 17:28 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
[Tự truyện] Lần đầu thấy cái “ấy” của con gái cấp 3 (THPT)20919 0 17:27 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
[Xấu hổ – Tâm sự] Tiêu chảy ngay trước mặt gái7868 1 15:35 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
[Hại não] Kỷ niệm tuổi mới lớn đầy đáng nhớ8395 0 17:22 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
Phát hiện bạn cùng lớp làm “gái” (phò) và cái kết…19341 0 17:24 04/02/2020Góc 18+ - Tâm sự 18+ |
Không có bình luận nào!